Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 269: Sư huynh sư đệ một nhà thân
Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:30:06
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba phần mười?!
Mấy Diêu Hằng hít một ngụm khí lạnh, năm đó họ cũng coi là chăm chỉ, thiên phú , nhưng cũng dám hết ba phần mười sách trong Tàng Thư Lâu. Bởi vì Tàng Thư Lâu của Học viện Lộc Sơn mệnh danh là nơi cất giữ sách nhiều nhất Đại Tề!
"Tiểu sư thiên phú xuất chúng như , thật đáng mừng đáng chúc!"
Mấy còn cũng theo đó mà khen ngợi: "Lộc Sơn chúng may mắn, nhân tài lương thiện !"
"Thảo nào lão sư vui mừng đến , tiểu sư quả thật là hạt giống sách trời sinh!"
Đường Xuyên vội vàng hành lễ với mấy vị sư , trong sự thiết mang theo vài phần thẹn thùng, đáp: "Các sư quá khen ! Có lẽ vì là cuối cùng nhập môn, lão sư khó tránh khỏi yêu thương nhiều hơn một chút, mới nâng đỡ như . Ta dù ít sách, cũng phần lớn là nuốt trọn cầu hiểu sâu, bằng học thức rộng rãi, căn cơ vững chắc của các sư ."
Nhị sư Ngụy Xuân là Ngự sử, phàm là việc gì cũng bằng chứng, lúc cũng nhịn thử xem bản lĩnh của tiểu sư . Hơn nữa, y tự nhận khi học cũng vô cùng khổ luyện, ít cày xới Tàng Thư Lâu, nên thử tài của tiểu sư .
"Tiểu sư , kệ sách Tự Đinh tầng một của Tàng Thư Lâu, một cuốn Xuân Thu Tường Giải. Trang thứ ba mươi bảy ghi chép gì, con qua ?"
Đường Xuyên suy nghĩ một chút, liền thuộc lòng nội dung đó một lượt, cuối cùng : "Có lẽ là vị sư nào đó khi sách vô tình tô vẽ vài nét lên trang sách, nên tử ấn tượng sâu."
Ngụy Xuân kinh hỉ vỗ tay, : "Tiểu sư quả nhiên là tài năng Quá mục bất vong, đến cả chi tiết như cũng nhớ rõ. Kia là vết tô vẽ vô ý, mà là con rùa vẽ khi thua cược với đại sư ! Vì việc Thạch , phụ trách trông coi Tàng Thư Lâu khi đó, đuổi đ.á.n.h bằng giới xích!"
Diêu Hằng nhớ chuyện hồi niên thiếu quả thật xảy , cũng nhịn ha hả.
"Ta cũng nhớ , lúc đó chỉ là đùa giỡn, sư xem là thật, hại cuối cùng cũng phạt chép mười cuốn sách!"
Tam sư Niên Quang và Tứ sư Liễu Dật cũng theo: "Thì đại sư và nhị sư cũng lúc nghịch ngợm như , tiếc là khi chúng nhập môn, các lão sư dạy dỗ là nhiều, ngày nào cũng căng mặt, hại chúng từng lầm tưởng đắc tội với các ."
" , lúc đó thật sự là ngủ dám quá ba canh giờ, chỉ sợ công việc , các sư càng khắc nghiệt hơn. Hóa chính các cũng ít mắc !"
Diêu Hằng dường như cũng thời niên thiếu, thần sắc mang theo vài phần đắc ý.
"Chúng nghiêm khắc một chút, căn bản trấn áp các ngươi. Xuất từ thị tộc, thêm tư chất thông minh, và nhị sư chỉ cần lơ là một chút, liền các ngươi vượt qua . Mỗi tối cũng ba canh giờ ngủ, năm canh giờ dậy, dám lười biếng chút nào, tuyệt đối nhẹ nhàng hơn các ngươi bao nhiêu!"
Mấy vị sư bóc mẽ lẫn , ngược tạo nên sự thiết và thoải mái từng .
Ngày thường sống ở kinh đô, thậm chí cùng quan trong triều, bất kể là để tự bảo vệ, là để gán cho cái mũ kết bè kết phái mưu lợi riêng, bọn họ tiện thường xuyên tụ họp, quá gần. tình nghĩa giữa , vẫn luôn tồn tại trong lòng, từng quên nửa điểm.
Giờ đây lão sư đến kinh đô, bọn họ tụ họp , phụng dưỡng vui vẻ bên gối, là chuyện thiên kinh địa nghĩa!
Điều thì sợ bàn tán vu khống lung tung nữa !
Lưu Viện trưởng các tử đùa trêu chọc , khóe miệng cũng hề hạ xuống, trong mắt tràn đầy niềm vui và kiêu hãnh.
Ánh mắt của ngài xưa nay vẫn luôn , đặc biệt là vị quan môn tử cuối cùng mới thu nhận .
Đường Xuyên cũng mỉm lắng các sư chuyện, tay cầm ấm , châm thêm cho lão sư và các sư .
Diêu Hằng là thích , bắt thời cơ liền hỏi ngay.
"Lão sư, Lưu bá Tuyết Thanh là do nhà tiểu sư ? Hương vị thực sự quá tuyệt vời, tử uống xong, đầu óc vô cùng minh mẫn. Không tiểu sư còn giữ hàng , tử mặt dày xin một chút!"
Niên Quang cũng vội vàng phụ họa: " , lão sư, tử cũng một chút."
Lưu Viện trưởng : "Đừng vội, tiểu sư các con sớm nghĩ đến các con , đồ trong nhà nó còn nhiều, cũng chuẩn ít, sẽ thiếu cho các con uống ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-269-su-huynh-su-de-mot-nha-than.html.]
Diêu Hằng và những khác đều vui mừng, nhưng tiểu sư đang bên cạnh lão sư, họ thấy đỏ mặt.
Bởi vì đến vội vàng, lão sư dẫn theo tiểu sư , cho nên, bọn họ căn bản chuẩn lễ gặp mặt.
Người hơn bốn mươi tuổi, tuổi tác đủ cha của tiểu sư , lúc nhận lễ vật gặp mặt , quả thực là quá mất mặt .
"Khụ khụ, tiểu sư , sư hôm khác sẽ bù lễ gặp mặt cho con nhé." Diêu Hằng là đầu tiên cứu vãn tình thế.
Mấy Niên Quang cũng vội vàng theo : ", đúng, nhà một bộ Văn phòng Tứ bảo mới , hôm khác sẽ mang đến cho tiểu sư ."
"Ta hai khối Điền Hoàng Thạch, dùng để khắc ấn chương là nhất, đến lúc đó tiểu thích chữ gì, sư khắc xong sẽ tặng con." Mấy Ngụy Xuân cũng nhao nhao mở lời.
Đường Xuyên cũng hề tỏ ngượng nghịu, rộng rãi nhận lời và cảm ơn.
Điều càng khiến Diêu Hằng và những khác thích vị tiểu sư hơn, thiên phú hơn nhưng kiêu căng, ngược đại lượng lễ, quả thực là quá hợp mắt!
Nói chuyện thêm một lát, Lưu Viện trưởng đặt chén xuống, bất đắc dĩ : "Tối qua uống Tuyết Đỉnh Tiên Nha, lúc uống Tuyết Thanh cảm thấy kém nhiều. Thôi thì pha một ấm Tiên Nha nữa !"
Lưu bá vội vàng đáp lời chuẩn , để mấy Diêu Hằng đầy vẻ tò mò.
Rất nhanh, ấm mới bưng lên, hương trong vắt linh hoạt, giống như tuyết Tái Bắc, mang theo vài phần mạnh mẽ, nhanh chóng chiếm lĩnh khứu giác và vị giác của tất cả !
Niên Quang định mở lời, nhưng Lưu Viện trưởng xua tay ngăn , ngài kéo Đường Xuyên xuống.
Sáu thầy trò, lặng lẽ nâng chén lên, từ từ thưởng thức.
Chén của mấy Diêu Hằng cạn nửa buổi, họ vẫn còn vẻ mặt thất thần, mãi đến khi lấy tinh thần thì thấy Đường Xuyên đang kéo tấm chăn mỏng đắp lên chân lão sư.
Mấy vị sư , trong lòng đều thở dài nhẹ nhõm.
Vị quan môn tử của lão sư, hơn sự mong đợi!
"Lão sư, sáng nay, Lưu bá nhận nhiều thiệp mời. Thay vì dẫn tiểu sư từng nhà dự tiệc, chi bằng chúng tự tổ chức một buổi phẩm , mời họ đến đây thì hơn! Lộc Viên yên tĩnh nhiều năm, đến lúc nên náo nhiệt một chút !"
Diêu Hằng nâng chén lên, tiếp: "Hơn nữa, Tái Bắc chúng loại như , cũng nên để thiên hạ thấy sự ưu tú của Tái Bắc chúng !"
Ngụy Xuân, Niên Quang và Liễu Dật đều gật đầu, thần sắc phấn khởi.
" , lão sư, chỉ cần gật đầu, những chuyện vặt vãnh còn chúng sẽ lo liệu."
"Lão sư cứ chuyên tâm dưỡng thể, chỉ đạo tiểu sư thi Hương thí cho là ."
Lưu Viện trưởng cũng ý , tuổi cao, giao thiệp quá nhiều quả thực chịu nổi, thế là thuận nước đẩy thuyền đồng ý: "Vậy cứ định ba ngày , các con xem xét mà gửi thiệp, đừng quá phô trương. Đại Tề liên tiếp gặp thiên tai mấy năm, năm nay mới khôi phục một chút, quốc khố còn trống rỗng. Nếu tiệc rượu xa hoa lãng phí, dễ đời bàn tán."
"Dạ, tử xin ghi nhớ lời dạy của lão sư."
Mấy Diêu Hằng cùng dậy hành lễ, đó cáo từ.
Đường Xuyên cửa, hiệu cho Vương Triều, Mã Hán tiến lên, đưa bốn cái giỏ chuẩn sẵn cho tùy tùng của các sư .
Diêu Hằng qua, thấy giỏ nặng, liền cau mày, tiểu sư quá tốn kém.
Đường Xuyên kịp thời mở lời, nhỏ giọng : "Sư , trong giỏ hai hộp Tuyết Thanh, hai hộp Bách Hoa Mật, hai hộp Cao Lê, và một chồng tín thiêm chỉ. Đây đều là những thứ lão sư vô cùng yêu thích, chuẩn cho mỗi sư một phần, mong sư đừng chê."