Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 97: Rốt cuộc là ai đã làm tổn thương đứa bé? ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:54:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tân Nguyệt mắt đỏ hoe vẫn đang rơi lệ, thấy Lục Kiến Thiết chút bất ngờ: “Bố, bố ở đây?”
Sắc mặt Lục Kiến Thiết âm trầm đến đáng sợ, cuộc họp hôm nay là để thảo luận vấn đề thăng chức năm tới, chuyện bê bối của Lục Tri Hành và Chu Tân Nguyệt gây một ảnh hưởng cho ông. thời gian ông vẫn luôn sống trong lo sợ, một cán bộ cấp Phó Cục trưởng ngày nào cũng tăng ca ở văn phòng, khiến cũng cái khác về ông.
Nếu gì bất ngờ, ông mười phần chín phần sẽ thăng chức, bây giờ chỉ còn chờ xem Cục trưởng chính thức ở Kinh Bắc sẽ đ.á.n.h giá thế nào về ông. Giữa chính và phó, tuy chỉ khác một chữ nhưng quyền lực trong tay một trời một vực.
Thế nhưng ông ngờ gần đến Tết, khi chức vụ sắp định đoạt, xảy chuyện lùm xùm như thế ! Trong lòng ông mơ hồ dự cảm chẳng lành, giờ thấy con trai và Chu Tân Nguyệt, trái tim ông càng chìm xuống đáy đất!
Lục Tri Hành thấy Lục Kiến Thiết cũng bất ngờ: “Bố?”
Lục Kiến Thiết hít một thật sâu, cảnh cáo hai một cái: “Câm miệng!”
Cảnh sát Trương cũng ngờ một cú điện thoại của kéo đến nhiều như , ông đương nhiên là nhận Lục Kiến Thiết. Những vết thương Tiểu Vĩ quá mức đáng sợ, bất kể ông nội của đứa bé , đều tiến hành hỏi cung điều tra.
ông còn kịp mở miệng, Lục Tri Hành sốt ruột mục đích của : “Đồng chí, con của chúng sáng nay lạc…”
Sáng nay lạc?
Cảnh sát Trương sững : “Không đúng , một cô gái nhỏ dẫn đứa bé đến, là tối qua đứa bé ở nhà cô .”
Ông xong liền tránh sang một bên, Lục Kiến Thiết liền thấy Tạ Vân Thư đang ghế bên trong, còn Lục Tiểu Vĩ thì sát cạnh cô.
“Tiểu Vĩ, con chạy , lo lắng c.h.ế.t ?”
Chu Tân Nguyệt phản ứng , cô nhanh chóng tới, ôm chầm lấy đứa bé lòng, Tạ Vân Thư: “ cô trách và Tri Hành đến với , nhưng đứa bé là vô tội, cô chuyện gì thì cứ trút lên !”
Mèo Dịch Truyện
Cô thật sự đau lòng, bộ dạng đó thật giống một lo lắng sợ hãi cho con, ngay cả vài hàng xóm cùng cũng Tạ Vân Thư với ánh mắt quái lạ. Tạ Vân Thư và Lục Tri Hành ly hôn mấy ngày, Lục Tri Hành cưới Chu Tân Nguyệt, cô vui cũng thể hiểu , nhưng thể tay với một đứa trẻ chứ?
Hay là Tạ Vân Thư vẫn còn tơ tưởng Lục Tri Hành, nên mới dùng con của Chu Tân Nguyệt để trả thù?
Trần Tuyết cũng theo trong đám đông, cô giúp Chu Tân Nguyệt mà chút lợi lộc nào, trong lòng đầy bực tức, thấy Tạ Vân Thư liên quan đến chuyện mất con liền lạnh một tiếng: “Có vài bề ngoài thì giả vờ thanh cao, mặt trộm con nhà , đây là vì đẻ nên ghen tị chứ gì? Đồng chí công an, các quản chuyện , đây là phạm tội đó!”
Trương Thanh Sơn kéo tay cô một cái, thật sự hiểu vợ cứ thích xen chuyện gia đình của bác sĩ Lục, nhỏ giọng : “Chuyện còn kết luận, em bớt hai câu .”
Giọng Trần Tuyết càng lớn hơn, cô cố ý liếc Lục Tri Hành: “Đây chẳng chuyện rõ ràng , con mất thì cô dẫn đứa bé xuất hiện, đời chuyện trùng hợp như ?”
Sắc mặt Lục Tri Hành phức tạp, trong lòng trỗi lên một niềm vui hèn hạ, Vân Thư thực cũng vẫn còn hận cưới Tân Nguyệt đúng ? Bằng cô mang Tiểu Vĩ , nhưng dù thế nào nữa, sai là , đứa bé là vô tội.
“Vân Thư.”
Anh khẽ gọi một tiếng, mặt Chu Tân Nguyệt đang ôm Tiểu Vĩ sức rơi lệ, nghiêng đầu Tạ Vân Thư: “Hôm nay Tân Nguyệt vì chuyện mất con mà cả buổi sáng, em giận thì cứ trút lên … Anh là với em, nhưng đợi qua giai đoạn , chúng vẫn thể…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-97-rot-cuoc-la-ai-da-lam-ton-thuong-dua-be.html.]
Dù cũng là mặt nhiều , những lời còn hết, nhưng ánh mắt Tạ Vân Thư dần trở nên cuồng nhiệt.
Anh vẫn còn hy vọng! Chỉ cần qua giai đoạn , những lời đồn thổi bên ngoài dần lắng xuống, sẽ khiến Chu Tân Nguyệt rời , cưới Tạ Vân Thư về , tuyệt đối sẽ để cô chịu bất kỳ tủi nào nữa!
Tay Chu Tân Nguyệt đang ôm Tiểu Vĩ khựng , tự chủ mà véo mạnh xuống, Lục Tri Hành đến giờ vẫn còn nghĩ đến việc ly hôn với cô để cưới Tạ Vân Thư ư? Cô đ.á.n.h đổi danh tiếng, gả nhà họ Lục thậm chí nhận một xu, sống một ngày nào hào nhoáng, thể ly hôn với ?
Bám, cô bám chặt lấy Lục Tri Hành!
Cô nheo mắt , định thêm vài tiếng để giành sự đồng cảm, nhưng Tạ Vân Thư dùng sức mạnh kéo . Khuôn mặt nhỏ bé của Tiểu Vĩ đang chịu đựng đau đớn một cách vô cảm bỗng sững sờ trong giây lát…
“Tạ Vân Thư, cô gì!” Chu Tân Nguyệt lóc dậy, cô yếu ớt tựa Lục Tri Hành, đến đáng thương: “Tiểu Vĩ mới năm tuổi, cô đ.á.n.h mắng thì cứ trút lên đây!”
Lục Tri Hành theo bản năng đỡ lấy Chu Tân Nguyệt, mặt lộ vẻ lo lắng: “Tạ Vân Thư, em đừng hại đứa bé!”
Xem kìa, đây chính là đàn ông miệng tái hợp với cô, giả vờ thâm tình, nhưng luôn chỉ tin những phụ nữ , mắt mù tim cũng mù Chu Tân Nguyệt lừa dối cũng đáng đời!
Ánh mắt Tạ Vân Thư lạnh lẽo, cô một lời nào, trực tiếp kéo Chu Tân Nguyệt khỏi vòng tay Lục Tri Hành, đó dùng hết sức đá một cú thật mạnh. Không đợi phản ứng, cô tiếp tục tát một cái thật kêu khuôn mặt đẫm lệ !
Cô đ.á.n.h vốn dĩ mạnh tay, dùng hết mười phần sức lực, ngay lập tức nửa khuôn mặt Chu Tân Nguyệt sưng vù, còn nghiêm trọng hơn cả vết tát mặt Tiểu Vĩ.
Trong đồn công an nhiều đó, tất cả đều ngây , trong lòng nảy một ý nghĩ, Tạ Vân Thư điên , dám đ.á.n.h ngay trong đồn công an! Cô trộm con nhà , còn dám công khai đ.á.n.h Chu Tân Nguyệt!
Sắc mặt Lục Kiến Thiết chùng xuống, ông nghiêm khắc cảnh sát Trương đang phía : “Đánh ở đồn công an, các quản ?”
Cảnh sát Trương nhức cả đầu, ông khô khan một câu: “Đồng chí nữ , cô gì thì đàng hoàng, đ.á.n.h chứ!”
Tuy phụ nữ đến vu khống , đứa bé cũng đáng thương, nhưng cô cũng thể đến tay , thế thì ông xử lý thế nào đây!
Tạ Vân Thư kéo Tiểu Vĩ đến mặt, nhẹ nhàng nâng mặt đứa bé lên về phía , chỉ thấy cổ hẹp của thằng bé một vết móng tay lún sâu, gần như rướm máu, thể thấy tay tàn nhẫn đến mức nào.
Mà vết móng tay qua là mới véo, nhưng nãy ngoài Chu Tân Nguyệt ôm đứa bé lòng , ai cũng chạm thằng bé!
Chu Tân Nguyệt ngờ Tạ Vân Thư cũng điều , cô c.ắ.n răng ngụy biện: “Có nãy cô véo thằng bé khi chúng đến ?”
Tạ Vân Thư cúi cởi áo khoác bông Tiểu Vĩ, nhẹ giọng một câu: “Con , chịu khó một chút.”
Không khí lạnh lẽo khiến đứa bé gầy yếu khỏi rùng , nhưng thằng bé hề né tránh, để mặc cánh tay và tấm lưng đầy vết sẹo của lộ mặt …
Những vết thương do ngược đãi triền miên xuất hiện cơ thể một đứa trẻ năm tuổi, mà đứa bé còn gầy đến mức da bọc xương. Cảnh tượng gây sốc mạnh mẽ đó khiến tất cả những mặt đều hít một khí lạnh, khí như đông đặc khoảnh khắc .
--- Trùng Sinh Thập Niên Tám Mươi: Sau Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Chuộng Hết Mực -