Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 260: Qua sông đoạn cầu?

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:29:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Hải và Đại Xuân lúc đó giống như quả bóng xì , nhảy lên nữa.

Nhĩ Hạ và Tam Thu thì một trái một kéo tay áo mẫu , mong đỡ cho chúng, nhất là thể cùng đến kinh đô.

Chu phu nhân mềm lòng như Lý Thu Sương, một chữ cũng chịu nhượng bộ...

Tối đó, Chu tướng quân dẫn theo một hàng dài đám nhóc con, đến gõ cửa.

"Khụ khụ, cái đó... Tàng Bảo Nhi , sợ là phiền gia đình cháu ."

Chu tướng quân chút ngại ngùng, vỗ vỗ đầu ba đứa con trai, tiếp: "Chiều nay, mấy đứa nhóc chạy đến doanh trại tìm . Vừa Vương gia cử kinh đô đưa đồ, liền vội vàng nhận lấy chức trách . Vương gia , cũng dặn mang thêm , đến lúc đó đồng hành cùng Lưu Viện trưởng, còn thể chăm sóc lẫn . Mấy đứa nhóc ..."

Đường Điềm nhịn , cần cũng , Chu tướng quân dẫn tất cả các con trai kinh đô một chuyến .

Nàng vội : "Nếu Chu thúc thúc thể trông nom, cứ dẫn tất cả các ca ca . Cháu chuẩn nhiều đồ ăn thức uống cho Đại ca, thêm vài cũng thành vấn đề."

Đường Hải và mấy đứa Đại Xuân lập tức hò reo, mừng rỡ chạy loạn khắp sân!

"Ta sẽ kinh đô!"

"Chúng sẽ ngoài chơi!"

Chu phu nhân đuổi theo , thấy rõ dáng vẻ của mấy đứa nhóc, nhịn than phiền với Đường Điềm: "Thúc thúc của cháu đúng là đầu óc rỗng tuếch, nghĩ nông cạn quá! Dẫn theo đám trẻ con ngoài chuyện dễ dàng, huống hồ đây là bốn đứa nhóc nghịch ngợm! Hừ, đường sẽ lúc hối hận!"

Đường Điềm giúp nàng khuyên giải: "Không ạ, nhà cháu cũng sẽ sắp xếp thêm . Thực sự , cứ để Đại ca cháu đường dẫn chúng sách học chữ, bảo đảm chúng sẽ ngoan ngoãn."

Chu phu nhân vội vàng xua tay: "Thế thì , phiền ai cũng nên phiền Xuyên ca nhi. Xuyên ca nhi kinh còn tiếp tục thi cử, đừng lỡ việc học của ! Thực sự , cứ để mấy đứa nhóc theo xe ngựa mà chạy mặt đất, mệt chúng sẽ lăn ngủ, đảm bảo sẽ quấy rầy ai."

Ngũ thẩm tử và vợ chồng Lý Ngân cùng những khác cũng xúm trò chuyện, ai nấy xong đều nhịn .

Mấy đứa nhóc còn tưởng kinh đô là chuyện dễ dàng gì, chỉ riêng quãng đường về hai ngàn dặm là một vấn đề lớn !

Nói là chậm, nhưng thời gian trôi nhanh!

Chỉ năm sáu ngày khi yết bảng, Đường Xuyên Lưu Viện trưởng gọi đến, Phong và các khác cũng đều mặt.

Lưu Viện trưởng trêu ghẹo "ép buộc", liền pha một ấm Tuyết Thanh. Trong hương thơm ngát, vui vẻ kể về lượng học trò của thư viện giành Tú tài công danh, ai nấy đều kiêu hãnh đắc ý.

Đào lý khắp thiên hạ, là sự theo đuổi suốt đời của tất cả các vị truyền đạo thụ nghiệp. Tận mắt chứng kiến những tử dạy bảo tỉ mỉ dần trưởng thành, thật sự khiến họ vui mừng hơn cả việc con cháu trong nhà tiền đồ.

Khi Đường Xuyên bước , vẫn cung kính hành lễ, đó cạnh Viện trưởng, đưa tay rót cho lão nhân gia. Các khác thấy đều liên tục gật đầu, kiêu căng, nôn nóng, quả là một đứa trẻ thể giữ bình tĩnh.

Lưu Viện trưởng hiệu Đường Xuyên xuống, : "Mặc dù còn hai tháng nữa mới đến kỳ Hương Thí, nhưng Tái Bắc cách kinh đô thực sự xa xôi, đường luôn mất một tháng, vì , chúng vẫn nên xuất phát sớm. Ngoài con , trong thư viện còn bảy tám học trò cũng ý định kinh đô mở mang kiến thức và thử vận may.

Con tìm cơ hội với gia đình, sớm thu xếp hành lý . Chúng sẽ khởi hành năm ngày nữa!"

Đường Xuyên vội vàng đáp lời, hỏi: "Lão sư, chúng thuê tiêu sư, gia nhập thương đội? Gia đình chúng cần mang thêm ?"

"Không cần," Lưu Viện trưởng đáp, "Hôm qua, quân trấn bên gửi thư báo, tình cờ Vương gia phái kinh đô việc, thể tiện đường hộ tống chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-260-qua-song-doan-cau.html.]

Các khác đều vui mừng khi thấy: "Tốt quá , như thì cần lo lắng đường yên bình nữa."

" , uy danh của quân đội trấn biên là phủ binh của khác thể so sánh , thổ phỉ thấy tiếng động chạy xa mấy chục dặm, dám nảy sinh ý đồ ."

Phong trông coi nhà cửa, lúc nhân cơ hội mở lời: "Viện trưởng, sức khỏe mới hồi phục, đường thật sự thích hợp để lo lắng nhiều việc vặt. Chi bằng, cũng theo một chuyến đến kinh đô . Vạn nhất gặp kẻ liêm sỉ, sẽ đóng vai ác, cũng đỡ phiền lòng."

Một lão giao hảo với ông, nhịn : "Phải, Viện trưởng, cứ đưa Lão Phong cùng. Có ở đó, ai dám điên hơn , quả thật sẽ giúp đỡ ít phiền phức."

Phong tức giận liếc , bực bội : "Các ngươi đúng là đám qua sông đoạn cầu, khi bọn Hãn Hải ở đây, các ngươi ai nấy đều giả vờ quân tử, chỉ xúi giục xung phong hãm trận kẻ . Giờ thì chê điên , hừ, sẽ câm, xem các ngươi chúng tức c.h.ế.t như thế nào!"

Một đám vội vàng xoa dịu ông, lời ý tuôn ngớt.

"Ôi chao, chỉ là đùa thôi, đùa thôi!"

"Phải, đường chúng thiếu ai cũng , nhưng thể thiếu ngươi!

", đúng! Uy phong của Lộc Sơn càng trông cậy Phong mắng mỏ mới thể hiện !"

"Phong chính là xương sống của Lộc Sơn chúng !"

Phong lão kiêu ngạo hếch cằm, bưng chén uống một ngụm, bộ dạng đó khiến bật .

Sau khi thêm vài câu chuyện phiếm, Viện trưởng căn dặn vài việc vặt, cũng giải tán.

Đường Xuyên giữ , Lưu Viện trưởng ôn hòa hỏi: "Gia đình con chuẩn xong lá các thứ ?"

Đường Xuyên nhớ đến mấy ngày lộ diện, đáp: "Viện trưởng yên tâm, bắt đầu chuẩn từ lâu , ước chừng mấy ngày nữa sẽ về thành thôi."

"Vậy thì !" Lưu Viện trưởng nhớ đến cô nhóc mập mạp cổ quái tinh ranh của nhà họ Đường, cũng nhịn , cuối cùng mang theo chút áy náy : "Nói theo lý, những thứ nên để , thầy, chuẩn cho con. những ở kinh đô , ai nấy đều xuất giàu sang phú quý, tặng quà bằng vàng bạc thông thường ngược sẽ trở nên kém sang.

Ngược , những món ăn nhà con hiếm quá đắt, đợi dẫn con thăm viếng, dùng lễ vật tặng kèm thì nhất."

"Lão sư cứ yên tâm, tử hiểu. Đệ tử phận áo vải tham gia Viện Thí, gây phiền toái cho lão sư . Những việc nhỏ còn , tử sẽ sắp xếp chu đáo, lão sư cần bận tâm."

"Tốt, cho dù sơ suất cũng sợ, chúng đến kinh đô vẫn thể bổ sung thêm."

Hai thầy trò vài câu, chuyển sang chuyện học hành.

Khả năng trí nhớ siêu phàm của Đường Xuyên là tư chất hiếm thấy đời, còn chăm chỉ khắc khổ, chạm một thứ mà hiểu mười thứ, gần như bất kỳ vấn đề nào, chỉ cần giảng dạy một cần bận tâm về nó nữa. Bài tập mang tới mỗi đều khiến Lưu Viện trưởng hài lòng vô cùng.

Nếu như , Lưu Viện trưởng cũng sẽ quyết định đưa Đường Xuyên đến kinh đô thi Hương Thí. Tăng thêm kiến thức, trải đường cho tử chỉ là một phần, quan trọng hơn là ông nhịn khoe khoang một chút, khoe với cả thiên hạ một chút.

Ông bệnh vài năm, thư viện liên tiếp thất bại tay Hãn Hải, Đại Tề nhiều lời đồn thổi rằng Lộc Sơn sắp suy tàn, ngay cả lượng tử mới năm ngoái cũng ít hơn hai phần so với ...

Khi Cẩu Thặng chạy đến cổng tiểu viện, thấy Vương Triều đang trong sân, Mã Hán thì cầm cuốc chặt cỏ dại, nhịn hỏi lớn:

"Vương ca, Mã ca, Công tử ở trong đó ? Tiểu thư từ quân trấn trở về, mang theo một cỗ xe ngựa lớn, còn nhiều đồ, bảo Công tử về xem thử!"

 

Loading...