Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 311: Con Át Chủ Bài
Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:32:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngũ thẩm tử và Lan Thảo mấy thấy liên tục gật đầu, đầy tự tin.
Lý Nhị gia gia kéo chủ đề trở việc xây dựng trường học, Đường Xuyên rõ kế hoạch cụ thể.
“Nhà cháu sẽ bỏ bạc xây trường, thuê thầy giáo, mua giấy mực bút nghiên và các vật dụng khác. Trẻ con trong làng chúng cần đóng bất cứ phí tổn nào. Các làng xung quanh, những cùng chúng di cư từ kinh đô đến, tình nghĩa đồng cam cộng khổ đường, cần đóng một nửa chi phí.”
“Trường học sẽ cung cấp một bữa cơm trưa, bữa sáng và tối do mỗi nhà tự lo. Cứ nửa năm sẽ tổ chức một kỳ đại khảo, những đứa trẻ chăm học hoặc thực sự thiên phú, hai năm vẫn cuối bảng thì sẽ cho nghỉ học.”
“Những đứa trẻ biểu hiện còn , nếu thi công danh, nhà chúng sẽ tiếp tục tài trợ, nếu kiếm sống cũng ủng hộ. Tóm , tùy theo ý nguyện cá nhân, và cũng tùy thuộc sự phát triển lâu dài của làng chúng .”
“Về , khi công việc kinh doanh của gia đình chúng hơn, đến lúc đó sẽ mua ruộng tộc, thu nhập sẽ dùng cho chi tiêu của trường học và cúng tế.”
“Vài năm , Đường Gia Bảo chúng , con trai triển vọng, con gái hiểu đạo lý tự lập, tự nhiên sẽ hưng thịnh phồn vinh.”
“Tốt, !” Mọi đều đồng thanh khen ngợi, hưng phấn thôi. Trước đây cuộc sống khó khăn, chỉ cầu con cái c.h.ế.t đói c.h.ế.t rét, ai thể ngờ chỉ hai năm, trong làng bắt đầu quy hoạch kế hoạch trăm năm, thể sự kỳ diệu của vận mệnh!
Lý Kim là đầu tiên bày tỏ thái độ: “Chúng tiền, nhưng sức lực. Khi xây trường học, sẽ về làng giúp một tay!”
“Cả nữa!” Ngũ thúc cũng hưởng ứng ngay đó.
“Chúng cũng thể ngoài , việc khác giỏi, hái rau nấu cơm chắc chắn thể giúp.” Ngũ thẩm tử và Lan Thảo mấy cũng chịu kém.
Đường Điềm một bên hì hì lắng , âm thầm tính toán thu nhập kinh doanh của gia đình. Chẳng cần chi, riêng tửu lầu là ngày tiến đấu vàng, cần nàng lén lút lấy đồ từ gian đổi bạc nữa!
Sau khi việc thương lượng thỏa, tản ai về nhà nấy bận rộn.
Đường Xuyên nhất định về Mặc Trì phủ tiếp tục sách. Hơn nữa, hiện giờ là Cử nhân, y khó tránh khỏi tăng cường các cuộc xã giao, thể chỉ học suông. Không vài bạn đồng môn thiết, quan cũng sẽ khó khăn.
Đường Hải ở nhà họ Chu, tiếp tục học võ với Đại Xuân và những khác. Việc cũng cần lo lắng, Chu phu nhân nuôi dạy các con trai như chăn thả bầy cừu, thêm Đường Hải cũng cần tốn thêm sức lực gì.
Lý Thu Sương và Đường Điềm thì theo dân làng trở về Đường Gia Bảo, tranh thủ lúc đất đai còn đóng băng , nhanh chóng xây dựng trường học. Sau đó lớn an nhàn qua mùa đông, trẻ con thể chuyên tâm học hành suốt một mùa đông!
Giữa náo nhiệt và lạnh lẽo, chỉ cách một đêm.
Đường gia đại viện đó ồn ào, đột nhiên chỉ còn Lý Kim cùng Phùng sư phụ mấy cơm. Ngay cả vợ chồng Lý Đồng cũng giao trại chăn nuôi cho hai lão binh, về làng giúp xây trường học.
Thế là, Đường Lão Thái và những khác cuối cùng cũng thả . Thị giận dữ xông đến Đường gia đại viện thì nhà trống.
Đường Lão Thái tức điên lên, cổng loạn, lóc gào thét, còn tưởng nhà họ Đường ôm con trai thị nhảy giếng!
Đương nhiên, trong bộ quân trấn ai đức hạnh của cả nhà bọn họ, ngoài sự chỉ trích nhạo, một ai tỏ đồng cảm!
Đường Đại Dũng say khướt, lảo đảo chạy đến, thấy già đang trò hề cổng, khắp phố đều là tiếng nhạo, cũng sụp đổ.
“Nương, đừng gây chuyện nữa ! Người khiến vợ con ly tán ! Chức Tướng quân cũng mất, doanh trại cũng thể về! Người còn gì nữa, xin hãy giữ cho chút thể diện cuối cùng ! Hãy để sống yên !”
Đường Lão Thái lời ai nữa. Vợ cũ và các cháu trai chính là một miếng thịt lớn béo bở, dù ăn miệng, chỉ l.i.ế.m một miếng cũng đủ cho cả nhà thị sống sung túc cả năm!
Lúc , thể diện gì đó đều quan trọng, sống còn mới quan trọng hơn!
Thị ở nhà rách nữa, ngày nào cũng ăn cải trắng, phỉ nhổ.
Thị ở đại trạch viện, ngày nào cũng ăn tiệc, bà nội của Cử nhân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-311-con-at-chu-bai.html.]
Thế là, thị liều mạng giằng khỏi tay con trai, tháo cây trâm đồng mạ bạc cuối cùng búi tóc , thuê một chiếc xe ngựa chạy thẳng đến Đường Gia Bảo.
“Con trai, ngươi chờ đấy, sẽ tìm vợ con ngươi về! Mẹ của Cử nhân, ngươi cha của Cử nhân! Bọn chúng lời, sẽ treo cổ c.h.ế.t cổng Đường Gia Bảo! Bọn chúng cho chúng sống , chúng cũng để bọn chúng sống yên! Xem Đường Xuyên cái thằng bạch nhãn lang đó thi Trạng nguyên, súc sinh bất hiếu xứng quan!”
“Nương, nương!” Đường Đại Dũng liều mạng ngăn cản, nhưng xe ngựa chạy mất hút.
Bất đắc dĩ, chỉ đành đến doanh trại, bất chấp thể diện mượn một con ngựa già để đuổi theo chặn .
trong doanh trại quá chán ghét , căn bản đồng ý cho mượn ngựa.
Đường Đại Dũng tức điên lên, ầm ĩ khiến đều chuyện Đường Lão Thái Đường Gia Bảo gây rối.
Thế là, Đường Đại Dũng còn kịp xuất phát, Thôi đại phu lên xe ngựa ...
Đường Gia Bảo vì sự trở về của mà vui mừng, đều bỏ dở công việc nhà, chạy đến nhà họ Đường hàn huyên.
Đợi đến khi Lý Nhị gia gia rằng trong làng sẽ xây trường học, miễn phí cho trẻ con học tập, còn thể thi quan, nhà nhà đều hưng phấn như phát điên!
Đường Xuyên hiện tại phong quang thế nào, họ đều thấy rõ, phàm là bậc cha , ai mà ngưỡng mộ.
Chỉ cần nghĩ đến con cái nhà cũng cơ hội như , họ thực sự mơ cũng thể tỉnh!
Không cần Lý Nhị gia gia lên tiếng, các bậc nam nhân trong làng đều nhao nhao đòi góp sức, hận thể lập tức lên núi xem cây lấy gỗ!
Đang lúc náo nhiệt như , Đường Lão Thái treo chiếc thắt lưng của lên cây cổ thụ ở đầu làng.
Mấy đứa trẻ nghịch ngợm phát hiện , chạy bán sống bán c.h.ế.t về báo tin, cũng từ nhà họ Đường chuyển đến gốc cây lớn.
Đường Tam nãi nãi tức giận đến mức cây gậy chống gãy vụn: “Cái lão hổ nhà ngươi, rốt cuộc ngươi gì! Ngươi coi nhà họ Đường chúng mà chạy đến gây họa!”
Đường Lão Thái căn bản sợ hãi, thị trực tiếp nhét đầu thắt lưng, hung hăng uy hiếp.
“Lý Thu Sương, cái thứ bất hiếu nhà ngươi! Cái lũ tiểu súc sinh ngươi dạy dỗ càng bất hiếu hơn! Ta là bà nội ruột của bọn chúng, bọn chúng bao giờ coi gì! Giờ thi đỗ Cử nhân , càng thêm lợi hại!”
“Các ngươi ăn ngon uống béo, cả nhà chúng cơm còn chẳng đủ ăn, đều là do các ngươi hại!
“Hôm nay sẽ treo cổ c.h.ế.t cổng nhà các ngươi, để cả Đại Tề xem, tân Cử nhân là cái thá gì! Xem ai còn dám để ngươi quan, xem ai còn dám bước chân cửa nhà các ngươi!”
Không thể , chiêu của Đường Lão Thái thực sự quá tuyệt.
Công danh Cử nhân mà Đường Xuyên vất vả sách thi đỗ, là niềm kiêu hãnh của cả làng.
Đường Lão Thái giờ đây dùng chuyện để uy hiếp, quả thực là bóp nghẹt cổ họng của tất cả dân làng ngay lập tức.
Không chỉ Lý Thu Sương tái mặt, ngay cả Tam nãi nãi cũng tức giận đến mức suýt ngất xỉu.
Lý Nhị gia gia liếc mắt hiệu cho các con trai, chúng lén lút vòng phía , kéo Đường Lão Thái xuống.
Đường Lão Thái sớm đoán , càng thêm đắc ý.
“Các ngươi đừng tưởng kéo xuống là xong chuyện. Hôm nay các ngươi chết, ngày mai sẽ tới cổng nha môn Mặc Trì phủ treo cổ, ngày mốt sẽ bò về Kinh đô, treo cổ cửa Hoàng cung! Đến lúc đó xem ai hối hận!”