Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Niên Đại Văn: Nữ Phụ Phản Kích - Chương 154: Em còn nhớ em có một người yêu không?

Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:05:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, Cố Thiên Sơn đặc biệt từ trong tủ lấy một chiếc chăn bông mới tinh.

Trải lên giường, lên thấy mềm mại.

Trương Kiến Quốc, vì lâu ngày, phía mọc nhiều vết lở loét, trông vô cùng đáng sợ, khi xuống cũng đau.

Bình thường khi ngủ, giường ván cứng đặc biệt thoải mái, nên bên lót thêm mấy lớp bông, như mới thoải mái hơn một chút.

“Kiến Quốc , đợi đến lúc chú định cư ở đây, chúng thể lĩnh tiền lương hưu ở đây, tiền lương hưu của chú đủ để chú sống thoải mái, cũng đừng quá nặng gánh tâm lý.” Cố Thiên Sơn ghế, lơ đãng .

Cố Tuyết làm phiền hai , hai lâu gặp, thêm đó đây vẫn luôn bận rộn giải quyết công việc, bây giờ cuối cùng cũng thời gian xuống trò chuyện.

sân hái mấy bó rau, từ trong hầm lấy một miếng lạp xưởng, vì lâu về, đồ đạc ít, nên định tùy tiện làm chút đồ ăn.

Chẳng mấy chốc, mùi thơm từ bếp tỏa , Cố Tuyết làm một món thịt xào kiểu nông thôn, và một món cải thảo hấp, bên nêm nước sốt, rắc lên thơm.

Cố Thiên Sơn đẩy Trương Kiến Quốc đến bên bàn ăn, bàn múc sẵn cơm.

“Ăn nhiều , cháu gái nấu ăn ngon lắm, đợi chúng ở cùng , cháu gái chính là cháu gái của chú.”

Trương Kiến Quốc cũng hàm hồ, tay thể tự cử động , Cố Tuyết để tiện chăm sóc ông lấy một cái thìa, từng muỗng cơm, từng miếng rau ăn ngon lành.

Đã lâu lắm ăn cơm chính thống như , ăn mắt đỏ hoe.

lúc , ngoài cửa lớn đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Hai ông cháu , giờ ai sẽ đến đây chứ? Cố Tuyết mở cửa, mở cửa thấy Tô Từ An vẻ mặt đầy oán giận.

Lúc Cố Tuyết mới nhớ cũng yêu, hơn nữa đến mức bàn chuyện cưới hỏi, chỉ là thời gian quá bận rộn, căn bản mấy khi nhớ .

Tô Từ An rõ ràng Cố Tuyết tính cách thế nào, trực tiếp mở miệng : “Người yêu quý giá của ơi, em quên ?”

Tô Từ An khi câu nghiến răng nghiến lợi, trông như sắp nổi giận.

Cố Tuyết chút ngượng ngùng ho khan, kéo .

“Sao thế chứ? Chẳng vì chuyện trong nhà quá gấp gáp, nên kịp với .”

Cố Tuyết dẫn yêu , thì thấy hai đang ăn cơm, lập tức cảm thấy đến đúng lúc lắm.

Cố Thiên Sơn thấy cháu rể tương lai của , cũng chút ngại ngùng, đó thực sự quá vội vàng, ngay cả ông cũng quên mất, còn như .

Nên mới dẫn đến việc, trong thôn nhiều đều thông báo, đều , chỉ yêu chính thức của Cố Tuyết khỏi nhà.

Sáng sớm hôm đến cửa, nghĩ sẽ hẹn hò với yêu, nhưng bà thím Cố, đến giúp trông nhà, cho tình hình.

với tư cách là yêu chính thức, cuối cùng trong thôn họ ngoài.

“Ông nội, ông khách thì cháu về nhé, ngày mai cháu qua.”

Cố Thiên Sơn phẩy tay: “Không , qua đây làm quen một chút, đây là em trai của ông, Trương Kiến Quốc, , cháu cứ gọi là ông Trương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-nien-dai-van-nu-phu-phan-kich/chuong-154-em-con-nho-em-co-mot-nguoi-yeu-khong.html.]

Rồi với Trương Kiến Quốc bên cạnh: “Đây là cháu rể tương lai của , hai đứa nó chuẩn kết hôn , đến lúc đó đợi ông khỏe hơn một chút, thể đến tham dự đám cưới của A Tuyết.” Trương Kiến Quốc Tô Từ An, thấy là một trai trẻ khỏe mạnh, lễ phép, ông nở một nụ hiền lành với Tô Từ An.

“Tôi mới đến đây quà gì, đợi sẽ bù cho cháu.”

Tô Từ An xuống cùng ăn tối, ban đầu Cố Tuyết chuẩn rửa bát, Cố Thiên Sơn trực tiếp đuổi cô .

“Hai đứa lâu gặp, lúc đó thời gian cũng quá gấp, nên quên với , cháu cứ chuyện rõ ràng với , đều là sắp kết hôn , nếu gì khúc mắc thì .”

Cố Thiên Sơn sống lớn từng , thấy nhiều trường hợp mâu thuẫn nhỏ biến thành cãi vã, chuyện gì thì cố gắng giải quyết càng sớm càng , đừng kéo dài đến giải quyết cũng sẽ thành lời oán trách.

Cố Tuyết cũng từ chối, dẫn Tô Từ An ngoài thôn dạo.

Ngôi làng buổi tối, mặt trời phía Tây lặn xuống để ánh hoàng hôn, giống như một luồng ánh sáng ấm áp chiếu lên hai .

“Từ An, lúc đó vì quá vội vàng , cố ý quên , chắc chắn sẽ như nữa.” Cố Tuyết chủ động hạ , dù chuyện quả thực là quên mất .

Phiêu Vũ Miên Miên

Tô Từ An gì, chỉ yên lặng bên cạnh, trông vẻ thất vọng.

“A Tuyết, em đặc biệt vô dụng , em gặp chuyện nghĩ đến đầu tiên, trong mắt em đáng tin cậy.”

Tô Từ An khi học thành tích , tuy và Hạ Hoài Tri ở trường dám thể hiện quá nhiều tài năng, nhưng trong riêng tư, việc học những thứ tốn nhiều sức lực.

Ngay cả khi đến đây, vẫn kiên trì học tập.

Vốn tưởng chỉ cần học thêm chút gì đó, là thể giải quyết nhiều vấn đề, nhưng ngờ đến thôn, phát hiện những gì học dường như vô ích.

Hai năm trôi qua, Tô Từ An ngày càng trầm lặng, đối với tương lai của , chút mơ hồ.

Cố Tuyết Tô Từ An, đàn ông trong kịch bản chỉ mấy câu, trong kịch bản gốc, kết cục là gì? Cố Tuyết căn bản .

Chỉ , Tô Từ An thi đỗ đại học bao giờ thôn nữa.

Tô Từ An bây giờ đang mơ hồ, đặc biệt là khi gặp chuyện , khiến cảm thấy thực sự vô dụng.

Đi đến đầu thôn, ánh hoàng hôn rực rỡ chiếu lên cối đá, phát những tia sáng trắng, xuống.

Nói làm là làm, Cố Tuyết kéo Tô Từ An lên cối đá.

Nơi lâu dùng, nhưng đội trưởng thường xuyên cho đến dọn dẹp, đó sạch sẽ.

“Từ An, luôn xuất sắc, tại vô dụng chứ?”

Hai đó, Tô Từ An rõ ràng thể cảm nhận tâm trạng vô cùng thất vọng.

“Trước đây luôn nghĩ chỉ cần học đủ nhiều, thì thể làm việc, nhưng từ khi đến đây, hình như việc gì cũng làm , còn nhờ cô giúp đỡ.”

Cố Tuyết , bật , như một kẻ ngốc .

“Tại chứ? Mỗi đều sở trường riêng, tại lấy sở đoản của so với sở trường của khác, học hành chăm chỉ , dù bây giờ thể mang lợi ích cho , thì .”

Loading...