Tự Cẩm - 143

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:06:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Úc Cẩn Khương Tự một chút, như hỏi Khương Trạm: " Khương Nhị thể xác định mùi thối rữa trong thức ăn là bắt nguồn từ t.h.i t.h.ể động vật, là —— ?"

Khương Trạm cứng đờ, một hồi lâu khuôn mặt tuấn tú biến thành màu trắng bệch: "Dư Thất ca, đùa lung tung sẽ c.h.ế.t đấy!"

" Phải nha, lẽ thật sự c.h.ế.t ." Úc Cẩn dựa phía một chút, lười biếng .

" Từ từ, để cho hoãn cái." Khương Trạm nhắm mắt, đột nhiên dậy bước nhanh tới cửa đóng cửa phòng mở rộng, dựa cửa gỗ đổ mồ hôi lạnh.

" Tứ , thật sự cái gì cũng thấy." Khương Trạm vuốt vuốt sống mũi, về phía Úc Cẩn," Dư Thất ca, thì ?"

Úc Cẩn lắc đầu: " Ta cũng thấy."

Hắn xong, chằm chằm Khương Tự một chút, chút do dự : " tin tưởng lời của Khương cô nương."

Khương Trạm chớp mắt mấy cái, chỉ thiếu nước ròng.

Đáng c.h.ế.t, cũng tin nha!

" Cho nên , ăn đồ ăn nấu bằng nước từng ngâm qua t.h.i t.h.ể ?" Khương Trạm một biểu tình sắp sụp đổ vẻ mặt bình tĩnh của bảo bối.

" Chỉ là loại khả năng thôi." Khương Tự đành lòng .

Khương Trạm mắt sáng lên, chứa đầy hi vọng: " Còn khả năng khác?"

" Có lẽ là t.h.i t.h.ể của mèo ch.ó nào đó..."

Khương Trạm che miệng xổm mặt đất.

Để c.h.ế.t !

" Đồ ăn khác thì ?" Úc Cẩn đột nhiên hỏi.

So với xoắn xuýt ăn những thức ăn ghê tởm , càng là chuyện gì xảy hơn.

Đương nhiên, mấu chốt là ăn —— Khụ khụ, loại ý nghĩ t.ử tế tự nhiên là thể toát .

Khương Tự gắp lên một khối đậu hũ cách gần nhất ngửi ngửi, đó để xuống ngửi hết tất cả các món còn , cuối cùng khẳng định : " Đồ ăn khác cũng vấn đề gì, chỉ món sốt mùi lạ."

Úc Cẩn thở phào một : " Vậy chúng ăn cơm , ăn no ."

Khương Trạm một khuôn mặt nhăn thành mướp đắng: " Đừng đề cập hai chữ "Ăn cơm" , chỉ nôn thôi."

Khương Tự gật đầu: " Ừ, ăn cơm ."

Ăn no mới khí lực bàn cái khác.

Hai đồng thời cầm lấy đũa, yên lặng bắt đầu ăn.

Khương Trạm lên, vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc: " Các ngươi từ từ ăn, ngoài yên tĩnh ."

Chillllllll girl !

Trong phòng chớp mắt chỉ còn hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-cam/143.html.]

Úc Cẩn để đũa xuống: " Dự định ở chùa Linh Vụ bao lâu?"

"Không xác định."

" Vẫn là khách điếm ."

Khương Tự lành lạnh Úc Cẩn, khách khí chút nào : " Những lời của Dư công tử, giao thiển ngôn thâm*."

(*quen sơ mà lời thắm thiết. )

" Giao thiển ngôn thâm?" Úc Cẩn đột nhiên nghiêng về phía , thấp giọng ,"Đêm hôm đó ——"

" Câm miệng!" Khương Tự tức giận đến mặt đỏ bừng," Dư công tử, ngươi như khác gì đăng đồ t.ử ? Không để ý tâm ý của con gái thế nào thì thế đó, nếu như là của ngươi nam t.ử khác khinh bạc như , ngươi sẽ như thế nào?"

Úc Cẩn bình tĩnh qua Khương Tự, bỗng nhiên đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y của nàng, nghiêm túc hỏi: " Tâm ý của nàng là như thế nào?"

Khương Tự bởi vì nghiêm túc, mà tâm tình nhất thời hoảng hốt.

Khương Trạm đẩy cửa : " Đã ăn xong ?"

Khương Tự căng cứng, vội : " Đã ăn xong." Nói xong mới phát hiện quên mất rút tay về.

Dưới mặt bàn, thiếu nữ dùng sức giật tay, bàn tay lớn ngược cầm chặt hơn.

" Còn ăn xong." Úc Cẩn bộ như gì.

trong lòng của vui vẻ vô cùng.

Tâm ý của nàng, cái đêm đùa nghịch lưu manh mơ hồ hiểu .

Hắn cho rằng một cô nương chủ kiến như nàng đối mặt với nam t.ử hảo cảm động tay động chân, thực sẽ nén giận như bây giờ.

Nha đầu miệng đúng lòng mà, thừa nhận cảm giác với thì ?

Khương Tự trừng Úc Cẩn một cái, phảng phất như đoán ý nghĩ của , trong lòng lạnh lùng hai chữ: Sẽ c.h.ế.t.

Chẳng những bởi vì ngớ ngẩn động tâm sẽ thương tâm c.h.ế.t, mà sẽ còn bởi vì phận Thất hoàng t.ử phi ch.ó má mà c.h.ế.t yên lành.

" Dư Thất ca, thật phục , đều như còn thể nuốt trôi."

Úc Cẩn lúc mới buông tay Khương Tự , lộ một nụ xán lạn với Khương Trạm: " Vậy ăn nữa."

Khương Trạm ngẩn ngơ.

Tự dưng chọc như thế gì? Muội của còn ở chỗ đó!

" Ta ngẫm nghĩ, nếu đồ ăn khác vấn đề, chỉ món sốt mùi lạ, hoặc chính là nước chế biến món sốt vấn đề, hoặc chính là nước tưới rau dại vấn đề." Khương Trạm nghiêm túc phân tích," Các ngươi ?"

Úc Cẩn gật đầu: " Khương Nhị đạo lý, chỉ là —— Cái liên quan gì đến chúng ? Theo thấy, nếu đồ ăn hợp khẩu vị, sớm rời nơi là hợp lý nhất."

Khương Tự khó phụ họa Úc Cẩn: " , nhị ca, nếu nước nơi sạch sẽ, chúng vẫn là ở khách điếm ."

Mục đích tới nơi của nàng rõ ràng, cũng phức tạp thêm.

Loading...