Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 202: Báo ân không để qua đêm
Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:27:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe ngựa chạy lóc cóc, nhanh vòng qua phía Nam thành, tìm thấy An Ninh Kiều.
Khi ngang qua chợ, Đường Điềm gọi Cữu cữu mua một ít thịt, thấy bốn phía , bèn lấy một ít rau xanh và đậu giá từ gian.
Lý Phúc dắt vợ con về đến nhà, hấp một ít cơm, nấu một bát lớn canh củ cải viên thịt, cả nhà ba chuẩn dùng bữa.
lúc , cửa viện nhà đột nhiên gõ, Lý Phúc vội vàng mở cửa, ngờ bên ngoài Lý Lão Tứ và Đường Điềm.
Hắn vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ, vội hỏi: “Ôi chao, , là các ngươi?”
Lý Lão Tứ giơ túi thịt rau trong tay lên, : “Chúng là ngoại trấn, buổi trưa dùng bữa mà chẳng . Thôi thì mua một ít nguyên liệu, chạy đến quấy rầy . Chỉ là lão rảnh rỗi cho chúng vài món, cùng uống vài chén rượu ?”
“Có chứ, đương nhiên là !” Lý Phúc vội vàng mời cữu cữu và cháu gái nhà, gọi vợ và con trai đến chào hỏi.
Thằng bé gầy gò ốm yếu còn nhớ Đường Điềm, chạy lên nắm tay nàng, mắt cứ dán cái túi xách của nàng, hiển nhiên là còn nhớ đến thứ quả mà nàng cho ăn đó!
Mọi đều , nhịn , khí tự nhiên càng thêm náo nhiệt và thiết.
Đường Điềm cũng keo kiệt, lấy từ trong túi một trái quả nhét tay tiểu đồng, đó tiểu đồng kéo trong nhà chơi.
Vợ Lý Phúc hiếm thấy con trai chủ động kết giao với bạn nhỏ như thế, vui mừng, dịu dàng cảm ơn Lý Lão Tứ.
“Đa tạ vị , tiểu đồng nhà vốn nhút nhát, hài tử nhà cùng chơi, thật là quá.”
Lý Lão Tứ quen giao thiệp với phụ nữ, nhất là cô nương vẻ yếu đuối như cành dương liễu gió , thực sự nên đặt tay chân ở .
Vẫn là vợ với giọng to, tính khí lớn mắng cho vài câu, khiến cảm thấy thoải mái hơn.
Hắn vô thức lùi hai bước, ngây ngô một cách hổ: “À, tức khách khí , hài tử nhà nghịch ngợm, tiểu đồng chịu chơi cùng nó là .”
Lý Phúc thấy tự nhiên, vội xách rổ rau dắt nhà bếp.
“Đi nào, , chúng .”
Lý Lão Tứ đầu lập tức theo xộc nhà bếp, khiến vợ Lý Phúc dở dở , đành phòng trong trông chừng hai đứa trẻ.
Lý Phúc tay đặc biệt nhanh nhẹn, nhặt rau, cắt thịt, bận rộn nhưng hề rối loạn.
Hắn lấy đậu giá , nhịn mắt sáng rỡ, : “Ôi chao, đậu giá thật sự ngon, mua ở ? Ta đây ăn hai , đặt mùa hè lẽ nổi bật, nhưng đặt mùa đông thì tuyệt đối là món ngon bàn ăn!”
Lý Lão Tứ đường bàn bạc với cháu gái, lúc cũng giấu giếm, liền : “Lý Phúc , cũng họ Lý, trong nhà xếp thứ tư. Nói thì, lẽ chúng năm trăm năm còn là một nhà! Ta hẳn là lớn hơn một hai tuổi, nếu chê thì hãy gọi là Tứ ca, gọi là Phúc , thấy ?”
“Tốt quá, thảo nào gặp Tứ ca thấy thiết, hóa chúng là cùng một lão tổ tông!” Sự đề phòng trong mắt Lý Phúc giảm một phần.
Lý Lão Tứ như thấy, giúp nhóm lửa tiếp: “Còn nữa, Phúc , nhắc đến đậu giá , ha ha! Đệ đó thôi, đậu giá là nhà ! Tuy họ Lý, nhưng cả nhà đều sống ở Đường Gia Bảo phía Bắc thành! Cả thôn đều đậu giá, việc kinh doanh đậu giá là nghĩa tỷ của ! Nha đầu mập đang chơi với hài tử nhà trong phòng, chính là cháu gái , gọi là Đường Bảo nhi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-202-bao-an-khong-de-qua-dem.html.]
“A? Đậu giá là việc kinh doanh của nhà các ngươi!” Lý Phúc tiết lộ bí mật, sự đề phòng trong lòng tan biến, hào hứng truy hỏi: “Ta đây , hạt đậu thể thành đậu giá để chế biến món ăn, quả thực là ý tưởng quá khéo léo, ngờ là việc kinh doanh của nhà các ngươi! Ta quả thật gặp tài giỏi!”
Lý Lão Tứ lộ vẻ đắc ý, nhưng miệng khiêm tốn: “Ôi chao, nhà tiểu môn tiểu hộ, đều là vì miếng cơm manh áo nên mới dùng thêm chút tâm tư. Đậu giá mang tới đây là do tỷ tỷ tự tay , còn ngon hơn đậu giá bán bên ngoài! Lát nữa xào một đĩa, sẽ thật dối!”
“Ha ha ha, nhất định nếm thử! Giờ xào ngay đây!” Lý Phúc nhất thời ngứa nghề, tay chân càng lúc càng thoăn thoắt.
Chưa đến nửa canh giờ, tất cả các món ăn dọn .
Một đĩa Đầu Sư Tử Kho Tàu, một đĩa cải thảo xào thanh đạm, một đĩa đậu giá xào lá hẹ, một đĩa dưa chuột xào trứng.
Có món đậm đà, nặng vị với dầu mỡ đỏ au, món thanh đạm, giòn tươi sạch sẽ. Nhìn thấy thèm thuồng, khiến kịp nếm thấy khẩu vị mở lớn, thèm ăn vô cùng!
Vợ Lý Phúc dắt hai đứa trẻ ngửi thấy mùi thơm mà khỏi phòng, nhịn nuốt nước bọt liên tục, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc mừng rỡ, còn dáng vẻ yếu đuối như nữa, quả thực giống hệt một tín đồ ăn uống mắt phát sáng!
Đường Điềm và Lý Lão Tứ , đều hiểu rõ nguyên nhân vì nàng bất chấp thế tục, nhất quyết gả cho một tên đầu bếp.
Ít nhất thì việc tham ăn, thỏa mãn khẩu vị chiếm phần lớn quyết tâm kết hôn của nàng!
Lý Phúc xoa xoa tay, cũng vô cùng mong chờ.
Hắn vội vàng mời chỗ: “Tứ ca cùng họ với nhà , cũng là một nhà, cần câu nệ quá nhiều quy củ. Mau lên bàn, cùng ăn cho vui vẻ. Hơn nữa, đó nhờ Tứ ca giúp đỡ giữ vững xe ngựa, gia đình cũng nên cảm ơn ân cứu mạng của Tứ ca!”
Vợ từ tốn luôn miệng gật đầu: “Được, cùng ăn, cùng ăn!”
Đường Điềm và tiểu đồng đều bế đặt lên ghế, bát cơm mặt chúng nhanh chóng lấp đầy nửa cái đầu sư tử.
Đũa của Lý Phúc đầu tiên hướng về món dưa chuột xào trứng, lúc nãy khi cắt dưa chuột, suýt chảy nước bọt, hương vị thực sự quá đỗi tươi mới.
Đặc biệt là khi nguyên liệu khan hiếm suốt cả mùa đông, bước đầu xuân, một miếng dưa chuột bụng giống như thể trực tiếp ăn cả mùa xuân !
“Dưa chuột mua ở ? Thật sự quá tuyệt vời, đầu bếp bao nhiêu năm nay, đầu tiên gặp dưa chuột hương vị thanh tân đến thế!”
Lý Lão Tứ hì hì đáp, ngược còn gắp cho đậu giá: “Nếm thử , đậu giá với đậu giá bên ngoài bán tuyệt đối giống!”
Lý Phúc lập tức ăn , đôi mắt trợn to hơn nữa, kêu lên: “Không đúng, từng ăn qua món đậu giá xào của Tứ Quý Xuân một , chính là hương vị ! Chẳng lẽ loại đậu giá của các ngươi chỉ bán cho Tứ Quý Xuân?”
Lý Lão Tứ vội vàng hiệu cho nhỏ , : “Phúc là , ngoài đều giấu kỹ! Đậu giá chỉ tỷ tỷ mới , nếu các cửa hàng khác đều chạy tới tranh giành, tỷ tỷ dù c.h.ế.t vì mệt cũng nhiều như !”
Lý Phúc gật đầu mạnh mẽ, những cảm thấy nhà họ Đường ăn tử tế, ngược càng thêm vui mừng vì Lý Lão Tứ xem là ngoài!
Hai bọn họ chuyện rôm rả, còn phu nhân Lý Phúc dắt hai đứa trẻ thì ăn uống vui vẻ.
Đặc biệt là tiểu đồng, ngày thường kén ăn, chỉ thích ăn thịt, hôm nay chỉ động một miếng Đầu Sư Tử, những thứ còn đều đang hăng hái ăn đậu giá và cải thảo, cái miệng nhỏ ngừng động đậy, giống như chú thỏ nhỏ ngoan ngoãn!
Vợ chồng Lý Phúc mừng rỡ khôn xiết, chỉ nếu sớm món ăn ngon như , con trai họ cũng đến nỗi gầy gò như thế!