Trưởng Công Chúa Hôm Nay Đã Thất Sủng Chưa - Chương 65: Tùng Hương
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:06:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Ôn Lăng Âm tỉnh trời sáng. Ánh nắng ôn nhu xuyên qua cửa sổ chiếu lên mi mắt như dát lên một lớp phấn vàng.
Hắn mở mắt , con ngươi hiện lên một màu hổ phách cực kỳ trong veo ánh mặt trời. Giống như ánh sáng kích thích híp mắt nâng tay che phía dậy, vì đau đầu do say rượu mà kêu lên một tiếng.
"Ai da Ôn đại nhân, ngài tỉnh !" Ngoài mép giường đột nhiên một gương mặt xinh thò qua, Việt Dao chống tay giường : "Đêm qua ngủ ngon giấc ?"
Việt Dao chỉ mặc một y phục mỏng, tóc đen rối tung, trán còn mang theo nước, hẳn là mới rửa mặt chải đầu xong.... Ôn Lăng Âm giật , ánh mắt lướt qua vai nàng bố trí xa lạ xung quanh lạnh lẽo trong mắt dần hóa thành kinh ngạc, bỗng nhiên động dậy.
Có lẽ là dậy quá nhanh đỡ trán, khẽ nhíu mày hỏi: "Đây là ?"
"Phòng ngủ của ." Việt d.a.o ý vị thâm trường vỗ giường: "Giường của ."
Ôn Lăng Âm thất thần trong giây lát. Hắn cúi đầu áo trong màu trắng Việt Dao ở đối diện, vành tai chậm rãi nổi lên một tầng màu hồng dễ phát hiện
Trầm mặc lâu.
Ôn Lăng Âm rũ mi mắt, ngón tay nắm chặt chăn môi đóng mở mấy cuối cùng chỉ chần chờ phun hai chữ: "Chúng ...."
Việt Dao lập tức hiểu ý vội giải thích: "Đêm qua Ôn đại nhân uống say chịu về nhà dù thế nào cũng ngủ ở chỗ . Khi đó canh giờ quá muộn cũng lay chuyển đại nhân đành nhịn đau nhường giường cho đại nhân ngủ.... À đúng y phục cũng là cởi cho ngài."
Ôn Lăng Âm giương mắt nàng.
Việt Dao chọc : "Ôn địa nhân đêm qua thật là...." Dứt lời mặt quỷ.
Ngón tay Ôn Lăng Âm càng nắm chặt giống như đang chịu đựng cái gì.
Việt Dao lúc mới buông tha , ha ha : "Chọc ngài chơi thôi đại nhân! Lúc đêm khuya tĩnh lặng, trai đơn gái chiếc, sợ cấp thấy việc sẽ sợ hãi nên liền tự chủ trương cởi áo ngoài cho đại nhân, mấy cái nên xem nên cởi khác đều chạm !"
Nhớ bộ dạng Ôn Lăng Âm đêm qua Việt Dao cảm thấy thú vị. Hắn uống say lời giống như một đứa nhỏ ngoan mặc sắp xếp, lúc cởi áo cho kêu liền giơ tay lên, kêu xoay liền xoay nhưng vẫn luôn dùng đôi mắt lạnh lẽo mê mang chằm chằm Việt Dao, đáy mắt chút chờ mong nhợt nhạt.
Ôn Lăng Âm cái gì cũng nhớ . Hắn chỉ nhỡ rõ bản uống rượu nóc nhà cùng Việt Dao, nàng hỏi thích hoa gì nàng thích hoa lê....
Thấy bản chỗ thất thố Ôn Lăng Âm nhẹ nhàng thở , xốc chăn lên dậy mang giày, nhặt quan bào vo thành một đống bên giường giũ .
Phi ngư phục uy nghiêm tinh xảo xuất hiện nếp nhăn vô cùng thoải mái, nếu để quan viên đồng liêu thấy chừng sẽ buộc tội khinh nhờn quan bào.
Thấy ôm quan bào nhăn nhúm tại chỗ trầm tư Việt Dao vội : "Ta ủi thảng giúp đại nhân cho!"
Nói xong Việt Dao đợi đáp mà tự ôm quần áo trong n.g.ự.c , bước nhẹ nhàng khỏi cửa, bao lâu liền cầm một cái bàn ủi đồng cùng chậu than . Nàng đặt quần áo bàn trải thẳng dùng bàn ủi đồng nung nóng ủi thẳng từng nếp nhăn, thủ pháp thành thạo.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Đừng nàng ngày thường cẩu thả như nam nhân nhưng loại việc tinh tế cũng thuận buồm xuôi gió, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
Trên bàn còn đặt đóa hoa thạch lưu mới hái đêm qua, chút héo nhưng vẫn còn đỏ rực.
Ôn Lăng Âm mặc trung y màu trắng Việt Dao. Có ánh nắng sớm xuyên qua song cửa sổ chiếu lên sườn mặt của nàng, tóc đen rũ xuống tai phản chiếu từng đợt ánh sáng vàng ánh nắng, lúc Việt Dao càng nhu hòa mỹ lệ khác xa so với bộ dạng khi trang điểm giống nam tử.
Ôn Lăng Âm nhịn nàng nhiều hơn, con ngươi lạnh lẽo cũng nhiễm một tầng ánh mặt trời ấm áp.
Giống như nghĩ tới cái gì Việt Dao chợt khúc khích: "Đêm qua đại nhân cực kỳ say, lúc đỡ ngài lên giường cởi áo đại nhân còn nắm c.h.ặ.t t.a.y ngủ chung cùng nữa."
Loảng xoảng —
Tiếng động nhỏ vang lên, Việt Dao đầu vặn thấy Ôn Lăng Âm suýt nữa đụng ghế, mặt chợt lóe qua kinh ngạc cùng quẫn bách.
Hắn ít khi bộ dạng chân tay luống cuống thất thố như , Việt Dao bất giác buồn bưng bàn ủi chút khói trêu đùa : "Ôn đại nhân ngày thường luôn là bộ dạng quân t.ử đoan chính lạnh như băng ai ngờ lúc say rượu phong lưu kiềm chế như ."
Ôn Lăng Âm đỡ ghế sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ chỉ là vành tay xuất hiện chút hồng khả nghi, yết hầu trượt lên trượt xuống mấy mới : "Ta say nên nhớ rõ bản lúc gì." Dứt lời thấp giọng bổ sung thêm một câu: "Nếu như mạo phạm thì thật sự xin , ...."
Hắn nhăn mày giống như đối với hành vi thất thố khi say rượu của bản vô cùng chán ghét.
Việt Dao sợ câu kế tiếp của chính là "Ta nguyện ý ấn theo quân pháp tự phạt hai mươi roi" liền vội đ.á.n.h gãy lời : "Không mạo phạm mạo phạm! Chỉ là đêm qua Ôn đại nhân quá mức đáng yêu...."
Nghe hai chữ "đáng yêu" Ôn Lăng Âm vui nhăn mày.
Việt Dao vẫn luôn liếc mắt tất nhiên cũng cảm thấy cảm xúc cực nhỏ đó liền vội vàng cao giọng tránh : "Lại cũng là tập võ, ai thể mạo phạm ?"
Nàng đặt bàn ủi xuống, đưa y phục còn mang theo nhiệt độ cùng hương tùng mộc tới mặt Ôn Lăng Âm, đến hai mắt đều cong cong: "Đây."
Không giống Ôn Lăng Âm Việt Dao thích : Cười sang sảng, lấy lòng, xinh , công khai còn ngẫu nhiên lộ nụ giảo hoạt giống như trong lòng vĩnh viễn sẽ nỗi buồn.
Ôn Lăng Âm rõ ràng thấy qua nước mắt nàng.
Hiện giờ nhớ trái tim vẫn rung động, luôn luôn mới là khiến khác đau lòng nhất....
Ôn Lăng Âm mặc áo choàng , thắt chặt đai lưng, ngón tay thon dài sửa sang hai vạt áo trắng như tuyết, lúc chuyện khôi phục sự lạnh lùng nghiêm túc ngày xưa chỉ Việt Dao gật đầu một cái : "Đã phiền Việt Sử phủ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-hom-nay-da-that-sung-chua/chuong-65-tung-huong.html.]
Hắn đội mũ quan cầm theo Tú Xuân đao rời , còn mang theo đóa hoa thạch lựu héo bẹp bàn.
Hôm nay thời tiết , sáng sớm Tiêu Trường Ninh dùng xong đồ ăn sáng liền cửa giải sầu cùng đám Tưởng Xạ, cảnh xuân tươi khắp một đường nàng nhịn liền tới Thừa Thiên Môn.
Bên cạnh Thừa Thiên Môn chính là Bắc Trấn phủ tư của Việt Dao, Tiêu Trường Ninh nửa canh giờ chút mệt mỏi vặn nhớ Việt Dao liền thuận đường chào hỏi nàng một cái.
Ai ngờ đến của Bắc Trấn phủ tư thấy một nam t.ử trẻ tuổi mặc phi ngư phục từ bên trong .
Phi ngư phục nào mặc cũng , Tiêu Trường Ninh nhịn dừng bước đ.á.n.h giá Cẩm Y Vệ trẻ tuổi đang tới, nàng nghĩ thầm: Thân cao chân dài tựa hồ lớn lên cũng tồi.
Chỉ là tên Cẩm Y Vệ giống như chút thất thần, thẳng đến khi đến mặt Tiêu Trường Ninh mới hồn nghiêng lui qua một bên ôm quyền hành lễ: "Thần, Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ Ôn Lăng Âm gặp qua trưởng công chúa điện hạ."
Thì đây là Ôn Lăng Âm.
Xác thật sinh cũng tồi. Tiêu Trường Ninh hứng thú mà đ.á.n.h giá cho bình luận trong lòng: mà quá lạnh nàng vẫn thích bộ dạng Thẩm Huyền hơn.
mà loại nam t.ử băng sơn mỹ nhân cũng vô cùng xứng đôi với Việt Dao tính tình thích bay nhảy.
Nghĩ đến cái mặt Tiêu Trường Ninh lộ nụ ý vị thâm trường: "Ôn Chỉ huy sứ đại nhân nhận bổn cung?"
Ôn Lăng Âm nâng đôi mắt mỹ lệ lên lướt qua thái giám một tấc cũng rời phía nàng, dùng giọng điệu việc công xử theo phép công : "Điện hạ một hoa phục tất nhiên phận bất phàm, thể để thái giám Đông Xưởng coi trọng như thế chỉ cẩn phỏng đoán thêm liền ."
Tiêu Trường Ninh gật đầu: Cũng thông minh.
"Chưa tới canh giờ giao ban Ôn Chỉ huy sứ liền chiêu hiền đãi sĩ đích tới Bắc Trấn phủ tư của Việt Dao, cẩn trọng như thế thế gian ít ." Tiêu Trường Ninh híp mắt đổi đề tài, cao giọng : "Chỉ huy sứ đại nhân lòng với Việt tỷ tỷ ?"
Ôn Lăng Âm nghi hoặc nàng.
Tiêu Trường Ninh chỉ chỉ y phục như thâm ý khác: "Trên của ngài hương tùng mộc dễ ngửi , Việt tỷ tỷ thích nhất là dùng nó để xông y phục." Dứt lời nàng liền ngang qua Ôn Lăng Âm.
Ôn Lăng Âm vẫn tại chỗ như bấm nút dừng hình ảnh. Thật lâu mới theo bản năng giơ tay sờ vạt áo, phảng phất như thì đầu ngón tay cũng dính hương thơm nhàn nhạt .
Tiêu Trường Ninh quen Việt Dao từ nhỏ, nàng Bắc Trấn phủ tư nào dám cản cho nên một đường thông suốt tới trong đình kêu: "Việt tỷ tỷ?"
Việt Dao mới đổi qua võ bào đang đội mũ lên liền vội vàng chạy tới: "Ai da tổ tông nhỏ của , tới đây thông truyền một tiếng?"
"Sao, sợ bổn cung quấy rầy chuyện của tỷ với Ôn Chỉ huy sứ?" Tiêu Trường Ninh bước lên thần bí Việt Dao : "Hai tối hôm qua thế ? Giống như chuyện."
Việt Dao ha ha xua tay, để bụng : "Thần với thể chuyện gì ? Điện hạ bậy."
"Còn gạt bổn cung? Nếu chuyện gì thì một đêm về, sáng sớm mới rời từ nơi của tỷ, còn mang theo hương tùng mộc tỷ thích nhất?"
"Sao điện hạ một đêm về!?"
Việt Dao là một thẳng tính chỉ cần lừa một chút là lòi . Tiêu Trường Ninh bất giác buồn cưỡi, duỗi tay dí lên trán nàng: "Lừa tỷ thôi ai ngờ tỷ thế nhưng thừa nhận."
Việt Dao nhất thời gì.
Sau một lúc lâu nàng giải thích: "Không như , đêm qua thần chỉ cùng ngắm trăng uống rượu thôi."
Tiêu Trường Ninh giả vờ kinh ngạc nâng tay áo che miệng: "Trai đơn gái chiếc, cấp cấp mà ngắm trăng uống rượu?"
"Ai, cũng như !" Việt Dao bối rối hết nửa ngày cho bản rơi một cái vòng tuần , nàng bất chấp tất cả : "Hắn uống say ăn vạ chịu về nhà, thần liền để ngủ ở đây.... Điện hạ thần như gì? Hắn ngủ trong phòng thần ngủ thư phòng thật sự là cái gì cũng xảy ."
Tiêu Trường Ninh ngược thở dài, lo lắng cho con đường tình yêu của Ôn Chỉ huy sứ.
"Vừa bổn cung gặp Ôn Chỉ huy sứ ở cửa, xác thật là một lang quân tuấn tú uy nghiêm."
Việt Dao lập tức : " chứ? Tỷ sinh cũng tồi."
Tiêu Trường Ninh tiếp tục: "Tuy là công t.ử thế gia gia thế hiển hách nhưng khác mấy tên ăn chơi trác táng , tuổi còn trẻ mà nhiều lập công."
Việt Dao gật đầu tán thưởng: " đúng , Ôn đại nhân tuổi trẻ tài cao đều phục ."
"Cho nên." Tiêu Trường Ninh thật sự chịu nổi tính tình cẩu thả của Việt Dao, nàng dừng chân xoay trừng mắt : "Nam t.ử như đốt đèn lên đều thể tìm thứ hai, cơ hội đêm qua như Việt tỷ tỷ buông tha ?"
Việt Dao sửng sốt, xoa chóp mũi buồn bực: "Buông tha cái gì?"
Tiêu Trường Ninh nghẹn một , một lúc lâu mới nhụt chí : "Dừng, trông ngóng một kẻ đầu gỗ như tỷ thông suốt còn bằng trông ngóng Thẩm Huyền sớm trở về chút."
"Thẩm Huyền?" Việt Dao cuối cùng cũng thể chen vao một câu, nàng giơ mũ quan của : "Cuối tháng Hoàng thượng bồi Hoàng hậu du ngoạn, chuyện lớn như mà Thẩm Đề đốc sẽ bận!"
"Hoàng thượng cùng Hoàng hậu xuất cung du ngoạn?" Tiêu Trường Ninh ngẩn hỏi: "Sao bổn cung chuyện ?"
"Hôm qua mới quyết định." Việt Dao : "Cũng Hoàng thượng cái gì kích thích màng quan trong triều đình khuyên can, một hai cùng Hoàng hậu hồ Nguyệt Nha thả câu."