Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 242: Tự vả mặt đến quá nhanh!
Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:28:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi đều chọc , nhao nhao đáp:
"Sở yên tâm!"
" , lợi chiếm là đồ khờ, đồ đưa tận cửa, chúng thể từ chối!"
Tuy lời khách khí, nhưng thực trong lòng ai cũng quá bận tâm. Dù Tái Bắc lạnh lẽo, ngay cả rau xanh cũng chẳng mấy loại, thể ngon ?
Thế nhưng, đôi khi, việc tự vả mặt đến nhanh đến thế!
Một ngụm trôi xuống bụng, tất cả đều im lặng. Hương thơm thanh thoát nồng đượm đến bất ngờ, dường như lục phủ ngũ tạng dòng gột rửa một lượt, cảm giác sảng khoái nhẹ nhàng, là một vẻ thể diễn tả bằng lời...
"Trà ngon! Trà ngon!"
Không ai là đầu tiên hô lên, giống như đổ nước sôi dầu nóng, cả Trạng Nguyên Lâu bỗng chốc trở nên ồn ào.
"Đây đúng là của Tái Bắc chúng , thật sự quá tuyệt vời!"
" , còn ngon hơn cả Long Tỉnh Tây Hồ, Mao Tiêm các loại nhiều!"
"Tuyết Thanh? Tên gọi là Tuyết Thanh ?"
Ngay lúc , bên ngoài cửa một nhóm lão mặc trường sam bước . Người dẫn đầu là nguyên lão của Học viện, Phong .
Trong đại sảnh nhận , lập tức im miệng, trở nên yên tĩnh.
Sở và Lý Lão Tứ vội vàng tiến lên nghênh đón. Lý Lão Tứ từng gặp Phong , còn Sở thì càng kích động hành lễ.
Phong đỡ y dậy, hỏi: "Bệnh tình mẫu ngươi khá hơn nhiều ?"
"Kính thưa , hiện giờ thời tiết chuyển , bệnh của mẫu cũng đỡ hơn nhiều." Sở vội vàng đáp lời, cuối cùng cũng thêm gì, hỏi: "Tiên sinh đãi khách ư?"
Phong Lão nghiêng nhường đường, đáp: " , mời các vị khách quý của Học viện Hãn Hải. Nói với nhà bếp chọn những món tủ lên một bàn, ghi sổ sách của Viện trưởng. Ngoài , đừng keo kiệt, Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi nhất định một ấm!"
Sở vội vàng đáp: "Tiên sinh yên tâm, bao sương lớn nhất lầu vẫn còn trống. Tửu lầu chúng quy tắc, phàm là đãi tiệc trong bao sương , đều sẽ một ấm Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi."
Phong Lão lúc mới hài lòng, tủm tỉm dẫn Thường Viện trưởng và những khác lên lầu.
Sở theo để chiêu đãi, để Lý Lão Tứ định hậu bếp, phát hiện Lưu Bá theo đội ngũ. Hắn mừng rỡ tiến lên hỏi: "Lưu Bá, lão nhân gia đến đây, Viện trưởng dặn dò gì ?"
Lưu Bá mặt nở hoa , đáp: "Viện trưởng việc gì, chỉ là bảo đến truyền một câu. Nếu Đường công tử rảnh rỗi, thể mặt ngài lên lầu, giúp Phong Lão đãi khách."
Việc các của hai Học viện tụ họp như , lời và cuộc thảo luận đều là châu ngọc, nếu theo bên cạnh, tự nhiên sẽ lợi vô cùng.
Lý Lão Tứ mừng cho cháu rể, liên tục mời Lưu Bá hậu viện.
"Xuyên ca nhi đang ở hậu viện, Đường Bảo Nhi cũng ở đó. Lưu Bá cứ theo uống ăn quả, sáng sớm Đường Bảo Nhi còn đưa cơm trưa cho Viện trưởng, tiện thể mang theo ít quả tươi nữa. Lão nhân gia đến đây, đỡ cho chúng chạy một chuyến ."
Lưu Bá cũng từ chối, theo hậu viện.
Đại sảnh im lặng một lúc lâu, giờ phút thể nhịn nữa.
"Người là Phong của Học viện ? Ngài mời các Hãn Hải ở đây đãi tiệc ?"
"Còn lão già , là hầu hạ bên cạnh Viện trưởng!"
"Nghe tiệc đón gió ngày hôm qua chính là Đậu Phụ yến, đây là ăn đủ ?"
"Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi là gì? Tại chỉ trong bao sương mới uống?"
Một đám tiểu nhị kéo tay áo tra hỏi, tiểu nhị cũng giấu giếm, rõ ràng từng chi tiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-242-tu-va-mat-den-qua-nhanh.html.]
"Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi và Tuyết Thanh đều đến từ cùng một cây , chỉ điều Tiên Nha Nhi phẩm chất hơn, sản lượng thậm chí đến một cân. Hôm qua Học viện dùng Tiên Nha Nhi đãi khách, trực tiếp khiến các và học tử Hãn Hải kinh ngạc đến mức tối qua cứ quấn lấy Lưu Viện trưởng, nhất quyết dùng một bộ sách quý đổi lấy một lạng, là để mang về cho Viện trưởng Hãn Hải nếm thử!
"Trà lá thực sự quá ít, Đông gia chúng cũng chỉ giữ một chút, thật sự đủ để mời tất cả quý khách nếm thử, cho nên chỉ những vị khách đặt bao sương lớn nhất lầu mới thưởng thức một ấm."
Mọi xong càng thêm ngứa ngáy trong lòng, hận thể chui bao sương lầu để xem.
đợi họ hành động, Khổng sư phụ đích pha một ấm Tiên Nha Nhi, chầm chậm xuyên qua đại sảnh, bưng lên lầu hai.
Hương bay lượn, theo mỗi bước chân mà bay mũi , đại sảnh yên tĩnh trở ...
Chẳng trách gọi là Tiên Nha Nhi, nó vượt qua phạm trù phàm nhân gian, chỉ ngửi thấy mùi hương thôi cũng khiến phiêu đãng, như thể hồn vía xuất khiếu, nếu thể uống một ngụm...
Có thực sự nhịn , bực bội chất vấn:
"Đông gia các ngươi là ai? Khách quý ở bao sương ngon, còn chúng đại sảnh thì là khách ?"
Những khác cũng hùa theo la ó:
" , Đông gia các ngươi gì, đây là phân chia khách thành ba sáu chín loại!"
"Phải đó, hôm nay chúng đến ủng hộ, sáng sớm còn ăn cơm, chẳng lẽ xứng uống một chén ngon ?"
Các tiểu nhị đều là những đứa trẻ xuất từ thôn làng, tuy dạy dỗ vài ngày, nhưng đủ để đối phó với tình huống .
May mắn còn lão tiểu nhị ở đó, trấn an , báo tin phía .
Đường Xuyên đang cùng Lưu Bá về phía , tin liền bước nhanh hơn.
Sắc mặt Lưu Bá cũng , bước đại sảnh liền lớn tiếng hỏi: "Là ai , ai đang tìm Đông gia? Viện trưởng chúng hôm qua đãi khách mệt mỏi, hôm nay đang nghỉ ngơi trong Học viện, chuyện gì mà phiền đến lão nhân gia ngài đích đến đây?"
Viện trưởng?
Đông gia của Trạng Nguyên Lâu là Viện trưởng ư?
Mọi đều kinh ngạc đến ngây , những thông minh nhớ lời của Phong , thảo nào ngài dám ghi sổ sách của Lưu Viện trưởng, đòi hỏi ngon còn ngang nhiên như .
Thì , tửu lầu là sản nghiệp của Viện trưởng!
Đường Xuyên trong lòng cảm kích, nếu lời dặn dò của Viện trưởng, Lưu Bá sẽ công khai mặt giúp đỡ gia đình bọn họ như thế !
Lưu Bá thấy ai gì, mới thu vẻ mặt giận dữ, tủm tỉm với Đường Xuyên: "Đường công tử cần tiễn nữa, sẽ mang hộp thức ăn về cho Viện trưởng. Viện trưởng , ngươi là tử cuối cùng của ngài, khi ngoài cứ tùy tâm hành sự. Nếu gặp kẻ điều, đáng đ.á.n.h cứ đánh, đáng mắng cứ mắng, việc lão nhân gia ngài lo liệu."
Đường Xuyên vội vàng cảm tạ, đích tiễn Lưu Bá đến cửa, mới gật đầu chào trong đại sảnh, bước lên lầu hai...
Chúng nhân quát mắng một phen, nhưng một ai dám tỏ vẻ tức giận, dẫu cho thật sự giận dữ thì cũng dám biểu lộ ngoài.
Học viện Lộc Sơn là niềm kiêu hãnh của cả phủ Mặc Trì, còn Lưu viện trưởng chính là định hải thần châm của Học viện.
Sản nghiệp của lão nhân gia , đừng là chỉ thiếu thực khách một ấm , cho dù là chỉ thu bạc chứ dọn cơm rau, bọn họ cũng chẳng dám hé răng nửa lời!
Song, tính hiếu kỳ thì là thứ thể nào kìm nén .
Chúng nhân dám dây dưa với Đông gia nữa, bèn chuyển sự hứng thú sang Đường Xuyên đang lên lầu. Thế là, các tiểu hỏa kế kiêu hãnh bắt đầu một đợt phổ cập kiến thức mới!
Chẳng mấy chốc, chuyện Đường công tử giúp Học viện chiến thắng Hãn Hải, chuyện y khả năng quá mục bất vong ( qua là nhớ), và Viện trưởng phá cách nhận quan môn tử trở nên đều .
Tất cả đều kinh ngạc hâm mộ, khi liên tưởng đến lời của Lưu Bá lúc nãy, liền đến một đáp án.
Lưu viện trưởng vì thương yêu tân tử, mà tử nhà nghèo, cho nên Viện trưởng mới mở tửu lầu giao cho gia đình tử kinh doanh, cũng coi như là biến tướng tài trợ cho cả nhà tử, để tử thể an tâm sách mà còn vướng bận gì nữa!