Trưởng Công Chúa Hôm Nay Đã Thất Sủng Chưa - Chương 75: Phiên Ngoại: Thẩm Thất
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:06:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô gia Lạc Dương một vị công t.ử ăn chơi trác táng, năm mười sáu tuổi cưỡi ngựa bên đường bất hạnh ngã xuống từ lựng ngựa, đụng đầu óc, khi tỉnh tính cách đổi lớn, hồi tâm thu tính đứa con hiếu, mỗi ngày trừ bỏ sách thì là luyện tên, ngoan ngoãn đến giống như đổi thành một khác, cho trong lòng nhị lão gia Tô gia như an ủi.
Ai cũng đoán túi da bên ngoài của Tô Tề đổi nhưng linh hồn bên trong còn là tên ăn chơi trác táng của Lạc Dương lúc .
Khi Thẩm Thất tỉnh trong cái túi da ăn chơi trác táng , kỳ thật ban đầu cũng tỉnh táo lắm, ký ức mơ hồ giống như sương mù. Hắn luôn lặp lặp một giấc một buổi tối, trong mộng luôn xuất hiện lặp cùng một nhóm ....
Có một thiếu niên gương mặt mơ hồ nhẹ nhàng xoa đầu , thấp giọng : "Đừng lo lắng A Thất, ca ca đưa phong thư xong liền trở về."
Có tiểu cung nữ trầm tĩnh xinh đỏ mặt : "A Thất, bộ đồ mới mặc đêm thành hôn !"
Có máu, ánh trăng lạnh băng, thanh đao xuyên quan lồng n.g.ự.c đau đớn, chấp niệm cùng buông thật sâu biện pháp trừ khử....
Mỗi bừng tỉnh từ trong ác mộng mơ hồ khó phân biệt đầy mặt Tô Tề luôn đầy vết nước mắt, khó chịu đến thể hô hấp.
Người Tô gia với , gọi là "Tô Tề", là con thứ quyền quý ở Lạc Dương, cha trong nhà khỏe mạnh, còn một tỷ tỷ gả cho quan lớn trong kinh thành vợ.... Cũng vì , rõ chính là "Tô Tề", chỉ cảm giác đau đớn cùng buông chân thật trong mộng , từng tiếng thúc giục đứt ruột "A Thất" mới là chốn về chân chính của .
Hắn dưỡng ở Lạc Dương năm năm, dần dần chỗ hổng trong ký ức rốt cuộc bổ sung trong một đêm ác mộng.
Hắn nhớ tới tên , nhớ tới phận chính , nhớ tới ca ca duy nhất mang đến cho ấm áp, cũng nhớ tới Ngọc Khấu còn kịp thành sinh t.ử chia đôi....
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Này thực sự quá hoang đường, quá kỳ quái nhưng là sự thật.
Thẩm Thất bắt đầu điên cuồng tìm kiếm tất cả tin tức trong kinh thành, Đề đốc Đông Xưởng thế nhưng cùng tên với ca ca của ! Chuyện khả năng là trùng hợp.
Lại qua một năm, tin tức Lương thị mưu nghịch bắt vượt qua thiên sơn vạn thủy, từ kinh thành truyền đến Lạc Dương, Thẩm Thất thế mới ca ca cùng Ngọc Khấu dùng phương thức t.h.ả.m thiết như để phục thù cho .
Hắn yên, thật vất vả mới thuyết phục cha Tô gia cho kinh.
Hắn gặp ca ca, thấy Ngọc Khấu, cho bọn họ A Thất c.h.ế.t, lấy một phương thức thể tưởng tượng tồn tại thế gian !
mà tới khi Thẩm Thất tiêu phí tiền lớn đả thông quan hệ, tới gần cửa lớn uy nghiêm của Đông Xưởng thì bỗng nhiên sinh một cảm giác "lo lắng hồi hộp" mờ mịt.
Thái giám Đông Xưởng ngăn ngoài cửa, kiên nhẫn : "Đề đốc ở đây, chuyện gì cùng chúng , chúng sẽ thông truyền ngươi."
Ánh mắt bọn họ mang theo khinh thường rõ ràng, xem thành một kẻ ăn chơi trác táng dựa hối lộ lên con đường quan.
Thông truyền .... Loại chuyện kỳ quái như nên thông truyền thế nào? Nói hơn phân nửa là sẽ coi thành kẻ điên.
Huống chi sớm thấy, ca ca ban đầu là dùng tên của , thế sớm c.h.ế.t gia nhập Đông Xưởng thái giám, nếu giờ phút bản chính là "Thẩm Thất" chẳng sẽ mang đến cho ca ca phiền toái lớn ?
Tính tình của Thẩm Thất từ đến nay đều mềm mại, mạo hiểm như liền suy nghĩ biện pháp. Hắn để thư đồng lấy một cây cung sơn vàng trong bọc hành lý cùng với bao đựng tên màu đen, cùng giao đến trong tay Ngô dịch trường đầu, dặn dò: "Làm phiền ngài chuyển giao cho Thẩm Đề đốc, thấy cung tự nhiên sẽ đến tìm ."
Lúc nhỏ ca ca thường xuyên dùng một cây cung lớn sơn vàng dạy săn thú. Cung là phỏng theo bộ dạng trong trí nhớ tự , mang ý nghĩa tình cảm ngắn ngủi khắc sâu của cùng Thẩm Huyền....
Ngô dịch trường nhận cung nhưung cho hứa hẹn, chỉ sai đuổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-hom-nay-da-that-sung-chua/chuong-75-phien-ngoai-tham-that.html.]
Không khi ca ca thấy, thể nhớ tới A Thất ?
Xuân hàn se lạnh, trời cao ít mây, Thẩm Thất hồn bay phách lạc ở đầu đường xa lạ của kinh thành, khắp đầu óc đều là phản ứng của ca ca khi thấy cây cung nhịn tưởng tượng đến tương lai hai nhận .... Nghĩ đến quá nhập thần nên cẩn thận va một vị cô nương.
"A, xin ." Hắn ngẩng đầu lên, áy náy : "Cô nương việc gì...."
Trong khoảnh khắc thấy dung nhan của cô nương thể nháy mắt căng thẳng lên, con ngươi co , môi run rẩy mở nhưng một chữ.
Vận mệnh khi chính là trêu như thế.
Đó là gương mặt gặp qua trong mộng trăm ngàn , vẫn thanh lệ như cũ chỉ là thiếu vài phần sinh khí nhiều thêm vài phần bình tĩnh, đôi mắt như giếng sâu gợn sóng, chỉ nhàn nhạt phun mấy chữ: "Không việc gì."
Trong khoảnh khắc gặp thoáng qua đó, n.g.ự.c Thẩm Thất một trận đau nhức, chợt gắt gao nắm lấy tay áo nàng, sức lực lớn đến đốt ngón tay đều trắng bệch.
Giọng cô nương mang theo tức giận, nhíu mày xoay : "Công tử, thỉnh tự trọng!" Rồi đó nàng cũng ngây ngẩn cả , tức giận đáy mắt tiêu tán, thế chính là nghi hoặc cùng khó hiểu thật sâu,
Thẩm Thất lúc mới phản ứng giơ tay chạm mặt, sờ đến vết nước mắt đầy tay.
"Ngọc.... Khấu...."
Chỉ là hai chữ nhưng phảng phất như dùng hết sức lực cả đời của .
"Ngươi...." Ngọc Khấu kinh ngạc, đáy mắt hiện lên gợn sóng nhưng ngay đó dường như cố kỵ cái gì, nhanh khôi phục bình tĩnh: "Ngươi nhận sai ."
Thẩm Thất thể nhận sai ! Đó là trong lòng yêu đến tận xương, một cái nhăn mày một nụ của nàng đều là thất hồn lạc phách, trọn đời khó diệt, cô nương búi tóc cài trâm để tang mặt chính là Ngọc Khấu cô nương của !
Thẩm Thất chậm chạp chịu buông tay, Ngọc Khấu nhíu mày vui rút chủy thủ phòng bên hông , dứt khoát cắt một đoạn tay áo nắm chặt đó xoay rời trong ánh mắt đau đớn của .
Thẩm Thất vẫn nắm tay áo xé rách tại chỗ, dòng lui tới xung quanh, phảng phất như phát hiện chỉ bóng dáng cô độc thanh lệ của Ngọc Khấu, giống như dừng thành hình ảnh vĩnh hằng.
"Công tử, công tử!" Thư đồng quơ tay mặt , dường như thấu tâm tư của , thở dài: "Bèo nước gặp , ngài dù thích vị nữ t.ử cũng nên lỗ mãng như , lôi kéo bên đường là bộ dạng gì? Hơn nữa xem vị cô nương tuy rằng lớn lên xinh nhưng búi tóc cô dâu, đầu đội hoa trắng, rõ ràng là gả thì trượng phụ c.h.ế.t, biện pháp đến với ngài. Chúng vẫn là sớm về Lạc Dương ."
"Không...."
Thẩm Thất hồi thần, đôi mắt đỏ lên một đoạn tay áo trong tay, chắc chắn : "Không trở về Lạc Dương, theo nàng, nàng chỗ nào cũng theo."
"Cái gì? Công tử, ngài điên ! Lấy điều kiện của ngài tiểu thư khuê các dùng tiểu gia bích ngọc đều tùy cho ngài chọn, hà tất gì theo một quả phụ lưu lạc thiên nhai?"
*Tiểu gia bích ngọc: Con gái cưng, con gái một.
"Ngươi hiểu. Ta bỏ lỡ nàng một đời thể bỏ lỡ thêm kiếp , đến nỗi nàng sáu năm qua từng gả cho ai, để bụng."
Thẩm Thất , đến đầy mặt là nước mắt: "Ta để ý từ đầu đến cuối chỉ một nàng."