Tướng Quân Sống Không Quá Ba Tháng, Sau Khi Đổi Hôn Ta Khiến Chàng Sống Trăm Năm - Nàng chưa đi được bao xa thì gặp Tuyết Oanh.

Cập nhật lúc: 2025-09-13 13:04:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyết Oanh đang định lên hậu sơn tìm nàng, thấy nàng trở về, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, :

"Tứ phu nhân, cuối cùng cũng trở về . Vừa Linh Thư Quận chúa còn đến tìm đó, nô tỳ cùng Di nương Uyên ngoài , nàng liền ."

Khương Lệnh Chỉ nhướng mày: "Linh Thư?"

Ồ, xem nàng sớm sẽ Khương Lệnh Uyên tính kế.

......Chẳng lẽ là bàn bạc xong với Khương Lệnh Uyên, một kẻ lừa nàng đến Hồng La Tự, một kẻ tay với nàng.

Một kẻ vì lấy mạng nàng, một kẻ vì vị trí chính thê của Tiêu Cảnh Dực.

Khương Lệnh Chỉ vỗ vỗ vai nàng, dịu giọng an ủi: "Được, ."

Món nợ , nàng ghi nhớ.

Khi sắp đến thiền phòng, Khương Lệnh Chỉ thấy các tăng nhân trong sân, bước chân khựng .

Vẫn gọi một trong họ , :

"Vừa thấy trong rừng động tĩnh nhỏ, sư phụ chẳng bằng dẫn xem thử, dã thú thương ."

Vị tăng nhân thấy nàng ăn mặc tầm thường, vội vàng đáp: "Đa tạ thí chủ nhắc nhở, rừng núi mùa xuân nhiều mãnh thú, tiểu tăng lập tức dẫn xem thử."

Khương Lệnh Chỉ gật đầu: "Như ."

Nàng trở về thiền phòng của , định chép kinh thư.

"Vân Nhu, tìm tăng nhân xin cho một khối nghiên mực."

"Vâng."

Tiêu Yến đặc biệt đến tìm Khương Lệnh Chỉ, từ xa thấy nàng cửa sổ.

Hắn lặng lẽ tới, chỉ thấy một tay nàng tiểu khải Trâm Hoa vô cùng mắt, giống loại phụ nữ thôn dã mà từng nghĩ đây.

Hắn tiến lên một bước, một bóng đen đổ xuống Khương Lệnh Chỉ, nàng ngẩng đầu lên, liền thấy một khuôn mặt đáng ghét.

Tiêu Yến vẻ mặt lấy lòng: "Lệnh Chỉ, đến ."

Khương Lệnh Chỉ cho ghê tởm mà khựng tay , lập tức một giọt mực rơi xuống, hủy mất một trang kinh thư nàng chép xong.

"Tiêu Yến, thực sự là thấy ngươi liền thấy xui xẻo."

Tiêu Yến nhíu mày, vẻ tổn thương: "Lệnh Chỉ, thể đối xử với như ? Dù chúng cũng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ định mà!"

Khương Lệnh Chỉ đưa tay đóng cửa sổ, Tiêu Yến vội vàng đưa tay chặn : "Ta vẫn còn giận , nhưng giờ thực sự yêu thương ."

Hắn dò hỏi: "Ta cuộc sống của và Tứ thúc dễ chịu, để giúp ? Người chỉ một đứa con , thể cho ."

Khương Lệnh Chỉ cho ghê tởm như thể ăn một bát cơm thiu để qua đêm.

Nàng dừng một chút, nhướng mày : "Ngươi thật sự giúp ?"

Tiêu Yến vội vàng gật đầu, giọng điệu phóng túng : "Ừm, chỉ sống hơn một chút."

Khương Lệnh Chỉ cong môi đỏ, giọng điệu dịu dàng : "Vậy thì ngươi ."

Tiêu Yến ngây , ngờ chuyện tiến triển thuận lợi như , lập tức cả trở nên điên cuồng, xách vạt áo, liền trong phòng.

Hắn liền , trong lòng Khương Lệnh Chỉ vẫn luôn mong chờ !

Chỉ cần thể của nàng, nàng tất nhiên sẽ một lòng một với .

Bên Tiêu Yến bước trong phòng, bên Khương Lệnh Chỉ liền đặt bút lông xuống, đưa tay đóng cửa sổ .

Trong phòng Tuyết Oanh và Vân Nhu đều sắp sợ phát điên.

Tứ phu nhân đây là ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/nang-chua-di-duoc-bao-xa-thi-gap-tuyet-oanh.html.]

Chẳng lẽ thật sự cùng Đại công tử chuyện gì đó ?

"Vân Nhu," Khương Lệnh Chỉ ghé sát tai nàng một câu, Vân Nhu xong nhất thời ngẩn .

"Đi nhanh ."

"Vâng, ."

Bên Tiêu Yến bước thiền phòng, đó như thể sợ nàng hối hận, liền nhanh chóng đóng sập cửa thiền phòng .

Khương Lệnh Chỉ lùi bên mép giường, thở dài một , vô cùng e thẹn : "Tiêu Yến, thật thấy ngươi ."

Tiêu Yến kích động đến mức tay chân đặt , nóng nảy ôm nàng: "Chắc chờ sốt ruột lắm , để hảo hảo chiều chuộng ."

Khương Lệnh Chỉ ngăn cản, thuận thế vòng qua cổ , ngón tay cong , nhằm thẳng huyệt Á Môn của mà gõ tới.

Tiêu Yến thậm chí còn hết lời, cứ thế mềm nhũn ngã xuống giường.

Khương Lệnh Chỉ lặng lẽ thu tay về.

Nàng y thuật, nhưng nhờ phúc của nhị ca ở quê, nhận vài huyệt đạo dùng để phòng , ví dụ như huyệt Á Môn , chính là thể khiến , mất ý thức.

Khương Lệnh Chỉ từ cao xuống : "Cho nên, định ngươi tìm một mối hôn sự ."

Lúc trong chùa hỗn loạn.

Các tăng nhân vội vàng dẫn lên hậu sơn, kết quả đúng lúc đụng đám thổ phỉ đang ý định chuyện bất chính.

May mắn , các tăng nhân đều võ công, lập tức bắt gọn mấy tên phỉ đồ, cứu Khương Lệnh Uyên.

Đợi khi khiêng nàng , phát hiện y phục nàng chỉnh tề, trâm cài tóc lộn xộn, khắp còn bốc mùi hôi thối của phân và nước tiểu.

May là chuyện gì quá lớn xảy .

Lúc đó nàng vẫn còn tỉnh táo, miệng ngừng kêu gào: “Cầu xin các ngươi, thả , sẽ đưa hết bạc cho các ngươi, đừng hại con của ...”

Mãi đến khi nhận những đến là để cứu , nàng mới ngất lịm.

Các tăng nhân phận của nàng, tiện công khai rầm rộ điều tra trong chùa xem nữ quyến nhà nào thất lạc, đành tạm thời đưa nàng một thiền phòng, mời đại phu đến khám bệnh, một mặt phái tăng nhân bí mật các thiền phòng khác để hỏi thăm.

Khương Lệnh Chỉ ngoài cửa, tiễn tăng nhân đến hỏi han.

Tuyết Oanh sợ đại công tử ẩn trong phòng phát hiện, thấy lời hỏi của tăng nhân, suýt chút nữa thì ngây dại: “Tứ phu nhân, cùng Uyên di nương ở hậu sơn ?”

Khương Lệnh Chỉ vô tội chớp mắt nàng: “Có ? Ta đang thưởng hoa lê ư?”

Tuyết Oanh lập tức đổ một trận mồ hôi lạnh: “Phu nhân! Hoa lê tàn từ lâu !”

Thế thì , nếu gặp chuyện ở hậu sơn là Uyên di nương, Tứ phu nhân chính là nghi phạm lớn nhất!

Tuyết Oanh khỏi trấn định tinh thần, quyết định giữ kín chuyện đến cùng!

, hôm nay dù thế nào, Tứ phu nhân vẫn là đang thưởng hoa lê!

Lúc , Linh Thư quận chúa tiễn tăng nhân hỏi chuyện, đang vô cùng hưng phấn.

Bỗng thấy Vân Nhu lảo đảo chạy đến: “Quận chúa, quận chúa , Tứ phu nhân thấy , Uyên di nương bảo nô tỳ đến mời qua đó.”

Linh Thư Vân Nhu rốt cuộc là nha của ai, nhưng nàng , cả kích động thôi.

Nàng càng tin chắc, gặp chuyện ở hậu sơn chính là Khương Lệnh Chỉ.

Xem Khương Lệnh Uyên quả thật tài, nghĩ chủ ý khiến Khương Lệnh Chỉ bại danh liệt thế , e rằng còn khó chịu hơn cả việc trực tiếp gọi nàng chết.

Thật sự sảng khoái cực kỳ!

Xảy chuyện như thế , Quốc công phủ nhất định sẽ cần một phụ nữ như nữa, biểu ca, sẽ là của !

Nàng giả vờ an ủi Vân Nhu: “Vậy ? Để qua xem thử.”

Loading...