Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 86: Người Ta Mua Cổ Phiếu Cô Ấy Bán Cơm Hộp ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Thúy Bình mặt mũi méo mó, cô trợn tròn mắt: "Bao nhiêu? Triệu thẩm, bà bao nhiêu cơ?"

 

Hơn ba trăm đồng tiền mua hai cái áo? Tạ Vân Thư ly hôn xong kích thích mà phát điên ? Ngày nào cũng thức khuya dậy sớm kiếm chút tiền đó, tất cả đều dùng để mua quần áo, điên thì là gì?

 

Lý Phân Lan chỉ Vân Thư và Minh Thành hôm nay Bách hóa tổng hợp mua quần áo, chứ hề tiêu nhiều tiền như , lập tức tay run lên sợ đến suýt rơi cái áo: "Vân Thư tiêu hơn ba trăm đồng ư?"

 

Bà run rẩy cầm tờ biên lai xem mãi, c.ắ.n răng nhét cái áo túi: "Không , cái áo đắt quá, chiều nay mang Bách hóa tổng hợp trả ."

 

Hai cái áo, một cái của bà, một cái của Minh Thành, cái nào của Vân Thư, thể an tâm mặc lên chứ?

 

Triệu thẩm ngưỡng mộ cảm thán: "Phân Lan , con bé nó mua cho bà thì bà cứ mặc , cứ thế mà lẳng lặng mang trả , Vân Thư nó vui vẻ gì ? Tính cách con gái , bà còn hiểu ?"

Mèo Dịch Truyện

 

Lý Phân Lan do dự một chút, vẫn cảm thấy cái áo thể nhận: "Vợ của Trưởng phòng Triệu ở nhà máy chúng mặc áo khoác lông vũ một cái cũng chỉ hơn bảy mươi đồng, thể mặc cái áo đắt tiền như ? Thế ..."

 

Kể từ khi lão Tạ qua đời, tính cách vốn dút dát của Lý Phân Lan càng trở nên cẩn trọng hơn, góa con côi nuôi con dễ khác bắt nạt, huống hồ bây giờ Vân Thư mới ly hôn, bao nhiêu ánh mắt đang dòm ngó xem trò của họ.

 

Nếu bà mà mặc một cái áo phô trương như , ngoài còn sẽ thêu dệt chuyện gì về con gái bà nữa.

 

Lâm Thúy Bình khịt mũi một tiếng: "Cô Phân Lan, cái tính ch.ó táp của Tạ Vân Thư , cô dám mang trả , cô lưng một cái là mua về cái đắt hơn cô tin ? Cô còn sợ , Tạ Vân Thư cô ai mà dám đ.á.n.h chứ?"

 

xong trong lòng bổ sung thêm một câu, Tạ Vân Thư mà thực sự nổi nóng lên, đến ch.ó ven đường cũng ăn hai bạt tai, ai điều mà dám đến trêu chọc chứ?

 

Lý Phân Lan vẫn quyết định : "Vậy đợi Vân Thư và Minh Thành về, sẽ bàn bạc với con bé."

 

Lâm Thúy Bình hai cái áo khoác lông vũ, trong lòng chua chát đến c.h.ế.t, liền hừ một tiếng đầy ẩn ý: "Hơn ba trăm đồng tiền đều tiêu , bản thì chẳng mua gì cả, cái đầu của Tạ Vân Thư chắc vấn đề ."

 

Triệu thẩm bật đ.á.n.h cô một cái: "Cái miệng của cô chỉ giỏi khi Vân Thư ở đây thôi, nếu con bé mặt, xem cô còn dám ?"

 

Lâm Thúy Bình vặn vẹo m.ô.n.g dậy: "Triệu thẩm, sợ Tạ Vân Thư, gì mà dám ?"

 

Cái đầu của Tạ Vân Thư mà vấn đề, thì hồi xem mắt mà ưng Lục Tri Hành ? Chẳng gì khác, riêng cái mặt của Tạ Vân Thư cũng đủ sức lừa đàn ông , lấy Lục Tri Hành thì cũng thể gả cho một cán bộ nhỏ nào đó, cái nào mà chẳng hơn loại đàn ông ngoài bao gái như Lục Tri Hành?

 

thầm rủa trong lòng, quên mất lúc Tạ Vân Thư kết hôn, bản ghen tị đến mức suýt xé nát ga trải giường trong nhà, chỉ hận thể chạy đến Tạ Vân Thư mà kết hôn...

 

Phố Tĩnh An, Trung tâm giao dịch chứng khoán, cửa hàng nhỏ đầy mười mét vuông chật kín .

 

Tạ Vân Thư đạp xe ba bánh dừng bên ngoài đám đông, đều chen chúc trong, chẳng ai thèm để ý đến cô. Tạ Minh Thành tuy từng theo bán cơm hộp ở công trường một , nhưng lúc đó công nhân đều tự động đến mua cơm, chỉ cần cắm cúi thu tiền và múc cơm là .

 

Bây giờ đối mặt với nhiều như , vẫn còn ngại ngùng, : "Chị, bán thế nào đây?"

 

Tạ Vân Thư nghĩ nghĩ: "Cứ một đồng năm hào một hộp, thể uống nước sôi miễn phí, thế dễ tính tiền, lợi nhuận cũng cao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-86-nguoi-ta-mua-co-phieu-co-ay-ban-com-hop.html.]

 

Những tiền mua cổ phiếu đều là giàu . Từ khi cải cách mở cửa, Hải Thành xuất hiện một lượng lớn thương nhân ăn phát đạt, những tiền trong tay liền bắt đầu nghĩ đến việc đầu tư.

 

kiếm tiền thì tự nhiên cũng thua lỗ, cái là dựa vận may và đầu óc. Tạ Vân Thư kiếm tiền đều là tiền mồ hôi nước mắt, dám mạo hiểm, nhưng giá cơm hộp vẫn thể bán cao hơn một chút. Một đồng năm hào là thể ăn no bụng, lỡ việc xem cổ phiếu của họ, hấp dẫn thế còn gì!

 

Tạ Minh Thành những hộp cơm xe ba bánh chút sốt ruột, c.ắ.n răng đỏ mặt hô một tiếng: "Bán cơm hộp đây, một đồng năm hào một suất."

 

"Thế , giọng chú còn bé hơn cả tiếng chuyện kìa!"

 

Tạ Vân Thư một cái, hắng giọng, cũng chẳng e dè gì mà trực tiếp rao bán: "Cơm hộp thơm ngon đây! Đủ món thịt rau, dinh dưỡng phong phú, chỉ một đồng năm hào một suất, ai qua đừng bỏ lỡ!"

 

rao hé mở tấm chăn bông đắp thùng giữ nhiệt, đó lấy một hộp cơm cho xem: "Có thịt cơm rau, ở đây còn nước sôi miễn phí để uống nữa!"

 

Ban đầu những đang chen chúc sàn giao dịch chú ý, nhưng mùi cơm thơm bay tới một cái, lập tức tất cả đều đầu .

 

Một đàn ông gần Tạ Vân Thư nhất đói meo , hôm qua mua cổ phiếu kiếm tiền, hôm nay đến xem tình hình mới, mà đến giờ còn uống ngụm nước ấm nào, liền lập tức sảng khoái móc tiền : "Cô gái, cho một suất."

 

Tạ Vân Thư đưa cho đôi đũa dùng một : "Anh ơi ăn nóng , thơm ngon lắm."

 

Mùi vị thì ngon thật, tuy giá một đồng năm hào một hộp cao, nhưng Tạ Vân Thư ăn cũng qua loa, bên trong là miếng thịt to. Vốn dĩ họ đợi bên ngoài cả buổi, lạnh đói, ăn một suất cơm hộp như cả lẫn tinh thần đều thấy dễ chịu.

 

mở màn, cơm hộp liền nhanh chóng bán hết.

 

Đương nhiên cũng chê đắt: "Cô gái, giá cô cao quá , thịt lợn mới tám hào một cân, một suất cơm hộp của cô còn đắt hơn cả hai cân thịt lợn ! Cô giảm giá cho chút, lấy một suất ?"

 

Tạ Vân Thư với : "Anh ơi, thấy đáng thì mua, đáng thì cũng ép bán."

 

Quán mì trong ngõ đối diện giá còn rẻ hơn chứ, năm hào một bát mì thêm sốt thịt cũng chỉ bảy hào, nhưng họ đến đó ? Cô đến đây bán là kiếm tiền nhanh, hơn nữa cô trong lòng rõ, việc kinh doanh cũng kéo dài lâu, đối diện mấy quán ăn nhỏ, thấy cô bán cơm hộp là họ sẽ học theo nhanh.

 

Người đàn ông thấy lời Tạ Vân Thư, nuốt nước bọt, vẫn còn chút do dự.

 

cái lúc do dự đó, cơm hộp trong tay Tạ Vân Thư bán hết mấy hộp: "Tổng cộng chỉ ba mươi mấy suất thôi, ai ăn thì nhanh lên nhé!"

 

Nghe tiếng rao đó, những vốn chê đắt nhưng chịu nổi cơn đói bụng cũng ùn ùn móc tiền mua. Lúc đàn ông chịu hết nổi , vội vàng móc tiền : " đến , cô gái, đưa cho ."

 

Ba mươi suất cơm hộp, nhanh bán hết một nửa, nhưng bây giờ thời gian còn đến mười hai giờ.

 

Tạ Vân Thư nheo mắt , dứt khoát nhỏ với Minh Thành: "Em nhanh chóng đạp xe về nhà, bảo Triệu thẩm và nhanh chóng thêm ba mươi suất nữa, mang đến đây, chị sẽ ở đây chờ."

 

--- Trọng Sinh Thập Niên 80: Ly Hôn Xong Được Thiếu Gia Quân Nhân Cưng Chiều Lên Trời -

 

 

Loading...