Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 240: Hỷ thượng hỷ
Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:28:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khổng sư phụ và Sở cùng tới, cũng mở lời phụ họa.
“Cho dù món ăn ngon, thì vẫn còn ngon mà. Vì một ngụm ngon, tửu lâu chúng cũng sẽ khách tựa mây trời.”
Lý Phúc phục, trợn mắt giả vờ tức giận, bực bội : “Khổng sư phụ chê bai tay nghề của , canh đậu phụ tối nay nữa. Lão nhân gia ngài uống cháo !”
“Ôi chao, ôi chao, như !” Khổng sư phụ vội vàng cầu xin: “Tay nghề của Lý sư phụ là nhất thiên hạ, kẻ nào dám ngon, sẽ đ.á.n.h cho mặt mày nở hoa!”
Mọi đều chọc ha hả, trong phòng nhất thời vô cùng náo nhiệt.
Lúc , hai Đường Xuyên và Đường Điềm trở về, Lý Lão Tứ là thấy đầu tiên, lập tức chạy ngoài, hỏi dồn dập.
“Thế nào , Đường Bảo Nhi, tiệc tẩy trần thuận lợi , những đó thích ăn đậu phụ ?”
Đường Điềm đắc ý nhếch cái cằm mũm mĩm lên, đáp: “Cữu cữu, việc đều thuận lợi, mau mau theo những gì hai bàn bạc đó, sai nhanh chóng truyền tin ngoài, cố gắng trong một buổi chiều để cả thành đều . Ngày mai chúng sẽ khai trương thuận lợi!”
“Tốt, quá!” Lý Lão Tứ vui đến mức nhảy cẫng lên ba thước, đầu ngoài lo việc. Y bao giờ sợ bận rộn, chỉ sợ rảnh rỗi nửa , đó mới là sự giày vò.
Lý Thu Sương và những khác cũng từ trong phòng , gọi hai đứa trẻ nhà.
Đường Xuyên quả thực nhịn , lớn tiếng báo tin vui với mẫu : “Nương, nương! Vừa các sư trong thư viện thi đấu với tử Hãn Hải, con sách , thắng cuộc thi! Lưu Viện trưởng thu nhận con tử ngay tại chỗ, con dập đầu bái sư , giờ đây con là tử chính thức của thư viện, còn tạp vụ ở Tàng Thư Lâu nữa!”
“Thật ?” Lý Thu Sương quá đỗi kinh hỉ, nắm lấy cánh tay nhi tử sang khuê nữ.
Những khác cũng kinh ngạc tột độ, đặc biệt là Sở và Lý Phúc, bọn họ quen thuộc với thư viện, đương nhiên cũng hiểu rõ nhất quy tắc của thư viện. Bấy nhiêu năm nay, ba năm mới nhập học một , thư viện từng tiền lệ phá lệ, huống hồ còn Viện trưởng thu tử!
Đường Điềm vội vàng gật đầu, : “Nương, ca ca sai! Ta tận mắt xem từ đầu đến cuối, thư viện và học tử Hãn Hải thi đấu, vốn dĩ là hòa, ca ca mặt mới giành chiến thắng ở ván then chốt. Tiên sinh bên Hãn Hải coi trọng khả năng quá mục bất vong của ca ca, còn cướp , cho nên Lưu Viện trưởng gia gia đặc biệt phá lệ, thu nhận ca ca tử ngay tại chỗ.
“Ta đó giúp ca ca chuẩn lễ bái sư, cũng cùng đưa cho Viện trưởng gia gia. Những đó ghen tỵ chết, hơn nữa bọn họ cũng nhà ở đây mở Trạng Nguyên Lâu, thể uống Tuyết Đỉnh Tiên Nha, ngày mai khác đến, bọn họ nhất định cũng sẽ đến!”
Lý Thu Sương xong rưng rưng nước mắt, những khác cũng hò reo cổ vũ.
Sinh ý tửu lâu , đương nhiên mỗi đều lợi. Mà Đường Xuyên trở thành tử của Viện trưởng, cũng trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho Trạng Nguyên Lâu!
Chuyện còn xong, Đường Điềm đến việc Lưu Viện trưởng nhận một thành cổ phần, y chính là tiểu Đông gia của Trạng Nguyên Lâu.
Mọi quả thực hận thể chui trong đầu cô bé mập mạp, xem rốt cuộc nó lớn lên như thế nào. Đứa trẻ quá thông minh !
Chỉ cần Lưu Viện trưởng còn sống một ngày, đừng là Mặc Trì phủ và Tắc Bắc, ngay cả cả Đại Tề cũng ai dám nhòm ngó Trạng Nguyên Lâu!
Lý Phúc tự cảm thấy thấy hy vọng hòa giải giữa vợ chồng y với nhạc phụ, tay nắm lấy cái xẻng bắt đầu sắp xếp.
“Thu Sương tẩu tử, bọn trẻ tiền đồ , việc đại hỷ như , chúng nên lễ mừng ? Ta lập tức xào mấy món, khui một vò rượu nhé?”
“Được, phiền Lý sư phụ xào thêm vài món, chúng sẽ chúc mừng bọn trẻ thật tử tế!”
Lý Thu Sương lập tức đồng ý, hận thể đích xông lên chiến trường chiên xào nấu nướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-240-hy-thuong-hy.html.]
Ngược , Đường Xuyên nhắc nhở một câu: “Nương, bên thôn xóm cũng thể quên. Qua hai ngày bận, nhớ mua chút thức ăn mang về, nhờ Nhị lão gia cám ơn sự chiếu cố của trong thôn.”
“Được, nương nhớ !”
Rất nhanh đó, bao sương nhất lầu hai mở . Rượu ngon món quý lượt dâng lên, an tọa, chẳng cần khách sáo gì, gì thì , ăn gì thì ăn.
Ăn nửa chừng, Lý Lão Tứ vội vã trở về, cũng nhập đội ngũ uống rượu mừng.
Và lúc , đám khất nhi khắp thành bắt đầu rảo bước khắp hang cùng ngõ hẻm, hễ gặp ai là chúng nhao nhao ngừng.
Học viện vì chiêu đãi quý khách đến từ phương Nam nên dâng lên một bữa tiệc Đậu Phụ yến. Điều khiến các vị khách quý kinh ngạc vô cùng, hết lời ca ngợi đậu phụ chính là Bạch Ngọc Tái Bắc.
A, ngươi hỏi đậu phụ là gì ư?
Đó chính là thứ , cũng từ đậu nành như giá đậu, nhưng mềm và thơm hơn cả trứng hấp! Nghe ở quân trấn bán từ lâu, ngay cả Điện hạ Trung Dũng Thân Vương cũng đích ban thưởng tên gọi, gọi là Bạch Ngọc Đậu Phụ!
Nơi nào thể ăn ?
Đương nhiên là Trạng Nguyên Lâu ! Nó ngay cuối phố bên ngoài Học viện. Tửu lầu của tên bại gia tử kinh đô mua , giờ đổi thành Trạng Nguyên Lâu. Ở đó Đậu Phụ yến ngon nhất, loại ngon bậc nhất thiên hạ!
Khoác lác ư? Tuyệt nhiên !
Trạng Nguyên Lâu thật sự loại ngon nhất thiên hạ. Ngay cả Viện trưởng cũng dùng để chiêu đãi quý khách đến từ phương Nam, khiến vị khách suýt nữa l.i.ế.m cả chén!
Người đời ai cũng thích náo nhiệt, đặc biệt là khi sống lâu ở một phủ thành, quen cảnh quen, khó tránh khỏi cảm giác vô vị nhàm chán.
Đột nhiên xuất hiện một tửu lầu mới, một món ăn mới, một loại ngon, hơn nữa còn là nơi giúp Học viện của đ.á.n.h bại Học viện Hãn Hải kiêu ngạo. Dân chúng Mặc Trì Phủ ai nấy đều hiếu kỳ kiêu hãnh, thế là rủ rê bạn bè, định bụng ngày mai sẽ đến Trạng Nguyên Lâu nếm thử hương vị mới lạ!
Mà những tiểu khất nhi thật cũng hề dối, đặc biệt là về loại mới, ngược lời của chúng vẫn còn giữ sự khiêm tốn.
Ngay tại Trạng Nguyên Lâu, trong lúc bằng cố hữu của Đường gia đang uống rượu mừng, thì Thường Viện trưởng và Từ cùng những khác cũng đang bám riết lấy tiểu viện của Lưu Viện trưởng chịu rời .
Lý do đơn giản: họ "moi" một vò Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi. Đương nhiên, nếu còn thể mang về vài chục tờ Tuyết Nhiễm Mai Chỉ nữa thì càng !
Lưu Viện trưởng vẫn tủm tỉm, vẻ mặt dễ chuyện, còn Phong Lão cùng vài vị khác thì từng họ đắc tội t.h.ả.m hại. Khóe miệng của họ lúc như biến thành hộp cung nỏ, sẵn sàng b.ắ.n tên xuyên tim những lão đối thủ !
Thường Viện trưởng mặt dày mày dạn, nhắc đến tình giao hảo giữa hai Học viện.
"Lưu Viện trưởng, Viện trưởng của chúng vẫn luôn nhớ đến nửa ván cờ dang dở với ngài năm xưa. Tiếc , ngài tuổi cao, ngài cũng khỏe, đành để tiếc nuối trong lòng. Lão nhân gia ngài đặc biệt thích ngon, mỗi chúng đến đây, ngài đều dặn dò mang thêm cho ngài chút .
"Nào ngờ, Tái Bắc nay cũng sản xuất loại tuyệt diệu như thế. Chúng cũng chẳng đòi hỏi nhiều, chỉ xin Viện trưởng chia cho Viện trưởng của chúng hai lạng là đủ."
Phong Lão tức giận nhảy dựng lên, râu ria dựng , trợn mắt quát: "Họ Thường , ngươi quá coi là ngoài . Tuyết Đỉnh Tiên Nha Nhi tổng cộng cũng tới một cân, đứa trẻ Đường Xuyên hiếu thảo, thêm lễ bái sư bốn năm là hiếm lắm . Ngươi há mồm đòi hẳn một nửa, mặt ngươi dày đến mức nào !"
Thường Viện trưởng cũng bất chấp thể diện, khan đáp: "Lưu Viện trưởng một tử như , tự nhiên Đường gia sẽ còn hiếu kính. Còn chúng trở về, gặp kế tiếp sẽ là sang năm . Xin Viện trưởng nhịn đau cắt ái, hai lạng , thì một lạng!"
Nói , chủ động nhắc: "Trước đây, Phong đến Học viện chúng chẳng ý với một bộ cô bản , trở về sẽ cho đưa đến, tuyệt thất hứa."