Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:23:14
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Điềm cũng ôm cổ lão gia tử, ríu rít : “Ta và Tứ cữu cữu mua nhà hôm đó, còn ba vị dì ở đó! Các nàng đều là con gái nhà họ Điền, tại ở nhà các nàng, mà nhất định dựa dẫm căn nhà của nhà ?”

Điền Lão Thái lập tức : “Các nàng là con gái xuất giá, quản chuyện nhà đẻ.”

“Hôm đó bà như , bà còn đòi các nàng đưa bạc cho bà mà! Sao lời bà giống , bà đang lừa !” Đường Điềm đầu thấy Lý lão tứ chen từ bên ngoài, lập tức kêu lên: “Tứ cữu cữu, báo quan! Bọn họ là , giở trò tham lam căn nhà của chúng !”

Kết quả Lý lão tứ kịp gì, theo mở lời .

“Ta chính là quan sai, cứ cho xem!”

Thì , Tôn Bình khi tan ca trở về, vặn gặp Lý lão tứ, họ chuyển đến hàng xóm thì vui, nên cùng đến xem.

“Tôn thúc thúc!” Đường Điềm mừng quýnh, giãy giụa xuống đất chạy tới ôm tay .

Tôn Bình tủm tỉm bế cô bé mũm mĩm lên, đầu với Điền Lão Đầu: “Điền đại bá, ngoài lâu, chúng là hàng xóm nhiều năm , gì cứ thẳng. Căn nhà của nhà bác bán , bạc cũng tiêu xài hết , nên nhanh chóng dọn chỗ cho . Dù kéo dài đến bao giờ cũng tránh khỏi.

“Dù thì đổi phòng khế ở phủ nha , đây chính là đất của ! Dù , các bác cũng chiếm lẽ ! Tranh thủ trời còn sáng, thu dọn đồ đạc rời mau, nếu to chuyện đến phủ nha, các bác chắc chắn sẽ đ.á.n.h đòn, lúc đó ai chăm sóc cho lão tứ đây!”

Điền Lão Đầu chút hổ, nhưng càng thêm cam lòng, biện hộ: “Bình nhi, nhà cũng lý lẽ, thật sự là khó khăn! Hơn nữa, ngay lúc , tìm chỗ ở đây? Chúng cũng là cố ý , chỉ là họ rộng lượng vài ngày...”

Tôn Bình lắc đầu, đáp: “Điền đại bá, cho các bác ba ngày để tìm nhà, nếu thật sự tìm, chắc chắn dọn đến chỗ mới . Bác đừng những lời để lừa trẻ con nữa!

“Gia đình các bác quả là dễ dàng, nhưng đó là do gây . Cách đây bao lâu, khuyên can nhiều , trái là các bác chịu dạy dỗ con trai, để cho bọn côn đồ sòng bạc cứ cách vài ngày ngõ hẻm! Để ngoài , còn tưởng các gia đình trong ngõ chúng đều giữ quy củ, lâu dần, thanh danh của con cái các nhà đều hiểu lầm, gả chồng cưới vợ đây?”

Lời quả thực nhắc nhở những hàng xóm ngoài cửa, lập tức họ còn cảm thấy ba nhà họ Điền đáng thương nữa.

Chỉ thể thờ ơ (sự liên quan) mới thể những lời gió mát, mới thể .

một khi tổn hại đến lợi ích của chính , họ tuyệt đối thể nhân nhượng nửa phần.

, hôm qua mua rau, còn hỏi , là con cháu trong ngõ nhà chúng đều thích cờ b.ạ.c !”

“Ôi chao, cũng , lúc đó còn nghĩ lo chuyện bao đồng, giờ nghĩ thì thật là chút nào!”

Đặc biệt là những nhà con cái đến tuổi thành , bắt đầu thúc giục.

“Điền đại bá, các bác mau dọn thôi! Nhà bán , đừng chần chừ nữa. Sau dạy dỗ lão tứ cho , đừng để nó phá gia chi tử nữa.”

, đúng , nhớ tình cũ, mà thật sự chúng cũng một cuộc sống yên tĩnh!”

Đường Xuyên vẫn cạnh Lý Thu Sương, giờ đây bước , chắp tay cúi chào các vị hương xung quanh, ôn hòa mở lời chào hỏi.

“Kính chào các vị hương , tên Đường Xuyên, sẽ thường xuyên ở đây, lẽ dậy sớm về muộn giữa học đường ở phía Đông thành. Nếu gì bất tiện, mong các vị hương rộng lòng bỏ qua.”

Nửa năm nay, nhờ ăn uống đầy đủ, Đường Xuyên từ dáng vẻ ốm yếu bệnh tật trưởng thành thành một thiếu niên cao gầy. Chiếc trường sam màu xanh bảo lam nổi bật hình thẳng tắp của , đầu vấn khăn vuông cùng màu, mày mắt thanh tú, ánh chính trực, ẩn hiện phong thái quý công tử quang phong tễ nguyệt.

Những hàng xóm xung quanh gần như ngay lập tức yêu thích. Một thư sinh khiêm nhường lễ độ như , so với tên cờ b.ạ.c mắng cha đ.á.n.h hơn gấp bao nhiêu !

“Dễ , dễ ! Hoan nghênh tiểu công tử đến ngõ nhà chúng thường trú!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-139.html.]

“Công tử sách chăm chỉ, nhất định bảng vàng đề tên.”

Mọi đều đáp lễ , lời đều là khen ngợi và niềm vui.

Đường Xuyên hành lễ cảm tạ, tiếp: “Vài ngày nữa sẽ đến học đường, các thúc bá trong thôn cố ý đưa đến đây, an cư sớm để thể yên tâm chuẩn nhập học. Không ngờ gặp chuyện như , các thúc bá khó tránh khỏi bực tức lo lắng, kinh động đến các vị hương , xin lượng thứ.

“Theo lý mà , chuyện hôm nay, chỉ cần nhà báo quan là thể giải quyết nhanh chóng. lúc đó ngoài đều kinh động, sợ rằng càng thanh danh của ngõ nhà chúng .

“Ta tuổi còn nhỏ, nhất thời nên xử trí thế nào. Chi bằng như vầy, nguyện ý lùi một bước, nếu nhà họ Điền trả cho nhà một trăm lượng bạc, chúng lập tức rời , tìm chỗ ở khác, trả căn nhà cho họ.”

Nói xong, vẻ mặt đầy tiếc nuối: “Ban đầu vì quen Tôn gia thúc thúc, các vị hương trong ngõ nhà chúng hòa khí minh lý nhất, nhà mới ngưỡng mộ mà mua nhà ở đây. Không ngờ, rốt cuộc cái duyên và phúc khí .”

Lý Thu Sương cũng thở dài, đưa tay ôm con trai an ủi: “Xuyên ca nhi đừng buồn, nương và cữu cữu, các thúc bá sẽ tìm chỗ ở hơn .”

Nói xong, nàng về phía Điền Lão Đầu: “Đại bá, là chúng mạo , nên khó dễ gia đình các . Các trả bạc, cứ xem như chúng từng mua nhà . Nếu bên phủ nha đổi sổ cần chi phí, nhà chúng cũng thể chịu, coi như mua đồ ăn bồi dưỡng cho em thương của các .”

Điền Lão Đầu hận đến nghiến răng, một đám tráng hán kẻ ác, đòi đ.á.n.h đòi giết, giờ đây hai con giả vờ , đây là thật sự ném thể diện của cả nhà họ xuống đất mà giẫm đạp đến chết!

Quả nhiên, những hàng xóm ngoài cửa thể chờ đợi thêm nữa.

Vừa đầu óc họ đúng là lừa đá, tại một lòng bảo vệ cái gia đình cờ b.ạ.c ?

Người hàng xóm mới trăm bề nghìn bề, chỉ đại thể hiểu lý lẽ, mà còn xem trọng họ như , tại họ vứt bỏ vàng son, cứ thích bôi tro mặt chứ!

Tất cả là do nhà họ Điền, bán nhà thì mau dọn , ở lì đây gì, hại danh tiếng của , còn ngăn cản hàng xóm mới chuyển !

nhịn tức giận, ngữ khí cũng chẳng còn lành gì.

“Nhà họ Điền , các ngươi mau dọn thôi! Không dọn thì đưa bạc !”

, cái gì mà lão tứ thương thể di chuyển, là cớ! Chắc là ăn vạ tiền của chứ gì!”

“Mau lên, đưa bạc hoặc dọn nhà, chọn một !”

Nhà họ Điền nào bạc, hôm đó đưa hết cho bọn côn đồ sòng bạc !

Điền Lão Đầu im thin thít, Điền Lão Thái giở trò cũ, bắt đầu lăn lộn đất lóc gào thét.

Đáng tiếc, còn một hàng xóm nào thấy họ đáng thương nữa.

Lý nhị gia gia trực tiếp : “Báo quan , đừng lãng phí thời gian nữa!”

Đường Khang lập tức định ngoài, nhưng các hương chặn .

“Không , ! Cứ từ từ chuyện!”

“Điền lão lầm lì, ngươi mau dọn ! Ngươi còn khổ đến bao giờ nữa, nhà ngươi thật sự hồi kết mà!”

, một hạt phân lừa hỏng cả nồi canh!”

 

Loading...