Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 250: Phụ nữ bị ruồng bỏ và gã đàn ông độc thân

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:29:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Chu phu nhân khẽ lóe lên, nhưng thấy sắc mặt Lý Thu Sương tự nhiên, nàng bèn chuyển sang kể những chuyện vặt vãnh, buôn chuyện của láng giềng xung quanh dạo , khung cảnh trở nên náo nhiệt.

Đường Điềm xuống xe ngựa, liền chạy thẳng đến chuồng gà và chuồng heo. Hai tân binh trách nhiệm, phân dọn dẹp sạch sẽ, trong máng nước cũng tạp vật. Heo con và gà con phơi nắng, dáng vẻ lười biếng, dường như tận hưởng cuộc sống nuôi nhốt.

Đường Điềm khen mãi thôi, khiến hai tân binh vốn đang thấp thỏm đều đỏ mặt.

Đường Điềm kiếm cớ bảo họ việc khác, đó lặng lẽ nước trong máng thành nước giếng gian.

Lũ heo con và gà con tinh ranh, chẳng mấy chốc chạy tới, tranh uống cạn...

Đường Điềm an tâm, đến ruộng ngô và ruộng khoai tây.

Có lẽ vì thiên tai liên miên, ông trời cũng cảm thấy ngại ngùng, mùa xuân năm nay ngoài tuyết tan ngấm đất, còn hai đêm đổ mưa nhỏ, đủ cho cây trồng nảy mầm. Giờ đây từ xa, cánh đồng như bao phủ một tầng xanh mờ mờ, tràn đầy sức sống, khiến vui vẻ.

Lý Đồng ha hả theo cô cháu gái, chỉ cần nàng mở lời hỏi, y sẽ đáp lời tỉ mỉ đôi câu, nhưng ngoài thì gì nữa.

Thỉnh thoảng gặp rãnh chỗ gồ ghề, y mới đưa tay bế cháu gái qua, còn quên vuốt phẳng nếp nhăn vạt áo nàng. Quả thực, y khắc họa một cách sống động và chân thật hình ảnh cha truyền thống, ít nhưng đáng tin cậy như núi Thái Sơn.

Đường Điềm thấy bốn phía ai, bèn kéo hiền lành chất phác xuống luống đất, đó từ trong túi xách lấy một chiếc đùi gà : "Cậu, mua ở trong thành đấy, cho ăn!"

Lý Đồng giật , vội vàng đẩy : "Cháu ăn , đói."

"Cậu ăn , ăn . Cậu việc vất vả, nhất định ăn!" Đường Điềm tít mắt, tiện tay lấy một quả quýt bóc vỏ.

Chiếc đùi gà chạm môi Lý Đồng, y còn cách nào, đành từ từ ăn một nửa nhỏ, phần lớn còn y bọc nhét trong ngực, rõ ràng là mang về cho thê tử ăn.

Đường Điềm cùng chia ăn quýt, lục lọi trong đầu hết những kiến thức trồng trọt cơ bản mà nàng . May mắn , Lý Đồng là một tay nông dân giỏi, dễ dàng hiểu , thậm chí còn thể suy luận những điều khác.

Đường Điềm mừng rỡ khôn xiết, cảm thấy như nhặt báu vật.

Đến khi trời nhá nhem tối, Đường Điềm mới bò lên lưng , cùng về sân nhà .

Và đúng lúc , những chiếc bánh bao nhân thịt trắng múp nóng hổi bốc nghi ngút khỏi nồi!

Chu phu nhân lo lắng việc nhà, ăn vội vài cái nhanh chóng trở về.

Đại Xuân và Hải ca nhi mấy đứa nhóc ăn đến no căng bụng, xách giỏ chạy biến. Bọn chúng đến quân doanh, đưa bánh bao cho Chu tướng quân và Thôi đại phu.

Nói cũng thật trùng hợp, một binh sĩ trướng Chu tướng quân thương ở chân, y đưa nhờ Thôi đại phu băng bó. Sau khi binh sĩ về dưỡng thương, hai bèn hàn huyên vài câu.

lúc , lũ nhóc chạy tới đưa bánh bao, hai đều mừng rỡ khôn xiết, dứt khoát chia phần nữa, đặt bàn xuống, thêm cháo trắng nấu xong của Thôi đại phu , thế là thành một bữa cơm no nê.

Trời , hai cứ thế ăn uống trong sân, thắp một ngọn đèn dầu. Đại Xuân và Hải ca nhi mấy đứa cũng xa, chơi trò đấu trâu ngay bên cạnh, la hét ầm ĩ, vô cùng náo nhiệt.

Hôm nay là ngày đầu tiên Đường Đại Dũng đến chuồng ngựa nhận việc. Mặc dù các binh sĩ cũ dám khó , nhưng công việc cần thì vẫn .

Thế là, khi dọn dẹp xong phân ngựa, mang theo một mùi hôi thối, mặt nặng trịch bước về nhà. Chỉ vài bước chân, thấy khung cảnh sân viện đầy ắp tiếng vui vẻ.

Trớ trêu , còn binh sĩ tụm chuyện phiếm, giọng điệu đầy vẻ ngưỡng mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-250-phu-nu-bi-ruong-bo-va-ga-dan-ong-doc-than.html.]

"Chu tướng quân và Thôi đại phu thật phúc, cách vài hôm gửi đồ ăn ngon đến."

" , là nhà họ Đường gửi tới! Vị tẩu tử quả thật là lợi hại, dẫn theo ba đứa trẻ mà cuộc sống vẫn đến . Nghe nhà Chu tướng quân nhờ bán đậu phụ cũng kiếm ít bạc."

"Vợ của Chu tướng quân và vị tẩu tử nhà họ Đường mối quan hệ , Chu tướng quân còn dạy võ cho tiểu tử nhà họ Đường, Chu tướng quân cho thêm thức ăn là lẽ đương nhiên. Thôi đại phu thì ?"

"Chuyện . Nghe Thôi đại phu và gia tộc họ Đường quen từ lúc ở gần kinh đô, đường di cư cũng cùng . Ba đứa trẻ nhà họ Đường vốn khỏe mạnh, là Thôi đại phu từng bước chẩn trị cho chúng. Có lẽ tẩu tử nhà họ Đường cảm kích, thường xuyên chăm sóc y phục và bữa ăn cho Thôi đại phu."

Có một lão binh lòng đầy ghen tị, lẩm bẩm: "Cảm kích gì mà cảm kích, chừng là để ý Thôi đại phu . Một là phụ nữ chồng bỏ, một là gã đàn ông độc già nửa đời , quả là xứng đôi!"

Những khác thấy lời , đắc tội khác, liền vội vàng chuyển đề tài, sang chuyện khác.

Đường Đại Dũng xa rõ mồn một, thậm chí còn cảm thấy như khai sáng, bừng tỉnh.

Chẳng trách Lý Thu Sương nhẫn tâm tay độc ác với , chẳng trách Lý Thu Sương lòng đổi !

Hóa tiện nhân lăng nhăng như nước chảy để mắt tới kẻ khác!

Nhận thức khiến hận đến mức đỏ cả mắt. Cứ như thể món đồ thuộc về , thể quan tâm, dùng đến, thậm chí vô tình đá vài cái, nhưng tuyệt đối cho phép kẻ khác ngó, bằng đó chính là sự sỉ nhục và mạo phạm đối với !

Trong ký ức của , Lý Thu Sương chính là món... đồ vật .

Dù món đồ vứt ngoài tường, dù món đồ trở nên đắt giá, nhưng nó vẫn là của , ai thể nhặt !

Hắn ý lập tức xông đến phía nam thành để chất vấn, nhưng cơn đau tai khiến chần chừ. Vạn nhất nếu sai, Lý Thu Sương ý đó, chẳng khiến nàng nổi giận .

Cần rằng gia cảnh hiện tại , còn giáng chức đến việc ở chuồng ngựa. Nếu thể dỗ dành Lý Thu Sương về, xưởng đậu phụ cung cấp hậu cần, tửu lầu ở Mặc Trì phủ, cả đại nhi tử thư viện, nhà bọn họ sẽ lo cơm áo nữa, cũng thể nhanh chóng khôi phục chức vị cũ...

Nghĩ như , liền mặt nặng mày nhẹ về nhà.

Ô Lan công chúa đợi cả ngày, định bước tới thì mùi phân ngựa xộc mũi, chạy góc sân mà nôn khan.

Đường Lão Thái thấy , tức giận mắng nhiếc om sòm, nhưng Đường Đại Dũng để tâm, kéo già nhà bếp, dặn dò tỉ mỉ một hồi lâu...

Một đêm lời, qua ngày hôm , lúc mặt trời lên cao ba sào, Thôi đại phu xách hòm t.h.u.ố.c tới sân nhà họ Đường.

Lý Thu Sương và Ngũ thẩm tử đang phơi đậu khô, định thử một món mới. Lý Kim thì dẫn theo các lão binh đậu phụ. Đường Điềm ngủ nướng, mới tỉnh dậy, bưng một bát tào phớ ăn kèm bánh bao.

Bỗng nhiên thấy Thôi đại phu tới, đều vui mừng, nhao nhao bước tới chuyện.

Thôi đại phu cũng chẳng khách sáo, xin một bát tào phớ, ăn : "Tối qua chỉ lo ăn no, quên mất bắt mạch cho Hải ca nhi. Thằng nhóc lớn nhanh, xem xem cần kê thêm hai thang t.h.u.ố.c nữa để củng cố ."

Lý Thu Sương , vội vàng sai gọi Đường Hải. Thằng nhóc hẹn Đại Xuân và mấy đứa khác đốn củi, thực chất là lên núi nghịch ngợm .

Đường Điềm chia một chiếc bánh bao nhân thịt cho Thôi đại phu, một lớn một nhỏ đều ăn ngon lành.

Mọi thấy buồn , chuyện một lúc thì thấy tiếng ồn ào cổng.

Ban đầu tưởng là Đường Hải và mấy đứa khác về, nhưng Lý Đồng mặt mày đen sầm chạy báo tin!

"Mẹ của Đường Đại Dũng đến , còn dẫn theo ít hàng xóm đến xem náo nhiệt!"

Loading...