Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 40: Biến đổi kinh người!
Cập nhật lúc: 2025-10-02 03:40:54
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Lão Thái vạch trần tâm tư, ngay lập tức nổi giận, nhưng Đường lão nhị mắt nhanh tay lẹ kéo tay áo .
Bọn họ trở về là vì chuyện giá đỗ, chứ để đ.á.n.h với tộc nhân!
Hắn vội vàng nhảy xuống xe , đỡ lão nương , coi như “xuống thang”.
Hắn hì hì vái chào một cái kiểu loan quyền, hỏi: “Ôi chao, lâu gặp, đều khỏe cả chứ?”
“Hừ, vốn dĩ thì !” Lý nhị gia gia nhớ đến chuyện ở thành hồi hôm nọ, liền vui, nhanh chóng tiếp lời châm chọc sắc bén của Đường Tam nãi nãi, lạnh lùng mỉa mai.
“ thấy ngươi thì ! Trước ngươi chẳng oai phong ở trong thành , chỉ vì của Xuyên ca tiệm tạp hóa mua đồ, ngươi mở miệng vu khống cô quan hệ mờ ám với chưởng quầy tiệm tạp hóa. Chưởng quầy nhà lợi hại, ngươi dám trêu chọc, sang thấy Kim Tử và Thiết Tử nhà , đổ nước bẩn lên đầu chúng!
“Nếu lúc đó mặt, trực tiếp chủ cho chúng nó, e rằng để ngươi phun phân đầy miệng, ô danh tiếng của chúng nó ! Hôm nay ngươi chạy về đây gì? Lại vu khống ai nữa ? Nào, ngươi , để cùng !”
Đường lão nhị ngờ dẫn theo nhiều như , phô trương thanh thế trở về, mà Lý nhị gia gia vẫn hề nể nang, mở miệng là một trận mắng mỏ.
Hắn tức giận vô cùng, dám mắng trả, chỉ thể lén lút đẩy lão nương một cái.
Đường Lão Thái Đường Tam nãi nãi chọc tức đến nghẹn lời, giờ nàng là quý nhân, là của tướng quân, là chồng của Công chúa!
Nói thật, nàng bằng lòng về chuyện với đám chân đất là hạ .
Đám chân đất những ơn, ngược còn hiểu lễ nghĩa như thế, thật đáng ghét!
Đường Tam nãi nãi dù cũng là chị dâu già, trong tộc cũng tiếng , nàng dám gì quá đáng, nhưng Lý gia là ngoại tộc, nàng định nhân nhượng.
Nàng hắng giọng, liếc xéo một cái, với giọng điệu âm dương quái khí:
Lý lão nhị, ngươi cũng cần tới tỏ bất mãn với con trai nhà như ! Con trai nhà dù , cũng đến lượt một ngoại tộc như ngươi quở trách. Hơn nữa, lúc ở huyện thành, rốt cuộc ngoài, chỉ ngươi và hai đứa con trai ngươi, rốt cuộc là chuyện gì, ai rõ !
“Còn tiện nhân Lý Thu Sương , lúc Đại Dũng xuất chinh, trong lòng ả mọc cỏ, thấy đàn ông là hận thể bước nổi. Bây giờ ả câu dẫn ai đó, chắc là oan uổng ả !”
Lý Thu Sương dẫn theo các con, tự gánh vác cuộc sống một thời gian, hơn nữa nhà nghề giá đỗ, ăn uống mặc ở đều thành vấn đề.
Điều mang cho nàng sự tự tin lớn lao, tràn đầy hy vọng tương lai.
khoảnh khắc Đường Lão Thái và Đường lão nhị bước xuống xe ngựa, những ngày tháng đau khổ và uất ức trong quá khứ dường như đột ngột ập xuống đầu, khiến nàng sợ hãi và hoảng loạn, hai tay bất giác bắt đầu run rẩy!
Đường Điềm bên cạnh Lý nhị gia gia, kịp thời phát hiện , nàng nhanh chóng luồn đến bên cạnh , nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
Đường Xuyên cũng chen đến bên cạnh và em gái, nghiêng nửa , cố gắng hết sức che chở cho họ.
Ngay cả Đường Hải tham ăn, cũng kéo góc áo .
Nó tuy ngây ngô, nhưng nó nhớ rõ lão thái thái mặt đầy thịt ngang ít đ.á.n.h nó!
Đây là !
Đường Lão Thái độc ác, chỉ vài câu đóng đinh nàng dâu cũ lên cột trụ nhục nhã vì tội bất trinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-40-bien-doi-kinh-nguoi.html.]
Dù những khác đều đó sự thật, nhưng tiện giúp đỡ tranh cãi.
Đường Xuyên, đứa con trai cả, lúc then chốt tiến lên một bước lớn, lạnh mặt phản bác.
“Vị lão thái thái , cơm thể ăn bừa, nhưng lời thể bậy. Mẫu gả nhà hơn mười năm, luôn nhà chồng bạc đãi, nhưng vẫn siêng năng hiếu thuận, từng bất cứ lầm nào. Điều là tất cả bà con trong làng đều thấy rõ!
“Nếu ngươi còn dám ăn xằng bậy như thế, chúng sẽ đến nha môn gõ trống, để quan huyện và bộ bách tính trong huyện cùng phân xử! Rốt cuộc là ai vong ân bội nghĩa, rốt cuộc là ai lòng lang sói, nhất định sẽ sáng tỏ!”
“Cái thứ bệnh lao quỷ ngươi, ai cho ngươi gan dám chuyện với như !”
Đường Lão Thái mắng lập tức nổi giận, nhưng nàng liếc đứa cháu trai trưởng một lượt, cô con dâu cũ và cháu gái cháu trai lưng nó, sắc mặt nàng kinh ngạc.
Cô con dâu vốn trong ấn tượng như quả cà tím khô héo, mà hết vẻ mặt vàng vọt, búi tóc gói trong khăn, chải chuốt gọn gàng, áo váy màu xanh cũng sạch sẽ, đường kim mũi chỉ tinh xảo, hình nàng càng thêm cao ráo, dáng vẻ thướt tha, khiến nhớ dáng vẻ nàng lúc mới về dâu.
Lại còn đứa cháu trai trưởng vốn bất cứ lúc nào cũng thể ho máu, một mạng sắp mất, giờ đây áo quần màu chàm, mặt da thịt, lớn hơn, giữa hai hàng lông mày thêm vài phần thư sinh. Quan trọng nhất là, nhiều lời như mà đứa nhóc hề ho một tiếng nào!
Còn Đường Hải, một kẻ ngốc chỉ nhét đồ ăn miệng, mà cũng ồn ào, ánh mắt dường như cũng trở nên linh hoạt!
Sự đổi lớn nhất chính là nha đầu Đường Bảo nhi , đây tuyệt đối là kẻ chổi yếu ớt, lặng lẽ như mèo con lúc nữa!
Gậy củi khô gần như biến thành búp bê tranh Tết !
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm, đôi mắt to tròn, chiếc mũi nhỏ xinh, cái miệng nhỏ hồng hào, thế nào cũng thấy đáng yêu.
Mái tóc vàng khô cũng chuyển thành màu đen nhánh, buộc thành hai búi nhỏ, quấn dải lụa đỏ rủ xuống vai, áo nhỏ hoa liti, phối với váy và giày bông màu tuyết thanh. Có lẽ sợ màu sắc quá cũ kỹ, vạt váy và mũi giày còn thêu những bông hoa nhỏ tinh xảo, trông thật linh hoạt và đáng yêu…
Cái …
Đây còn là một gia đình phế vật yếu đuối như rơm nữa!
Đường Lão Thái cảm thấy vả mặt, sắc mặt đen như đáy nồi, mở miệng liền kiếm chuyện.
“Lý Thu Sương, ngươi dạy con như thế ? Thấy bà nội ruột và chú hai đến, đều tiến lên hành lễ, còn dám ăn ngông cuồng! Ngươi cố ý hủy hoại huyết mạch Đường gia chúng !”
“Vị thẩm nương , sợ là ngươi quên , hòa ly với Đường Đại Dũng .” Lý Thu Sương là vì con mà hóa cương cường, vốn dĩ Đường Lão Thái bắt nạt nhiều năm nên nhu nhược, nhưng thấy con trai bảo vệ , nếu bản dậy thì thực sự với tấm lòng của con.
Nàng lạnh lùng, lớn tiếng đáp: “Giấy hòa ly rõ ràng, ba đứa con thuộc về , từ nay về còn bất cứ quan hệ nào với Đường gia! Các ngươi nếu dáng vẻ của bậc trưởng bối, bọn trẻ đương nhiên cũng sẽ sai lễ nghi. các ngươi đến đây gây sự, dựa mà chúng cho các ngươi sắc mặt !”
“, đấy! Giờ mới nhớ là bà nội , lúc dọn nhà, ngay cả một cọng cỏ dại cũng vét hết sạch, nghĩ đến lũ trẻ gì ăn uống, sẽ c.h.ế.t đói c.h.ế.t cóng !” Ngũ thẩm nương lên tiếng phụ họa, giọng điệu âm dương quái khí, vô cùng hả .
Vợ của Khang Đại ca cũng chịu thua kém.
“Ngũ thẩm nương đúng, rõ ràng nha môn phán quyết, sân nhà Đường gia thuộc về Thu Sương tẩu tử, thì , chỉ để bốn bức tường và mái nhà! Còn sạch sẽ hơn cả cường đạo cướp bóc!”
“Chà, đó là vì mái nhà khó tháo, nếu thì mái nhà cũng lấy . Ở kinh đô chỗ nào cũng cần tiền, mà, thể tiết kiệm một đồng thì tiết kiệm một đồng!”
“Trên đời nào bà nội và chú thím nào nhẫn tâm như , sợ là kẻ thù cũng chỉ đến thế mà thôi!”