Vạn Thiên Y - Điên Cuồng Tu Luyện
Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:09:57
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Thiên Y bên trong phòng vận chuyển Luyện Thiên Kinh, lần nữa đi vào không gian chiến đấu, lần này nàng quyết tâm xử lý con khỉ đáng ghét kia.
Bên trong không gian chiến đấu, Kim Sắc Bạo Viên dẫm chân đ.ấ.m ngực, gào thét vang trời, chấn động vũ trụ. Mạc Thiên Y lạnh lùng nhìn nó, trong đôi mắt nàng đốt lên chiến ý lần nữa lao vào c.h.é.m giết.
"Diệt Thiên quyền!"
Nàng gầm lớn, một quyền tung ra mang theo sức mạnh hủy diệt thiên địa đánh tới.
Đây là một trong những sát chiêu của Luyện Thiên kinh, bộ kinh văn này là hỗn hợp của rất nhiều đạo pháp khác lại với nhau, trải qua mỗi đời chủ nhân đều được thay đổi để phù hợp với người tu luyện nó.
Đến đời của nàng không biết vì sao lại chủ tu sát phạt và luyện hoá, mỗi chiêu thức trong này đều dùng cho việc g.i.ế.c chóc, sử dụng tinh huyết vạn vật để lớn mạnh bản thân.
Kim Sắc Bạo Viên lúc này đưa tay chống đỡ, nó hoá thành khổng lồ, đỉnh thiên lập địa đứng giữa chiến trường cổ mà giao chiến với Mạc Thiên Y.
Hai bên lao vào nhau như hai ngôi sao đập mạnh, sóng năng nổ tung tàn phá cả chiến trường rộng lớn, đánh tan không gian tạo lên vô số lỗ hổng.
Cũng may nơi đây là một không gian rộng lớn vô biên, vũ trụ bên trong tồn tại ngàn tỷ ngôi sao đủ sức chịu được sự phá hoại này.
Mạc Thiên Y dốc sức liều mạng, Luyện Thiên kinh điên cuồng vận chuyển thu nạp thiên địa linh khí vào cơ thể, Âm Dương Phù Kinh như một cái máy nghiền không ngừng nghiền ép linh khí, chuyển hoá thành năng lượng cho nàng chiến đấu.
Đây là một quá trình ngừng nghỉ, chỉ cần Mạc Thiên Y không dừng chiến đấu thì hai bộ kinh văn vẫn hoạt động để hấp thụ linh khí. Lúc này đây cơ thể nàng như một cái hố đen không đáy, bao nhiêu năng lượng chảy vào cũng không đủ để lấp đầy nó.
Ầm!
Kim Sắc Bạo Viên bị đánh bay, khoé miệng trào máu, bộ lông của nó đã bị nhuộm đỏ bởi màu sặc mùi m.á.u tanh càng tăng thêm vẻ hung bạo, con hung thú nhe răng gầm vang lộ ra hung uy đáng sợ.
"Ngươi rất không tệ, có thể bức ta đến bước này" Kim Sắc Bạo Viên nói.
Đây là lần đầu nó mở miệng nói chuyện, điều này khiến Mạc Thiên Y kinh ngạc, nàng không ngờ con khỉ này lại biết nói.
"Nhân tộc, xưng danh đi!" Kim Sắc Bạo Viên gầm lên, tiếng gầm của nó vang vọng đi xa, chấn động tinh hà khiến các ngôi sao cũng phải run rẩy.
"Mạc Thiên Y" Nàng lên tiếng đáp lại.
Lúc này Kim Sắc Bạo Viên đột nhiên cười lớn, ngay sau đó nó đ.ấ.m liên tục vào ngực, từng tiếng uỳnh uỳnh vang lên như tiếng trống trận làm rung chuyển cả chiến trường cổ. Mạc Thiên Y lập tức nhận ra, đây là tiếng tim đập!
"Thời xa xưa bộ tộc ta mỗi khi ra trận đều dùng tiếng tim đập làm trống trận, đại biểu sinh mệnh thăng hoa, chiến đấu đến cùng, là sự tôn trọng dành cho đối thủ. Nhân tộc, ngươi rất mạnh, ta tôn trọng ngươi" Kim Sắc Bạo Viên nói, tiếng tim đập khiến chiến trường cổ cộng hưởng theo, rung lên từng nhịp.
Mạc Thiên Y cảm thấy tim mình đập nhanh, nàng khẽ nhăn mặt khi tiếng tim của con khỉ này vậy mà ảnh hưởng đến khí huyết trong cơ thể nàng.
Khí huyết bị ảnh hưởng sẽ gây suy giảm lực chiến, Mạc Thiên Y vội lùi xa lại, Luyện Thiên kinh nhanh chóng vận chuyển hoá giải sự ảnh hưởng này.
Đây là sự cường đại của bộ kinh văn này, nó có thể hoá giải mọi ảnh hưởng từ ngoại giới lên cơ thể, bảo vệ nàng khỏi mọi loại nguy hiểm từ bên ngoài vào, một thứ mà ít công pháp tu luyện có thể được.
"Con khỉ, hôm nay ngươi thua chắc rồi" Mạc Thiên Y cao giọng nói, nàng vào thế thủ sẵn sàng một đòn quyết định giải quyết con khỉ này.
"Tới đây" Kim Sắc Bạo Viên gào lên, nó hoá thành một mũi tên cực tốc bay tới, bàn tay hoá lớn bao trùm cả nhật nguyệt đập xuống chỗ Mạc Thiên Y.
Ầm!
Mạc Thiên Y ra tay, từ trong tay nàng một thanh kiếm xuất hiện c.h.é.m về phía bàn tay kia. Ánh kiếm loé lên xuyên thấu vĩnh hằng, ngàn vạn tia kiếm khí xé rách không gian, cắt đôi vũ trụ, khiến cho ngàn vạn ngôi sao nổ tung.
"Giết!"
Kim Sắc Bạo Viên đột nhiên hét lên, nó vận dụng tuyệt kĩ Bạo Viên Hống của tộc này, âm thanh khủng khiếp khiến cho Mạc Thiên Y chảy m.á.u hai tai, não bị chấn động đến choáng váng lùi lại phía sau.
"Con khỉ khốn khiếp, c.h.ế.t cho ta" Mạc Thiên Y c.h.é.m về phía thức hải, muốn hủy diệt nguyên thần của con khỉ này.
Nhưng ngay khi mũi kiếm chỉ cách mi tâm của Kim Sắc Bạo Viên một chút thì liền vỡ nát, bàn tay khổng lồ kia đập xuống đánh gãy kiếm của nàng. Mạc Thiên Y hộc máu, lực xung kích khổng lồ đánh bay nàng ra xa.
Kim Sắc Bạo Viên lao tới đuổi đánh, từng quyền cước liên tục không ngừng khiến Mạc Thiên Y bị thương nặng. Nàng cố đánh trả nhưng vô ích, cuối cùng bị kết liễu bởi một quyền xuyên thủng trái tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/van-thien-y/dien-cuong-tu-luyen.html.]
"Khốn khiếp..."
Phụt!
Bên ngoài phòng, Mạc Thiên Y phun ra một ngụm m.á.u tươi, thần sắc tái nhợt ngã xuống giường, cả người nàng mệt mỏi vã đầy mồ hôi. Không biết thời gian đã qua bao lâu, trời bên ngoài đã tối từ lúc nào rồi.
Nghe được động tĩnh từ phòng nàng, Vân Minh mở cửa đi vào, sau khi nhìn Mạc Thiên Y đang thở gấp nằm trên giường kia mà ngạc nhiên.
Nàng lúc này như bị một trận ốm nặng vậy, hơi thở nóng rực đứt quãng, vẻ mặt đỏ ửng, cả người run run, đôi mắt hơi ảm đạm hiện rõ sự mệt mỏi. Vân Minh sờ trán nàng thì giật mình, Mạc Thiên Y vậy mà sốt cao rồi.
"Tại sao lại như vậy?" Vân Minh khó hiểu, tại sao Mạc Thiên Y lại tự nhiên bị ốm được.
Tu tiên giả đều có sức khoẻ hơn người, ốm sốt bình thường khó mà xảy ra được. Hơn hết là Vân Minh biết Mạc Thiên Y tu luyện một bộ công pháp cực kì cường đại, dù có bị thương nặng cũng không thể xuất hiện tình trạng ốm sốt được.
Nhưng dù sao cũng không thể không lo, Vân Minh đưa tay cởi bớt lớp áo ngoài ra cho nàng, tránh để người quá nóng dẫn đến sốc nhiệt.
Nhưng ngay khi vừa cởi lớp đầu tiên ra thì Mạc Thiên Y mơ màng tỉnh lại, Luyện Thiên kinh lập tức tự động vận chuyển, một tia sáng đỏ rực mi tâm b.ắ.n ra khiến Vân Minh cảm nhận được nguy hiểm mà vội lùi lại.
Hắn thở gấp, mồ hôi lạnh vã ra như tắm, tim đập nhanh, ánh mắt hiện lên vô tận sợ hãi khi nhìn lên cái lỗ trên tường bị tia sáng kia đục thủng. Từ bên trong một cỗ khí tức tà ác toả ra làm hắn hãi hùng khiếp vía, nhớ lại vừa nãy chỉ chậm một giây nữa thôi là hắn sẽ phơi xác ở đây mà Vân Minh run lên.
"Mạc Thiên Y" Hắn không dám lại gần mà nhỏ giọng gọi, cũng may nàng đã có phản ứng, ánh mắt mệt mỏi nhìn hắn.
"Ngươi sao lại ở đây?" Nàng khẽ lên tiếng, nhưng giọng nàng lúc này đã khàn đặc rồi, mỗi câu mỗi chữ nói ra đều khiến cổ họng đau dát.
Mạc Thiên Y vì thế không thể nói tiếp, nhưng nhìn qua hoàn cảnh thì nàng cũng đoán được bản thân đã bị ốm rồi, và Vân Minh muốn giúp nhưng lại bị Luyện Thiên kinh ngăn cản.
Bộ kinh văn có khả năng tự động bảo vệ chủ nhân, chỉ cần nàng còn một tia tỉnh táo thì Luyện Thiên kinh sẽ ra tay với bất kể ai lại gần nàng. Đây vừa là ưu điểm mà cũng là nhược điểm, cũng may nàng biết cách khắc phục.
"Luyện huyết, đóng"
Mạc Thiên Y dừng vận chuyển Luyện Thiên kinh, sau khi gật đầu với Vân Minh để hắn tiến đến thì nàng mới nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Vân Minh cởi bỏ mấy lớp áo ngoài ra, đắp chăn cho Mạc Thiên Y. Hắn thông qua bắt mạch thì tạm thời yên tâm vì không phải bệnh gì quá nặng, để nàng ngủ trong phòng, hắn đi xuống chuẩn bị thuốc.
Quán trọ không thường xuyên đón khách nhưng đồ dùng vẫn đầy đủ, các loại dược liệu dùng cho trị bệnh có không ít. Sau khi bốc thuốc xong, trong lúc đợi nước sôi để nấu thì Vân Minh ra ngoài sân đón một vị khách.
Nói đúng hơn là người của Vân gia, đó một nữ tử mặc bạch y, phía bên n.g.ự.c trái có thêu gia huy Vân gia làm nhận biết. Nàng tên Vân Kiều, con gái út của gia chủ Vân gia.
Đây cũng là sư muội cùng khoá với Vân Minh, tuy ít tuổi hơn hắn nhưng nàng lại có tu vi Kim Đan cảnh hậu kỳ, cao hơn Vân Minh hai cấp, điều này khiến hắn mỗi khi gặp nàng đều xấu hổ.
"Sư muội hôm nay sao lại đến đây?" Vân Minh dẫn Vân Kiều vào trong, pha trà rồi hỏi lý do nàng tới.
"Đến xem huynh có sống tốt không mà thôi, phụ thân dù sao cũng nhận huynh là nghĩa tử, là huynh muội trong nhà với nhau, muội không thể đến chơi sao?" Vân Kiều khẽ cười chống cằm nói.
Vân Minh cười cười gượng gạo, hắn biết thừa đây là nói dối vì nơi rừng núi này có gì mà chơi chứ. Vân Kiều cũng chưa từng công nhận hắn là nghĩa huynh, lời của nàng nói ra khiến hắn vừa buồn cười vừa buồn bã.
"Phụ thân bảo muội đến đây đúng không?" Vân Minh trầm giọng hỏi.
Vân Kiều chớp mắt hơi ngạc nhiên, rồi cũng thừa nhận là lệnh của phụ thân: "người bảo muội đến xem, vì vài hôm trước ở đây xuất hiện dị tượng khiến phụ thân lo lắng, huynh có biết không?"
Vân Minh lập tức đoán ra là tìm Mạc Thiên Y, tối đó động tĩnh đúng là quá lớn đã gây sự chú ý. Nhưng hắn không muốn nàng cuốn vào vũng nước đục ở Thương Vân trấn lên đã nói dối là không biết.
Nhưng hắn vừa dứt câu thì đã cảm nhận được một hồi tim đập nhanh, ngay giây sau cánh cửa nhà trọ vốn đã đóng liền bị bật tung ra, gió bão nổi lên, lượng lớn linh khí cuồn cuộn như sóng biển trào tới phá tan bàn ghế trong này.
"Chuyện gì vậy?" Vân Kiều kinh ngạc tự hỏi, nàng nhìn sang Vân Minh với vẻ nghi hoặc.
Vân Minh cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, không phải Mạc Thiên Y đang bệnh sao, Luyện Thiên kinh sao lại hút linh khí nữa rồi.
Hắn nhanh chóng chạy lên tầng hai, Vân Kiều đi theo lên xem. Hai người vừa mở cửa phòng ra thì kinh hãi khi bên trong tràn ngập linh khí.
Mạc Thiên Y lần nữa bước vào trạng thái tu luyện, Luyện Thiên kinh vận chuyển, điên cuồng hấp thụ linh khí cho nàng. Trong ánh mắt kinh hãi của hai người Vân Minh và Vân Kiều, cảnh giới của Mạc Thiên Y đang kéo lên với tốc độ không tưởng.