Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:21:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dĩ nhiên công việc chỉ bấy nhiêu, tuy kịp áo bông mới cho ba đứa trẻ, nhưng giày mới thì nhất định khâu cho mỗi đứa một đôi.

Cả Nhị gia gia, Nhị nãi nãi và Đường Tam nãi nãi cũng đều hiếu kính một đôi…

Thực , giày của Thôi đại phu cũng rách nát, cũng nên cho một đôi. để tránh tiếng thị phi, Lý Thu Sương tự tay , mà nhờ Khang đại tẩu tử, đến lúc đó nàng sẽ đưa cho tẩu hai miếng giày mặt là xong...

Các bà vợ trong làng bận rộn túi bụi, còn lũ trẻ thì ăn đồ ăn mới, ngày nào cũng chạy loạn khắp thôn, những già thì quét tuyết, chuyện phiếm.

Đàn ông trong nhà vốn chút rảnh rỗi, nhưng Nhị gia gia đuổi chân núi chặt củi, trời lạnh thế , nhà bao nhiêu củi đốt cũng sợ thừa!

Cứ thế bận rộn cho đến ngày Giao thừa. Ngày , khi trời hửng sáng, tụ tập tại nhà kho cỏ lớn, bài vị tổ tông bày biện chỉnh tề.

Lục nãi nãi qua đời đó cũng mặt trong , bỏ sót.

Các nhà đều mang những món ăn nhất để cúng phẩm, màn thầu, món hầm, tóm là dốc hết sức để cúng tế.

Lý Thu Sương chuẩn riêng cho Cẩu Thặng Nhi và Xuyến Trụ Nhi bốn cái bánh bao nhân thịt, để hai đứa tự tay đặt bài vị Lục nãi nãi. Còn các tổ tiên khác, Lý Thu Sương cúng điểm tâm mua ở thành, cùng một đĩa thịt kho tàu và một đĩa chân giò heo rim.

Có lẽ sợ tổ tiên đủ phần, thịt kho tàu và chân giò rim đều cắt thành miếng nhỏ, tỏa hương thơm hấp dẫn.

Dân làng thấy đều kinh ngạc, xì xào bàn tán nhỏ tiếng.

“Thu Sương tẩu tử thật là hào phóng quá, cúng nhiều thịt thế , e là tốn mấy trăm đồng tiền mới mua !”

, đúng ! Mỗi cúng tế, nhà cô đều cúng phẩm nhất.”

“Tổ tiên nhất định vui lòng, cũng thật sự phù hộ họ . Chẳng Xuyên ca nhi còn ho nữa, Hải ca nhi cũng hơn nhiều đó !”

“Nhà đồ , nhưng lát nữa sẽ dập đầu tạ ơn tổ tiên nhiều cái, cũng xin tổ tiên phù hộ chúng bình an đến Tái Bắc.”

Lũ nhóc tinh nghịch theo lớn quỳ xuống, lắng Đường Tam nãi nãi chúc phúc, nhưng ánh mắt ngừng liếc những miếng thịt !

Lý Lão Tứ vẫn luôn về phía Đường Điềm. Hôm nay gió bắc hề nghỉ Tết, thậm chí còn thổi mạnh hơn thường lệ. Nha đầu mặc áo bông , cẩn thận kẻo lạnh.

Có lẽ thấy tiếng lòng của , Đường Điềm đang quỳ trong đám phía , đột nhiên ngẩng đầu, chớp mắt tinh nghịch với hai cái, chỉ đầu gối .

Lý Lão Tứ lúc mới yên tâm, nha đầu cũng ngốc, mặc hộ tất đầu gối.

Nghe thấy bên cạnh đang thèm thuồng những cúng phẩm , trong lòng càng thêm sung sướng.

Ngoại sanh nữ của đúng là nhớ đến . Mấy ngày nay nhà các nàng nấu món gì ngon, tiểu nha đầu đều quên phần .

Buổi sáng đút bánh bao nhân thịt, buổi trưa là viên thịt, tối là canh dê. Quả thực khiến cả tròn lên một vòng!

Thực cũng thèm ăn cái , chỉ là... chỉ là vui vì một tiểu cô nương thơm tho mềm mại nhớ đến !

Không giống lũ tiểu tử thối ở nhà, chỉ cần miệng động đậy một chút thôi là sẽ chúng bám theo hỏi tới cùng, chịu banh miệng xem thì chịu bỏ qua, sợ lén lút ăn trộm một miếng!

Quả nhiên, so sánh thì ghét bỏ!

Lý gia mấy đứa tiểu tử lúc cũng đang mắt tròn mắt dẹt bàn cúng phẩm. Trước gia gia và cha chúng luôn xách tai cằn nhằn, cho chúng lảng vảng gần nhà Đường Hải, sợ chúng tham ăn mất mặt gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-104.html.]

Bây giờ thì , Đường Hải trở thành biểu ca (biểu ) của chúng, Đường Hải cũng thành cô cô của chúng. Dù chúng tiện đến nhà Đường gia xin ăn, nhưng đồ cúng tế bàn hôm nay, dù cũng sẽ chia cho chúng một miếng chứ!

Quả nhiên, cô cô mới của chúng chúng thất vọng. Đợi khi cúng tế xong, lúc thu dọn bàn cúng, vì nhà Đường gia cúng nhiều món mặn nhất, nên ngầm hiểu trao việc chia cúng phẩm cho Lý Thu Sương.

Lý Thu Sương cũng từ chối, màn thầu chia cho các bậc trưởng lão trong thôn, điểm tâm chia cho lũ trẻ bằng tuổi Đường Điềm, còn thịt kho tàu và chân giò thì chia cho mỗi đứa nửa lớn nửa bé một miếng.

Đến lượt mấy tiểu tử nhà Lý gia, nàng đều chọn những miếng thịt kho béo ngậy. Lũ nhỏ ăn đến mức mắt đảo liên hồi, vô cùng sung sướng, nhưng dám mở miệng chuyện, sợ hương vị thịt chạy mất!

Dân làng ai nấy đều vui vẻ cảnh tượng đó, đó về nhà chuẩn bữa cơm tất niên.

Đường Tam nãi nãi khác với Lý gia vì nhà nàng ít con trai. Tuy nàng vẫn còn hai con trai, nhưng lão Tam ốm yếu từ trong bụng , bệnh tật triền miên, hơn bốn mươi tuổi mà cưới vợ, căn bản xuất hiện mặt ngoài.

Còn lão Đại c.h.ế.t mấy năm , vợ góa cũng tái giá, chỉ để một cháu nội là Thiết Ngưu.

Cho nên, ngày thường chỉ lão Nhị và vợ lão Nhị gánh vác gia đình, nuôi hai đứa con, cuộc sống khá chật vật.

Lý Thu Sương nhớ đến Đường Tam nãi nãi, sợ nàng sủi cảo ăn Tết, đặc biệt nhờ Đường Xuyên mang sang hai đĩa lớn.

Lý Nhị nãi nãi thỉnh thoảng ngoài đổ nước, thấy cảnh , về nhà liền than phiền với lão gia tử.

“Cứ tưởng là cháu gái ruột của ngươi, nhưng chẳng coi ngươi là chú ruột! Tối mịt , lén lút tặng sủi cảo cho bà cô bên họ Đường, còn ngươi thì ngay cả mùi cũng ngửi thấy!”

Lý Nhị gia gia tức giận, giơ chân giày lên: “Ngậm cái miệng ch.ó của ngươi , đừng ép đ.á.n.h ngươi một trận ngày Tết! Ngươi cứ luôn soi mói Thu Sương, ngươi nghĩ xem ngươi cho cái gì! Chẳng đủ chút nào, đến ch.ó sói mắt trắng còn lương tâm hơn ngươi!”

Lan Thảo cùng mấy nàng dâu đang gói sủi cảo, thấy cũng vội vàng khuyên nhủ: “Mẹ, Thu Sương tỷ hào phóng . Bột mì nhà dùng để gói sủi cảo cũng là do tỷ cho đấy!”

Vợ Lý Thiết cũng phụ họa: “ , , mùng hai là ngày chị Thu Sương về nhà đẻ. Chắc chắn chị sẽ tay đến. Nếu tối nay để chị mang đồ sang, ngoài sợ sẽ nhà bắt nạt con cô , xem chúng là lũ đỉa hút máu!”

Lý Nhị nãi nãi vui khi con dâu cũng giúp ngoài chuyện, còn quát mắng vài câu, nhưng lão gia tử vẫn hạ chân giày xuống, nàng đành ấm ức ngậm miệng

Lý Thu Sương hề những chuyện , nàng đang bận rộn ngừng, chỉ gói sủi cảo mà còn chiên xào nấu nướng.

Có tiền tiền, về nhà đón Tết!

Sủi cảo kèm rượu, càng qua càng giàu!

Đường Điềm ở bên cạnh giúp đỡ , thỉnh thoảng lén đưa hai viên thịt hoặc hai cái sủi cảo, cho cả đang nhóm bếp và hai đang chảy nước miếng.

Lý Thu Sương miệng mắng, nhưng cũng thực sự ngăn cản.

Trẻ con là như , thức ăn vặt ăn lén bên cạnh nồi, vĩnh viễn thơm ngọt hơn những gì ăn bàn!

Và khi lớn lên, mỗi nhớ , đều cảm thấy bếp lửa thuở nhỏ cháy đượm nhất, cơm nấu là ngon nhất. Thực bếp lửa thức ăn gì khác biệt, mà là ký ức, là quãng thời gian ấm áp và náo nhiệt của cả gia đình quá đỗi quý giá!

Bữa cơm tất niên cho là đợi đến nửa đêm mới dọn, chọn lúc giao thừa chuyển giao năm cũ và năm mới. nhà nhiều con nít, thật sự mấy đứa kiên trì nổi.

Thế là, bữa cơm tất niên của Đường gia dọn từ giờ Mùi (13h-15h). Vẫn như cũ, đồ ăn chia một nửa đưa sang chỗ Thôi đại phu!

Cẩu Thặng Nhi và Xuyến Trụ Nhi chạy việc, hết đến khác bưng sủi cảo và thức ăn, vui vẻ đến mức khóe miệng sắp ngoác đến tận mang tai.

Thôi đại phu giữ cái bếp lò, một chậu nước, trong chậu một bầu rượu mạnh, đợi rượu ấm cũng mang lên bàn. Hắn qua các món ăn: viên thịt chiên, thịt luộc trắng, thịt hoẵng hầm củ cải, gà hầm nấm, cùng với những chiếc sủi cảo trắng béo mọng nước!

 

Loading...