Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 71: Sáng mai cậu có thể đón tớ đi học không?

Cập nhật lúc: 2025-01-19 21:00:01
Lượt xem: 5

“Không sao cả, lại đây nào! Có gì mà phải ngại? Hôm nay vui vẻ, ôm một cái cũng bình thường mà?”

Lục Viễn Thu mỉm cười tiến lại gần.

Bạch Thanh Hạ quay đầu liếc nhìn bậc thang, mặt đỏ bừng, bước lên một bước, đưa tay đẩy mạnh vào n.g.ự.c Lục Viễn Thu, ngăn không cho anh đến gần.

Nhưng thiếu niên cao lớn, vững như bàn thạch.

Cô như lại trở thành cô gái nhỏ bị dồn vào góc kho trong siêu thị ngày nào.

“Ê ê ê! Làm gì đấy?! Làm cái gì thế?! Giữa ban ngày ban mặt mà dám giở trò lưu manh với con gái nhà lành à?!”

Lục Viễn Thu giật mình, quay đầu lại nhìn.

Thì ra một anh chàng tốt bụng đi xe máy điện đã dừng lại trên bậc thang, trừng mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Anh hùng cứu mỹ nhân xuất hiện.

Lục Viễn Thu không mặc đồng phục, đầu đinh trông như một tên đầu gấu phố phường, còn Bạch Thanh Hạ mặc đồng phục, vẻ ngoài thanh thuần, đôi mắt đỏ hoe lại càng tỏ vẻ yếu đuối.

Chẳng cần nghĩ cũng biết chuyện gì đang xảy ra.

Lục Viễn Thu ngẩng đầu: “Đùa tí thôi, làm gì căng? Liên quan gì đến anh?”

“Hứ, cái loại nóng tính như tôi đây, lên! Đánh nhau một trận!”

Anh chàng này tính tình thẳng thắn, dừng xe máy điện rồi bước xuống. Thấy vậy, Bạch Thanh Hạ vội vàng tiến lên một bước, dang rộng hai tay che chắn cho Lục Viễn Thu phía sau, vẻ mặt căng thẳng nhìn chằm chằm người đàn ông, không cho anh ta lại gần Lục Viễn Thu, chiếc bánh kem trên tay vẫn còn lắc lư giữa không trung.

Gã đàn ông sững người, đứng im tại chỗ. Sau khi hiểu ra cảnh tượng vừa rồi, anh ta nuốt khan, vẻ mặt cứng đờ.

Lục Viễn Thu đắc ý vô cùng, le lưỡi lém lỉnh với gã từ phía sau Bạch Thanh Hạ.

"Chát!" Gã đàn ông tự vả vào mặt mình một cái rồi quay lại xe máy điện, lầm bầm: "Được, tôi đúng là đồ hèn!"

Gã vội vàng phóng xe đi như thể nhìn thêm một cái nữa sẽ hộc m.á.u tại chỗ.

Thấy gã đi rồi, Bạch Thanh Hạ buông tay xuống, xoay người lại, bối rối trừng mắt nhìn Lục Viễn Thu.

Lục Viễn Thu vội vàng thôi làm trò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-71-sang-mai-cau-co-the-don-to-di-hoc-khong.html.]

Anh đưa đôi giày da cho cô, nói tiếp câu dang dở: "Đã là quà sinh nhật thì đừng khách sáo, sinh nhật mình cậu cũng phải tặng quà cho mình."

Bạch Thanh Hạ nhìn anh, đưa tay nhận lấy.

Cô ngập ngừng: "Nhưng sinh nhật cậu đã qua rồi."

"Vậy thì..." Lục Viễn Thu vừa nói được hai chữ thì sững lại, nhìn chằm chằm cô: "Cậu biết sinh nhật mình?"

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Mắt Bạch Thanh Hạ mở to, vội vàng lảng tránh: "Không... không biết, mình không biết."

Nói dối.

Nhưng Lục Viễn Thu không hiểu sao cô gái trước mặt lại biết sinh nhật mình.

"Vậy thì đợi đến sinh nhật mình năm sau cậu tặng quà là được chứ gì, có qua có lại mà."

Bạch Thanh Hạ cúi đầu, khẽ gật.

Cô xoay người định về nhà, chợt nhớ ra điều gì, lại dừng lại nói với Lục Viễn Thu: "Lục Viễn Thu, cậu... sáng mai cậu có thể đón mình không? Đợi mình ở đầu ngõ Hoa Quế nhé."

Ngày mai là hội thao, buổi sáng có lễ khai mạc, cần toàn trường diễu hành theo khối lớp.

Vì vậy, sáng sớm mỗi học sinh đều phải mặc đồng phục lớp đến tập trung tại lớp, mà Bạch Thanh Hạ không ở ký túc xá, nên cô ấy phải mặc đồng phục sẵn ở nhà.

Chắc là cô ấy không muốn bị người đi đường nhìn ngó khi mặc đồng phục trên đường...

Lục Viễn Thu lập tức hiểu ý cô, anh mỉm cười đáp: "Được."

Bạch Thanh Hạ cũng mỉm cười: "Cảm ơn, vậy mai bảy giờ... bảy rưỡi nhé."

"Ừ."

...

Sáng sớm hôm sau.

Lục Viễn Thu bị đồng hồ báo thức reo lúc bảy giờ đánh thức, anh bật dậy như cá chép.

Vội vàng rửa mặt xong, anh lấy bộ đồng phục học sinh của mình từ ban công.

Loading...