Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 174: Chớ đắc tội với ai, ngoại trừ Y sư!

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:24:44
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không thể nào, thể nào!" Đường Lão Nhị và Đường Lão Tam tin, điên cuồng đập phá cửa. Đến cả Đường Lão Thái cũng chạy tới c.h.ử.i rủa ầm ĩ: "Ngươi thù với Đại Dũng nhà , ghen ghét Đại Dũng nhà Vương gia yêu thích! Ngươi chính là cố tình! Ngươi chờ đó, chúng sẽ tìm Vương gia phân xử!"

"Đi , mau ! Các ngươi mà còn loạn nữa, Đường Đại Dũng cũng khỏi tướng quân luôn, càng vui!"

Chu tướng quân gì thì , để tâm đến tiếng c.h.ử.i bới của nhà họ Đường.

Ngược , khi những hàng xóm bên cạnh mạnh dạn tiến lên truy hỏi, y ôn tồn kể chuyện Ô Lan công chúa dẫn đến ức h.i.ế.p con cô quả phụ , suýt chút nữa là đồ sát cả nhà.

Không cần cũng , hàng xóm láng giềng đều kinh ngạc tột độ, lén lút mắng c.h.ử.i ngừng.

"Con đàn bà ngoại tộc coi Đại Tề chúng dễ bắt nạt ? Dám chuyện xa như giữa ban ngày ban mặt!"

" thế, phàm là kẻ đầu óc, cũng chẳng dám kiêu ngạo như ."

"Trước đây quá nể mặt nàng , nên nàng tưởng rằng ai trị nổi nàng , giờ đá tấm sắt , đáng đời!"

"May mắn là Đường Đại Dũng chỉ là một tướng quân, nếu quan to hơn nữa, e rằng dân chúng quân trấn chúng sẽ sống nổi."

"Vương gia minh, nhốt là đúng, đừng cho bọn họ ngoài, cứ để bọn họ c.h.ế.t đói ."

Trong lúc đang chuyện, từ quân doanh phái tới, ai khác, mà chính là Thôi Đại phu.

Thân vệ của Vương gia báo tin cũng là thông minh, y thấy Thôi Đại phu cùng với con nhà họ Đường vạch trần âm mưu của Thiết Lặc lập công, đường y chuyện.

Thôi Đại phu thấy Chu tướng quân liền vội vàng hành lễ cảm tạ: "Chu tướng quân, đa tạ ngài kịp thời tay, bảo vệ dân làng Đường Gia Bảo, nếu thì hậu quả thật thể tưởng tượng nổi."

Chu tướng quân xua tay : "Ta cũng chỉ tình cờ thôi, Thôi Đại phu mau việc chính , sẽ cùng ngươi dạo thành Nam một chuyến."

"Được!" Thôi Đại phu đáp lời, binh lính mở cửa, Chu tướng quân liền cùng y bước .

Người nhà họ Đường đang cuống cuồng như kiến bò chảo nóng, lo lắng sợ hãi tin.

Trong nhà chỉ Đường Đại Dũng quan, Ô Lan công chúa phận cao quý, kết quả cả hai đều ngã bệnh như ! Sau đây?

Đường Lão Thái suýt phát điên, thấy Thôi Đại phu còn xông tới xé rách: "Đều tại các ngươi, tất cả là của các ngươi!"

Thôi Đại phu lạnh lùng liếc Đường Đại Dũng, đầu bước .

Đường Đại Dũng vội vàng kéo lão nương giải thích: "Nương, đây là y sư của quân doanh! Đến để trị thương cho Công chúa!"

Đường Lão Thái nhảy dựng lên: "Không , ! Hắn đây theo tiện nhân Lý Thu Sương cùng từ Thái An tới! Bọn họ là một phe!"

Đường Lão Nhị và Đường Lão Tam cũng nhận , cùng tố cáo.

", đúng! Trên đường nhiều bệnh chuột, chính chữa khỏi!"

Đường Đại Dũng tên Lý Thu Sương dính dáng đến Thôi Đại phu, trong lòng cũng tức giận, nhưng nếu thật sự để Thôi Đại phu bỏ , y tố cáo với Vương gia, e rằng sẽ chẳng còn ai tới trị thương cho Công chúa nữa.

Hắn chỉ thể nén giận quát mắng và em trai, cúi đầu dỗ dành Thôi Đại phu .

Thôi Đại phu cũng nhiều, khi xem vết thương của Ô Lan công chúa, đơn giản ném một bình t.h.u.ố.c thương : "Lấy rượu mạnh lau sạch vết m.á.u của nàng , bôi t.h.u.ố.c băng bó là . Nếu phát sốt thì hãy tính, phát sốt thì c.h.ế.t nổi !"

Nói xong, y định rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-174-cho-dac-toi-voi-ai-ngoai-tru-y-su.html.]

Đường Đại Dũng tức giận tột độ, một tay chặn y lớn tiếng: "Ngươi là đại phu, nên là ngươi chẩn trị ?"

Thôi Đại phu liếc Đường Lão Thái, một cách châm biếm: "Nam nữ thụ thụ bất mà! Ta đây chỉ là theo Đường Gia Bảo từ phía Nam di cư tới, đường vì châm cứu cho Đường Hải, ăn cơm vài bữa của Đường tẩu, mà hắt một chậu nước bẩn.

"Vạn nhất lau rửa cơ thể, bôi t.h.u.ố.c băng bó cho vị Công chúa bảo bối của ngươi, cẩn thận chạm chỗ nào, chẳng sẽ đè đầu là quấy rối ?

"Ta nào dám, chỉ là một tiểu y sư thôi, cầu tướng quân giơ cao đ.á.n.h khẽ, để quân doanh trị bệnh cho những thương vì bảo vệ quốc gia ."

Đường Đại Dũng chặn họng, á khẩu nên lời, trong lòng căm hận y năng nể nang, càng hận lão nương luôn miệng đắc tội khác!

Hắn cam lòng, thêm một câu: "Còn những tên thị vệ tộc Lang thì , bọn họ là đàn ông, đại phu tổng e ngại gì chứ?"

"À, những đó !" Thôi Đại phu càng để tâm, đáp: "Bọn họ chỉ là gãy chân, tùy tiện tìm vài thanh gỗ cố định . Về phần t.h.u.ố.c trị thương, quân doanh còn nhiều, thể để những kẻ quan trọng lãng phí. Người ngoại tộc bọn họ thể cường tráng, chịu đựng một chút là qua thôi."

Nói xong, y cùng Chu tướng quân đến cổng sân.

Cánh cửa mở đóng , khóa đồng móc ...

Người nhà họ Đường đều sững sờ, vị đại phu đến chẳng khác nào đến!

Đường Đại Dũng nắm chặt bình t.h.u.ố.c thương trong tay, nén xuống muôn vàn nhục nhã trong lòng, vội vàng gọi nhà giúp đỡ, bôi t.h.u.ố.c bừa bãi cho Ô Lan công chúa, còn những tên thị vệ thì chỉ đơn giản là dùng mấy thanh gỗ buộc chân gãy...

Tại Đại viện nhà họ Đường ở thành Nam, canh dê và gà hầm đang hâm nóng trong nồi đun sôi sùng sục, múc các thau lớn nóng hổi.

Mọi đều một bát lớn, ăn màn thầu húp canh gặm thịt, chuyện món giải trí, thật còn gì sảng khoái hơn!

"Haha, con công chúa ch.ó má xem nàng kiêu ngạo kìa, hổ cái cũng biến thành ch.ó c.h.ế.t !"

" thế, cho nàng cả ngày đắc ý, cuối cùng cũng đây là địa bàn của ai !"

"Những tên tay sai ch.ó săn đó đều Chu tướng quân đ.á.n.h gãy chân, ít nhất ba tháng nữa thể ngoài ghê tởm !"

"Chu tướng quân thật lợi hại, hôm nay may mà y kịp đến, nếu chúng e rằng thật sự chịu thiệt thòi!"

Lý Nhị gia gia và Lý Lão Tứ đang ăn uống trong nhà, bầu bạn với bốn con Chu phu nhân, cũng đang về chuyện .

Lý Nhị gia gia lên tiếng: "Thu Sương , Chu tướng quân dẫn theo canh giữ nhà họ Đường, e rằng từ doanh trại đến đây họ còn kịp ăn cơm, lát nữa nên mang chút đồ ăn qua ?"

"Nhị thúc đúng, Ngũ thẩm mua bánh nướng , mua thêm canh dê hầm sẵn ở tiệm nhỏ ngoài chợ cùng mang qua là . Trước đây lo nấu thơm bằng tự nấu, nhưng giờ thời gian kịp, cũng đành chịu. Sau cơ hội, nhất định sẽ nghĩ món ngon, hậu tạ Chu tướng quân và các giúp đỡ hôm nay thật tử tế."

Lý Thu Sương đáp lời, múc thịt gà cho Đại Xuân và mấy đứa nhỏ khác, khiến chúng ăn tới mức chẳng thèm ngẩng đầu lên.

Chu phu nhân tiếc cho nhà họ Đường tốn kém, dù cũng nhiều như , một bữa ăn ít nhất cũng tốn một hai lượng bạc.

Nàng định mở miệng, Đường Điềm sáp gần, kiên quyết gắp đùi gà trong bát cho nàng.

"Thím ăn đùi gà ! Hôm nay thím thật lợi hại, Đường Bảo nhi thích thím!"

"Ôi chao, đứa nhỏ thật là hiểu chuyện, đáng yêu quá!" Chu phu nhân dỗ dành nở nụ tươi rói, ôm Đường Điềm hôn một cái thật kêu: "Ta từ nhỏ khẩu nhanh, tính tình , nương mắng ít! Đáng tiếc lớn lên gả chồng cũng sửa ! Nào ngờ khác thích, mà Đường Bảo nhi nhà khen! Lòng thím đây ngọt hơn cả ăn mật!"

Nói xong, nàng trừng mắt ba đứa con trai, đầy vẻ ghét bỏ: "Sao sinh ba đứa tiểu tử thối , phúc khí sinh một cô con gái tâm lý như chứ!"

Mọi đều nhịn theo, sân viện càng thêm náo nhiệt.

 

Loading...