Từ Đồng Ruộng Tới Vương Triều: Cô Bé Gây Chấn Động - Chương 101: Quà tặng!

Cập nhật lúc: 2025-10-02 22:21:51
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi tiếng , Lý lão Tứ đang vác đầy đồ đạc, trông như một kiện bưu phẩm hình di động.

Đường Điềm bên cạnh, nhảy nhót gặm điểm tâm tay, trông giống như một tiểu thỏ vui vẻ!

Lý Nhị lão gia vội vàng tiến lên giúp đỡ một tay, đ.á.n.h nhi tử nhưng xuống tay ở . Sau đó, Đường Điềm ôm lấy cánh tay, miệng cũng nhét một miếng bánh hồ đào thơm ngọt!

Thôi , chẳng cần thêm lời nào nữa!

Mọi đếm một nữa, thấy thiếu sót gì, liền vội vã tìm nơi tránh gió để nghỉ .

Hầu như qua nửa đêm, đội ngũ nóng lòng về nhà bắt đầu nhộn nhịp, chuẩn lên đường về nhà.

Xe ngựa và xe trượt tuyết lúc còn trống rỗng, lúc về chất đầy hàng hóa. Ngoài việc lo lắng rơi xuống hố tuyết và đề phòng dã thú xuống núi, điều đáng lo hơn là sơn phỉ sẽ xem họ như dê béo.

Lý Lão Tứ cùng các hộ vệ bên quân thuộc , thỉnh thoảng thăm dò xa mấy dặm đường. Ngay cả khi nghỉ đêm, cũng dám ngủ, chỉ lúc ban ngày mới phiên chợp mắt khi mệt mỏi rã rời.

Cứ như , vội vã chạy kịp, cuối cùng dùng ít hơn một ngày so với lúc , kịp về đến Đường Gia Bảo.

Mà lúc , trời chìm trong màn đêm buông xuống!

Đoàn dừng ở cửa thôn Đường Gia Bảo, gần như tất cả đàn ông, đàn bà, già trẻ đều đổ nghênh đón, náo nhiệt như thể đón Tết.

Mấy thôn khác cũng nhớ nhà, phân chia đồ đạc xong, vội vàng hàn huyên vài câu ai nấy trở về.

Các quân thuộc bắt đầu dỡ đồ, dân làng Đường Gia Bảo cũng hăng hái dẫn xe trượt tuyết về, thậm chí còn đau lòng chăm lo cho Đại Hắc và Đại Táo uống nước ấm...

Nhà Đường Lão Thái tiền bạc, đương nhiên tham gia mua sắm, nhưng thấy bên ngoài náo nhiệt, trong lòng ngứa ngáy thôi, thế là họ lén lút trong sân mà thèm thuồng.

Các quân thuộc mỗi mang về một bọc, một giỏ đành, thấy dân làng Đường Gia Bảo cũng mua về một đống, bọn họ quả thực ghen tị chết.

Từ bao giờ mà lũ chân đất, tiện nhân trong mắt họ trở nên rủng rỉnh tiền bạc, ngược , chính bọn họ khó lòng một bữa ăn no!

Lý Thu Sương gần như là đầu tiên xông đoàn , ôm con gái lòng. Nàng kỹ từ xuống , thấy con gái hề hấn gì, ngay cả khuôn mặt cũng lạnh đỏ một chút nào, nàng mới yên tâm.

Đường Xuyên và Đường Hải cũng vây quanh nương và toe toét. Đường Hải nhi réo lên: "Muội , điểm tâm, kẹo hồ lô, ăn!"

Đường Điềm đưa bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ đầu nhị ca, khen: "Nhị ca, giỏi thật! Nói chuyện lưu loát như ! Vậy thưởng một chút, nào, chúng về nhà, mua nhiều món ngon cho !"

Đường Hải vui vẻ vỗ tay, mừng rỡ nhảy cẫng lên!

Đường Điềm cũng quên đại ca, vội vàng dâng bảo vật.

"Đại ca, mua giấy bút và mực cho , còn mua hai tập đề thi thật. Nghe đây là tuyển tập do thư viện nhất phương Bắc biên soạn. Nếu thể học , thể trực tiếp thi Đồng sinh !"

Đường Xuyên kích động gật đầu liên tục, ôm chầm lấy đặt lên cổ, chạy thẳng về nhà.

Đường Điềm liếc thấy Kim Bảo Nhi đang trốn xa, gọi nhị ca: "Nhị ca mau , mua cho bánh óc chó, kẹo hạt thông, còn bánh bao thịt lớn nữa! Để ăn cho đời, cho ai cả, ngay cả một mẩu vụn cũng cho ăn!"

Đường Hải nhi chạy nhảy, vui vẻ như một chú thỏ, đuổi theo ca ca và .

Để Kim Bảo Nhi bĩu môi òa lên, nước mũi chảy dài mà cũng thèm lau!

Lý Thu Sương ngang qua bên cạnh , mí mắt cũng hề động đậy, xem như thấy.

Ngày xưa, khi tin Đường Đại Dũng c.h.ế.t truyền về, Đường Lão Thái vốn bạc đãi con nàng càng thiên vị hơn. Kim Bảo Nhi cả ngày ăn riêng, còn điểm tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dong-ruong-toi-vuong-trieu-co-be-gay-chan-dong/chuong-101-qua-tang.html.]

Đường Hải sốt viêm não, thường Kim Bảo Nhi mắng là thằng ngốc, thậm chí còn ném vụn điểm tâm xuống đất, bắt Đường Hải l.i.ế.m như chó!

Mỗi nàng nổi giận, kết quả là con thì chịu đói, nàng thì chịu đòn, cuối cùng chỉ thể ôm các con rống qua mỗi đêm.

Giờ đây, phong thủy xoay vần, cũng đến lúc con của nàng ăn điểm tâm, còn Kim Bảo Nhi ăn vụn điểm tâm, , ngay cả vụn điểm tâm cũng ăn!

Mối hận dồn nén bấy lâu trong lòng nàng, đột nhiên giống như một tảng đá lớn dời , nàng cảm thấy thở thông thoáng và sảng khoái, bước chân cũng nhẹ nhàng vô cùng!

"Thu Sương, Thu Sương!" Ngũ Thẩm Tử đuổi kịp từ phía , chạy đến thở hổn hển, nhịn trách: "Sao nhanh thế, đuổi mãi kịp!"

Vừa , bà đưa chiếc giỏ trong tay tới, : "Đây là những thứ nhờ mua sắm, về xem thử, chắc chắn thiếu món nào. Cho dù quên món nào cũng , Đường Bảo Nhi nhà còn mua nhiều hơn! Ta thậm chí còn thấy nó tiệm vàng bạc, lẽ mua trang sức cho !"

Lý Thu Sương nhận lấy chiếc giỏ, vội vàng cảm ơn, trở về nhà.

Quả nhiên, Đường Xuyên đang ôm một đống sách và giấy bút ngây ngô , Đường Hải thì nhét đầy điểm tâm trong miệng, ăn quên đút cho ca ca và .

Thấy nương , Đường Điềm lau vụn điểm tâm khóe miệng, nhảy chân sáo chạy tới kéo nương xuống bàn, đó cẩn thận lấy một mảnh lụa đỏ từ chiếc túi đeo chéo.

"Nương, con bán một ít đồ, kiếm chút bạc. Đây là quà con mua cho nương, nương mau xem !"

Lòng Lý Thu Sương ấm áp vô cùng, nàng kìm nén sự run rẩy trong tay mở tấm lụa , lộ bên trong là một đôi vòng tay bạc xoắn.

Tay nghề của thợ , kiểu dáng vòng tay hề hoa lệ, trông cổ kính đại phương.

Lý Thu Sương thích, nhưng khi cầm lên ước lượng, nhịn trách móc con gái.

"Con nha đầu , gan của con thật lớn, đôi vòng tay e rằng bán năm lượng bạc ?"

Đường Điềm mặt dày giả vờ như thấy, nhanh nhẹn đeo vòng tay cho nương, đó ôm bụng diễn khổ nhục kế.

"Nương, Đường Bảo Nhi đói bụng, đường lạnh quá, Nhị gia gia cứ vội vã lên đường, dừng nấu cháo nóng để uống!"

"Ôi, con sớm! Mau lên giường sưởi ấm một lát, nương nấu mì nước nóng cho con!"

Lý Thu Sương nhét con gái đầu giường, gọi đại nhi tử đốt lửa, nhanh chóng bữa tối.

Đường Điềm thực đói, nàng ăn bánh bao thịt đường, ca ca đút điểm tâm. Nàng chỉ sợ nương truy hỏi về thu nhập từ quỹ đen của , và tận hưởng cảm giác nương yêu thương chiều chuộng...

Lý Thu Sương nhanh nhẹn đặt nồi canh gà đông lạnh mấy ngày lên bếp, nhanh chóng nhào bột cán mì, nấu chín nêm gia vị.

đợi đến khi nàng bưng bát mì đến bên cạnh con gái, cô bé mập mạp ngủ gục giường. Có lẽ vì quá mệt mỏi, nàng dang tay dang chân, thậm chí còn ngáy khẽ.

Lý Thu Sương chợt đỏ hoe mắt, nước mắt tí tách rơi xuống.

Đứa bé qua năm mới tròn năm tuổi, đặt nhà ai cũng là tuổi nghịch ngợm. cố tình sinh từ bụng nàng, trở thành con gái nhà họ Đường.

Từ nhỏ chịu đủ khổ cực, trận sốt thập tử nhất sinh, bảo vệ nàng hòa ly, chữa bệnh cho hai ca ca, thậm chí còn lo lắng sinh kế gia đình, tìm cách để kiếm bạc.

Còn nàng, , giống như một phế vật, việc đều cần con cái gánh vác...

Đường Xuyên một bên, cảm nhận sự xót xa và áy náy của nương, gì, chỉ nhẹ nhàng đắp chăn cho .

Cho đến khi bát mì canh gà nguội hẳn, hai con vẫn rời ...

Loading...