Vạn Thiên Y - Không Gian Chiến Đấu

Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:09:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời vừa ló dạng thì Mạc Thiên Y đã dậy. Nàng ngồi tu luyện cả đêm không hề mệt mỏi mà còn rất tỉnh táo, cả người thoải mái tinh thần cũng tốt lên rất nhiều.

-xem ra tu luyện có lợi cho sức khỏe, bảo sao đám người tu tiên giả ai cũng mạnh hơn người thường.

Mạc Thiên Y cảm thán, nàng chải lại tóc, chỉnh trang quần áo rồi đi xuống nhà. Bên dưới vẫn rất yên tĩnh, không thấy chủ quán đâu chỉ có người nhân viên kia đang lau bàn.

-Khách quan, người dậy rồi, đồ ăn đã được chuẩn bị xong để ta dọn ra

Người nhân viên thấy nàng liền cười nói, Mạc Thiên Y gật đầu ngồi xuống một bàn. Lúc này nàng mới nhìn xung quanh quán và đánh giá nơi này.

Chỗ này chiều dài khoảng hai mươi mét, rộng khoảng mười năm mét, có ba tầng lầu với tầng một dùng làm quán trà. Ở tầng này ngoài bàn ghế và một quầy thu ngân ra không còn gì khác, tổng thể đơn giản phù hợp với thiên nhiên.

Người nhân viên chỉ mất ba phút để dọn ra một bàn đồ ăn phong phú với đầy đủ các món cho nàng. Chủ yếu là rau xanh, ngoài ra còn có thịt của vài động vật trong núi, không biết thịt ở thế giới khác vị ra sao nhỉ

-Quý khách dùng thong thả, có gì cứ gọi tiểu nhân

Người nhân viên nói rồi rời đi. Mạc Thiên Y cũng không để ý nhiều mà tập trung vào bữa sáng của mình

Gặp thử miếng thịt đầu tiên của thế giới này, ngay khi bỏ vào miệng Mạc Thiên Y liền cảm nhận được một tia linh khí bên trong, miếng thịt mềm nhanh chóng tan ra tạo lên hương vị hơi ngọt trong miệng nàng.

-Um~ ngon quá đi

Nàng hơi run lên vì sướng, mọi món ở đây đều có linh khí, với một người mới tiếp xúc với vật này nó như chất kích thích cho thần kinh của nàng cảm giác như trên mây.

Ở thế giới cũ vì giữ dáng lên nàng không ăn nhiều, sang thế giới này vì tu luyện có thể loại bỏ rất nhiều chất dư thừa lên nàng không cần giữ gì cả. Một bàn đồ ăn bị nàng quét sạch chỉ trong mười năm phút.

Ăn xong Mạc Thiên Y liền về phòng tiếp tục tu luyện, nàng muốn nhanh chóng mạnh hơn để còn đi khám phá thế giới. Sau này gặp kẻ mạnh cũng không phải chạy trốn nữa.

Hôm qua trong lúc tu luyện Mạc Thiên Y phát hiện ý thức của bản thân tiến vào một không gian khác, tại đó nàng phải chiến đấu cùng đám hung cầm, dị thú. Ở đó không có thời gian, mọi thứ chỉ có chiến đấu mà thôi

-Nếu ở trên không gian đó quá lâu không biết có hại gì không, phải thử nghiệm mới được.

Mạc Thiên Y dặn người nhân viên hai ngày tiếp theo không cần gọi nàng. Để đảm bảo an toàn nàng còn nhờ nhân viên dựng một trận pháp bảo vệ. Làm xong tất cả Mạc Thiên Y liền tiến vào trạng thái tu luyện.

Đùng Đùng Đùng

Luyện Thiên kinh vận chuyển khiến trời long đất lở, gió lốc gào lên dữ dội kéo theo mây đen che lấp bầu trời. Bên ngoài từng dòng linh khí điên cuồng lao nhanh về phía nhà trọ, động tĩnh thậm chí lớn hơn hôm qua.

Mạc Thiên Y ngồi ở trên giường như một hắc động không đáy hấp thụ linh khí không có điểm dừng. Quần áo do không chịu nổi đã rách tan, đồ vật trong phòng cũng kêu lên tiếng kẹt kẹt rồi vỡ nát.

Bên trong không gian kia Mạc Thiên Y đang liều mạng chiến đấu, nàng chưa từng đánh nhau nhưng qua quan sát đám dị thú này lên cũng biết cách đánh trả. Quan trọng hơn là chỉ khi hạ được con thú trấn giữ mới qua được cửa ải.

Đối mặt với thượng cổ dị chủng Mạc Thiên Y chỉ có bị đánh, một con bạo viên khổng lồ vỗ n.g.ự.c gầm thét. Nó đ.ấ.m mạnh xuống đất khiến mặt đất rung chuyển, nắm đ.ấ.m toả sáng đánh về phía Mạc Thiên Y

-Luyện Huyết

Mạc Thiên Y khẽ quát, quanh người nàng một tia sáng đỏ tươi xuất hiện xoay quanh.

Đây là chiêu thức đầu tiên nàng học được từ Luyện Thiên kinh, không rõ tác dụng nhưng tia sáng này sắc bén vô cùng, nàng hôm qua đã dùng nó cắt đôi một con hung cầm.

Chưa kể nó còn luyện hoá m.á.u của kẻ địch, nàng luyện hoá nhiều m.á.u màu sắc càng đậm, càng mạnh. Nàng nhờ nó đã vượt ba ải rồi.

-Giết

Mạc Thiên Y quát lớn mà lao lên, tia sáng kia theo ý niệm của nàng hoá thành roi da quất về phía nắm đ.ấ.m kia

Ầm

Mạc Thiên Y bị đ.ấ.m bay ra xa, con bạo viên gào rú khi tay đã bị thương. Hai ngón tay đã bị c.h.é.m đứt, m.á.u tươi nhỏ xuống liền bị hấp thụ sạch vào tia sáng.

Mà nàng bị đ.ấ.m liền choáng váng, dù bị đánh nhiều lần nhưng đây là đòn nặng nhất từng chịu. Cả người như muốn nứt ra, nhất là ở bụng đau vô cùng.

Gào

Trên đầu nàng bóng đen che phủ, con bạo viên kia vậy mà chủ động tấn công từ trên cao nhảy xuống. Mạc Thiên Y hừ lạnh triển khai thân pháp tránh khỏi đó

Ầm

-Súc sinh, hôm nay liều mạng với mày

Nàng tức giận nói, trong người một luồng khí tức khủng bố toả ra. Âm Dương Phù kinh lần đầu được vận chuyển, nàng quyết đánh hạ con khỉ này cho bằng được.

Âm Dương Phù kinh vận chuyển liền giảm tốc độ thu lạp linh khí đi mà tăng tốc độ sử dụng lên. Linh khí trong cơ thể nhanh chóng bị hút cạn, Mạc Thiên Y liền cảm nhận được nguồn năng lượng như đại hải trong người.

Oanh long long

Đinh tai nhức óc tiếng sóng biển, huyền mạch đẩy lên cao nhất. Mạc Thiên Y lúc này tràn đầt sát khí nhìn bạo viên, chỉ cần một động tác nhỏ cũng đủ nổ ra đại chiến

Gào

Kim sắc Bạo Viên đứng lên đ.ấ.m n.g.ự.c lao lên, nó có huyết mạch của Chu Yêm, là thần của chiến tranh một khi phát điên có thể hủy diệt tất thảy thiên hạ.

Mạc Thiên Y không chút sợ hãi lao lên cùng Kim sắc Bạo Viên đại chiến

Ầm Ầm

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/van-thien-y/khong-gian-chien-dau.html.]

Đại thủ to lớn đánh xuống, Mạc Thiên Y hừ lạnh quất roi c.h.é.m đứt. Kim sắc Bạo Viên liên tục giáng xuống những cú đ.ấ.m khiến cả vùng không gian run lên bần bật.

Âm Dương Phù kinh cùng Luyện Thiên kinh cùng lúc vận chuyển, Mạc Thiên Y đối cứng đánh trực diện với Kim sắc Bạo Viên. Nắm đ.ấ.m của cả hai chạm nhau đều b.ắ.n lên tinh huyết, ngay cả xương cốt cũng lộ ra.

-Aaaaaaa

Nàng hét dài thân thể phát sáng trực tiếp ngang ngạnh đón một quyền của Kim sắc Bạo Viên.

Đùng

Mạc Thiên Y bị chấn bay, cánh tay bị đánh nát vụn m.á.u chảy như suối. Nàng muốn phát điên lao lên, dù chỉ còn một tay cũng đáng.

Liên tiếp theo sau đó nàng bị đánh bay, vết thương chồng chất vết thương. Tóc rối tung lên g.i.ế.c đến đỏ cả mắt. Linh khí đã cạn kiệt từ lâu chiến đấu đến giờ chỉ dùng ý chí

-Chết cho ta!

Mạc Thiên Y gào lên, nàng thiếu đốt cơ thể dùng đến m.á.u trong cơ thể để chiến đấu. Trạng thái điên cuồng khiến Luyện Thiên kinh bị đẩy đến cực hạn, Âm Dương Phù kinh cùng lúc tiếp tục cung cấp năng lượng cho cơ thể nàng.

Nàng lao lên bắt lấy tay của Kim sắc Bạo Viên xé đứt nó. Nàng xoay người chân như rìu c.h.é.m mạnh vào một tay khiến nó bay ra

-Ah…

Kim sắc Bạo Viên hét thảm, chiến đấu đến giờ nó cũng đã kiệt lực. Một tay mất đi, huyết vũ tán loạn làm nó dần suy yếu, nhưng thân là dị chủng thượng cổ sức sống kinh người, chỉ dựa vào một tay cũng đánh ngang với nàng

Nó hoá thành dạng người, tóc vàng bay múa mắt đỏ ngầu răng nghiến chặt gầm khẽ. Chiến trường bụi mùi bay bốn phía, mặt đất bị đánh tan thành trăm mảnh. Kim sắc Bạo Viên nâng cự thạch ném về phía Mạc Thiên Y

-Sát

Nó hét lớn, trên cơ thể xuất hiện từng đường nét hoa văn. Đây là đạo văn truyền thừa của bộ tộc nó, một khi kích hoạt uy lực kinh người có thể gia tăng sức mạnh.

-Kết thúc!

Kim sắc Bạo Viên hoá lại thành dạng thú, một con khỉ vàng đỉnh thiên lập địa đứng ở chiến trường. Cả người toả sáng tràn ngập trong đạo văn, thứ sức mạnh cổ xưa trấn áp tất cả sinh linh khiến Mạc Thiên Y cũng phải thổ huyết, nàng không đủ sức chống lại

Kim sắc Bạo Viên nhìn nàng rồi hạ xuống đại quyền. Mạc Thiên Y tóc đen tung bay sử dụng Luyện Huyết tạo ra một thanh kiếm, nàng lao lên c.h.é.m mạnh muốn hạ gục con khỉ vàng này.

Ầm

Phụt!

Mạc Thiên Y phun ra một tia m.á.u đen, nàng ngã xuống giường n.g.ự.c phập phồng lên xuống thở gấp. Mãi một lúc lâu mới thở đều đều, thật sự mệt c.h.ế.t nàng rồi.

-Ta đã ở trong này bao lâu rồi, đói quá đi

Mạc Thiên Y khẽ nói, nàng dùng hết sức ngồi dậy, nhìn bên ngoài đã tối liền thở dài muốn gọi người nhân viên. Nhưng nàng không còn sức, chỉ hơi mở miệng cũng khiến nàng mệt chết.

Cạnh

Lúc này cửa phòng mở ra, người nhân viên đi vào mỉm cười nhìn nàng

-Quý khách tỉnh rồi, ta nghe thấy nhịp thở trong phòng lên tới đây, quý khách chắc đã đói lên ta mang chút đồ ăn cho người.

Người nhân viên mang theo một bàn nhỏ đồ ăn, chỉ là mỳ cùng ít rau xanh. Mạc Thiên Y nhìn bàn đồ ăn mà xúc động, quả là cứu tinh mà.

Nàng cầm vội bát mỳ lên ăn lấy ăn để như bị bỏ đói lâu ngày, đĩa rau xanh cũng nhanh chóng hết. Mạc Thiên Y muốn khóc, chưa bao giờ nàng ăn bát mỳ ngon như vậy, sơn hào hải vị gì chứ không bằng bát mỳ này.

-Ăn từ từ thôi, nếu quý khách muốn ta có thể đi làm thêm

Người nhân viên cười cười lấy khăn tay lau miệng cho nàng. Mạc Thiên Y hơi đỏ mặt gật gật đầu, nàng vẫn muốn ăn á

Thế là một giờ sáng Mạc Thiên Y có bữa ăn đêm đầu tiên ở thế giới này. Nàng và người nhân viên cũng ngồi trò chuyện với nhau, biết được người này tên Vân Minh, một gia nô của Vân gia.

-Mà chủ quán này là ai vậy?

Mạc Thiên Y hỏi, từ khi vào nàng chưa gặp chủ quán bao giờ

-Mỗi quán như này thường không có chủ mà giao cho nhân viên quản lý, cứ cách một thời gian sẽ có người ở Vân gia tới kiểm tra.

Vân Minh nói, hắn thấy nàng ăn xong liền muốn lau miệng cho nàng. Mạc Thiên Y xấu hổ cướp lấy khăn tay tự mình lau.

-Người cũng lên đi ngủ đi, đã năm ngày tu luyện liên tục chắc cũng mệt rồi

Vân Minh dọn dẹp bát đũa rồi nói. Mạc Thiên Y hơi ngạc nhiên khi đã năm ngày, thôi thì đi ngủ cho cậu ta ngủ.

-Chúc ngủ ngon

Mạc Thiên Y nhìn Vân Minh nói

-Hả, cái gì cơ?

Vân Minh nghe được mà ngạc nhiên, chúc ngủ ngon là gì

-Một câu chúc trước khi ngủ thôi, mai gặp lại

Nàng khẽ cười rồi leo lên giường đắp chăn đi ngủ. Vân Minh không nói gì nhưng khoé miệng hơi cong lên, hắn dọn dẹp xong cũng đi ngủ.

Loading...