Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 175: Quan hệ gần gũi hơn họ hàng xa

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:24:45
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thu Sương cảm kích vợ chồng nhà họ Chu hôm nay cứu giúp , còn tận tâm tận lực giúp đỡ như , thế là thành tâm thành ý : "Muội tử, hôm nay đa tạ và Chu tướng quân giúp đỡ, nếu chúng chắc chắn thương nặng, còn thể vui ăn uống thế . Sau sống gần , chúng nhất định như một nhà. Có chuyện gì chúng thể giúp, cũng đừng khách sáo."

"Được!" Chu phu nhân cũng giả vờ khách sáo, dứt khoát đáp: "Lão Chu nhà thường ở nhà, việc bận xoay xở , nhất định sẽ qua gọi một tiếng."

"Ấy, thế mới chứ!"

"Viễn bất như cận lân!"

Mọi nhao nhao hưởng ứng, đều mừng vì nàng thẳng tính như , sống chung càng thêm cận.

Một lúc , ăn uống no nê, đang định dọn dẹp đồ đạc. Lúc , Chu tướng quân và Thôi Đại phu cùng trở về.

"Ôi chao, Thôi Đại phu đến !"

"Thôi Đại phu thấy tin ?"

"Chu tướng quân ăn cơm , đây là từ chỗ Đường Đại Dũng trở về ?"

Mọi nhiệt tình chào đón, hỏi han rối rít.

Lý Nhị gia gia uống rượu, ngăn , mời Thôi Đại phu và Chu tướng quân hành lang tránh gió.

Chu tướng quân : "Mọi đừng lo lắng, Đường Đại Dũng và con công chúa ch.ó má đều nhốt trong sân , e rằng một hai tháng thì ."

Thôi Đại phu cũng đáp: "Vừa giúp xem qua thương tích của bọn họ, Ô Lan công chúa sẽ chết, nhưng cũng chịu một phen khổ sở. Còn những tên thị vệ nếu may mắn sốt mà chết, thì chân cũng tàn phế, cần lo lắng bọn họ gây rắc rối nữa!"

Nghe lời , vui mừng chút phức tạp, dù bọn họ đều là dân thường, ít khi đ.á.n.h với , huống hồ là đ.á.n.h tàn phế khác...

Chu tướng quân tính tình thô nhưng sự tinh tế, đôi chút liền vội vàng : "Mọi đừng lo lắng, chẳng qua chỉ là mấy tên ngoại tộc mà thôi, hơn nữa bọn họ chủ động chạy đến đòi đ.á.n.h đòi giết, kết quả cũng là đáng đời.

"Vương gia cũng thiên vị các ngươi, tuy rằng hôm nay ngài gì nhiều với các ngươi, nhưng kết quả xử trí là nhẹ tay .

"Ngoài chúng cũng may mắn, tình cờ Quan Ngoại xảy chút vấn đề, ngoại tộc là địch là bạn còn rõ, cho nên đ.á.n.h g.i.ế.c mấy tên thị vệ cũng chẳng là gì."

Mọi trấn an, mặt hiện lên nụ .

Đường Điềm tựa bên cạnh Thôi đại phu, lắng , trong lòng chút phiền muộn.

Chuyện hôm nay cho cùng là do Ô Lan công chúa xem Đường Gia Bảo gì, mới chút kiêng dè đuổi tới đ.á.n.h giết. Theo lý mà , chủ tớ bọn họ phản sát cũng là tự chuốc lấy.

chỉ vì phận một công chúa ngoại tộc, vì lưng nàng bộ tộc chống đỡ, cho dù Đường Gia Bảo lý lẽ đến , cũng lo lắng bất an vì nàng thương quá nặng.

Giờ đây, chuyện Lang Tộc ngả về phía Thiết Lặc vẫn xác nhận. Nếu chuyện chứng minh là giả, Lang Tộc vẫn là đồng minh của Đại Tề, thậm chí còn chính thức kết minh, cùng tiêu diệt Thiết Lặc. Vậy thì, Ô Lan công chúa dù tàn sát Đường Gia Bảo còn một mống, cũng gánh chịu bất kỳ tội nào?

Đường Điềm tin rằng Vương gia đủ công tâm, nhưng lợi ích của quốc gia, hai mươi năm biên quan an bình, hiển nhiên tính mạng của trăm con Đường Gia Bảo còn quan trọng như thế nữa!

Nàng nhịn lạnh. Quả nhiên thể cứ ẩn phát triển mãi , vẫn cần phát triển nhanh chóng và mạnh mẽ. Tài phú và quyền thế thể thiếu một thứ, mới thể đảm bảo giữa thế gian , thấy hai chữ "công bằng"!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-175-quan-he-gan-gui-hon-ho-hang-xa.html.]

Lý nhị gia gia cùng trò chuyện rôm rả, ai phát hiện cô bé mập mạp nhỏ nhắn suy nghĩ nhiều đến !

Ngũ thẩm tử mua canh dê và bánh nướng về, Lý Thu Sương nhanh nhẹn bưng cả món gà hầm nấm giữ ban nãy . Chu tướng quân và Thôi đại phu cũng khách khí, ăn một bữa no nê thoải mái. Sau đó Thôi đại phu xử lý vết thương nhỏ cho , Lý lão Tứ đ.á.n.h xe ngựa, chở thức ăn theo Chu tướng quân thành bắc đưa cơm.

Đường Hải và Đại Xuân mấy đứa trẻ lớn lỡn chịu yên, cũng lũ lượt theo ngoài.

Đường Điềm tìm lúc rảnh rỗi kéo tay áo nương , cầu xin: "Nương, chúng tối nay về thôn . Đại ca trường học nên nghỉ , chừng tối nay về tới nhà."

Lý Thu Sương ngây , vội vàng lớn tiếng hỏi Ngũ thẩm tử. Nghe ngày mai là ngày Rằm, nàng vui vẻ reo lên: "Ôi chao, may mà Đường Bảo nhi nhắc, ngày mai đúng là ngày Xuyên ca nhi trường học nghỉ lễ !"

Ngũ thẩm tử cũng mừng rỡ, đáp: "Vậy tối ngươi mau chóng dẫn các con về , chỗ giao cho . Dù cũng còn việc lớn gì, mấy việc vặt vãnh lặt vặt, sẽ quán xuyến."

Chu phu nhân cũng phụ họa: " thế, cũng sống gần đây, chỉ cần hô lên một tiếng là sẽ tới giúp Ngũ thẩm tử ngay."

Lý Thu Sương cảm ơn, lo ngoài mua một miếng thịt, định về nhà gói sủi cảo cho con trai.

Chẳng mấy chốc, Lý lão Tứ và những khác về, vội vã thu dọn đồ đạc, phần lớn đều về thôn.

Dù là tổ vàng ổ bạc, cũng thoải mái bằng mái nhà .

Khi trời tối đen, xe ngựa cuối cùng cũng tiến Đường Gia Bảo. Chưa kịp đến cửa nhà họ Đường, Xuyên Trụ nhi nhảy , lớn tiếng kêu lên: "Lý nhị gia gia, là về đó ? Xuyên ca nhi về , đang đợi ở nhà!"

Đường Hải như một quả pháo nhỏ, vút một cái biến mất thấy bóng dáng. Chẳng mấy chốc, trong viện vang lên tiếng la hét của : "Ca, ca!"

Lý Thu Sương vội vàng ôm con gái sân, thấy hai con trai đang ôm nhảy. Nàng cũng vui vẻ nở cả hoa mặt, nhưng miệng vẫn trách mắng: "Đã tối thế , coi chừng gọi sói tới đó. Mau nhà từ từ mà ."

Đường Xuyên vỗ vỗ em trai, ngoài chào hỏi Lý nhị gia gia và , hàn huyên vài câu, tiễn mới đóng cửa sân .

Lý Thu Sương nhớ con trai, lo gói sủi cảo hỏi chuyện học hành, sợ con ăn ở , ủy khuất ở trường.

Đường Xuyên từng câu từng chữ trả lời chi tiết, mẫu lo lắng. Cuối cùng, y do dự thêm một câu.

"Thầy giáo thuộc bài nhanh, thiên phú sách, đích đưa về bên cạnh dạy bảo. Thầy còn qua một thời gian nữa, Lộc Sơn Thư Viện văn hội, thầy dẫn mở mang kiến thức."

"Thật ?" Lý Thu Sương mừng rỡ khôn xiết, liên tục : "Nương mai sẽ áo dài mới cho con, còn chỗ thầy giáo của con cũng gửi chút quà. Những chuyện con cần bận tâm, cứ chuyên tâm sách. Sau khi chuẩn xong xuôi, nương sẽ nhờ đại cữu cữu mang qua cho con lúc đưa giá đỗ."

Đường Xuyên nương vất vả tốn tiền, khuyên nhủ: "Nương, cần quần áo mới, chỗ thầy giáo cũng cần khách sáo như ..."

Lý Thu Sương chịu: "Con ngốc , lễ đa trách, lễ nghi cần thiết thể thiếu."

Đường Xuyên còn định , Đường Điềm ôm lấy cánh tay ca ca, lanh lảnh : "Đại ca đừng lo, con giúp nương cùng chuẩn . Cần là quà tạ ơn quá quý giá nhưng tâm ý, đảm bảo thầy giáo sẽ thích."

Đường Xuyên lúc mới , xoa xoa mái tóc mềm mại của , đáp: "Được, lời Đường Bảo nhi nhà !"

Lý Thu Sương mắng yêu hai đứa con, trong cái nhà , đừng thấy nàng là nương, lời con gái mới là hữu dụng nhất!

Khi màn đêm buông xuống sâu hơn, nước trong nồi lớn ở bếp sôi lên, một đống sủi cảo nhân thịt heo và dưa chua trắng trẻo, mập mạp đổ , hương thơm từ từ lan tỏa ...

Loading...