Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 78: Bắt đầu vướng mắc vào vấn đề tiền bạc ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Tuyết đến để nhận công, ngờ cửa Chu Tân Nguyệt mắng xối xả, nhất thời chút ngớ : “Chu Tân Nguyệt cô ý gì?”

 

Đã gả cho Lục Tri Hành , Chu Tân Nguyệt cũng lười giả vờ: “Có ý gì trong lòng cô ? Trưa hôm đó cô cố tình đến muộn ? Nếu cô đến cái phụ nữ , lắm chuyện thế ? Bây giờ danh tiếng của đều hủy hoại, cô vui chứ gì?”

 

Trần Tuyết cảm thấy Chu Tân Nguyệt thật khó hiểu, giọng điệu cô cũng trở nên khó chịu: “Danh tiếng của cô hỏng thì liên quan gì đến , cô và Lục Tri Hành vốn dĩ trong sạch! Vả , cô em chồng Lục Tuyết Đình của cô lắm chuyện thế, thể trực tiếp lôi đến , thể canh thời gian chuẩn như ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Chu Tân Nguyệt một lúc đầy dò xét, hừ lạnh một tiếng: “Thôi , chuyện cứ chôn chặt trong bụng là , bớt đến nhà !”

 

Trần Tuyết suýt chút nữa nghi ngờ tai nhầm, cô giúp Chu Tân Nguyệt nhiều như , cuối cùng nhận một câu “bớt đến nhà cô ”?

 

“Chu Tân Nguyệt, cô đừng quên chuyện hứa với ! Lục Tri Hành phó viện trưởng xong đề bạt Thanh Sơn chủ nhiệm đấy!” Cô tức giận trừng mắt Chu Tân Nguyệt, lồng n.g.ự.c phập phồng. Cô đắc tội với Lục Tri Hành, bây giờ chỉ còn trông cậy Chu Tân Nguyệt đỡ cho thôi!

 

Chu Tân Nguyệt động tâm, nhanh nở nụ : “Chị Trần, em chỉ sợ Tri Hành thôi, chị cứ yên tâm em vẫn nhớ chuyện !”

 

Trần Tuyết lúc mới yên tâm. Cô liếc căn phòng trống rỗng phía Chu Tân Nguyệt, bĩu môi: “Tân Nguyệt cô khó khăn lắm mới gả nhà họ Lục, đừng ngốc nghếch như Tạ Vân Thư mà chẳng tiếc tiền tiêu gì! Bác sĩ Lục là lương và tiền thưởng cao nhất bệnh viện chúng , hơn nữa nhà họ Lục cũng tiền, cô em chồng của cô mỗi tháng tiền tiêu vặt cũng mấy chục , cô đừng tự khổ !”

 

Chu Tân Nguyệt nhíu mày, gượng gạo : “Em ham hư vinh, gả cho Tri Hành là vì thật lòng yêu .”

 

Chậc, ai mà tin chứ? Điều kiện nhà họ Lục như , nếu Chu Tân Nguyệt dùng thủ đoạn thì cả đời cũng đừng hòng gả , giờ đuổi Tạ Vân Thư , đúng là thể hưởng phúc !

 

Hưởng phúc?

 

Sau khi Trần Tuyết , sắc mặt Chu Tân Nguyệt lập tức trở nên u ám. Lục Tri Hành những đưa sổ tiết kiệm cho cô , ngay cả sổ lương cũng chịu đưa. Tiền lương bốn mươi đồng một tháng của cô chẳng lẽ còn nuôi ?

 

Nghĩ đến đây, cô ôm chặt quần áo liếc Tiểu Vĩ đang trong góc: “Ngày mai theo đến nhà bà nội quỳ lạy xin tiền! Mẹ xem nhà họ Lục mặt mũi nào mà ngược đãi đứa cháu đích tôn mới về nhà!”

 

Mặc kệ đứa bé con của Lục Tri Hành , bây giờ nó nhập hộ khẩu nhà họ Lục , nhà họ Lục cho tiền tiêu thì là chứ? Giống như Trần Tuyết , cô gả về đây để chịu khổ, nếu vẫn sống cuộc sống nghèo khó, thì phí công leo lên giường Lục Tri Hành gì?

 

Cuộc sống về đêm của những năm tám mươi hề phong phú, những gia đình tivi thì ít ỏi, hơn nữa còn tính toán xem tiền điện đủ tiêu , nên hầu hết các gia đình tắt đèn ngủ ngay tám giờ tối.

 

Tạ Vân Thư chiếc giường nhỏ của , tay cầm đèn pin sách từng dòng một. Cô đang học cách nhận bản vẽ, từ sơ đồ cấu trúc đến bản vẽ mặt bằng, cũng như dự toán và chi phí… Đọc một lúc, cô nhắm mắt, khẽ cong môi.

 

Cô cảm thấy còn quá xa với giấc mơ, ai mà giao nhà cửa cho cô xây chứ! Thật đúng là một giấc mơ xa vời!

 

nhắm mắt một lúc, cô lật chăm chú nghiên cứu những bản vẽ kiến trúc . Hóa xây một ngôi nhà đơn giản như hồi nhỏ cô dùng mấy khối gỗ xếp chồng lên , trong đó quá nhiều kiến thức.

 

Tạ Minh Thành cũng đang sách ở bên cạnh, cách tấm rèm. Cậu im lặng lặp lặp việc học thuộc tiếng Anh, chiếc đài radio chị gái mang về giúp ích cho nhiều. Trước đây học tiếng Anh chỉ là “tiếng Anh câm”, , bài tập, nhưng bản , hoặc là cơ hội tiếp xúc với cách phát âm tiếng Anh thực sự . giờ thì thể học theo để luyện tập .

 

Hai chị em đều đang học, Lý Phấn Lan cũng ngủ, bà đang mải đan áo len ánh đèn yếu ớt, đan khẽ hát. Sợi len màu vàng non cứ luồn luồn trong tay bà, Vân Thư của bà là cô gái xinh nhất khu tập thể, tiếc là lúc nào cũng mặc quần áo xám xịt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-78-bat-dau-vuong-mac-vao-van-de-tien-bac.html.]

 

Những năm đầu, quần áo là do bà mặc cũ để , con gái cao hơn bà thì lấy quần áo của Minh Thành mặc chật. Bộ đồ mới duy nhất lẽ là đồng phục lao động do nhà máy phát, là chiếc áo sơ mi vải tergal mà bà ép cô mặc xem mắt.

 

Chiếc áo màu tươi sáng duy nhất, là khi kết hôn bà c.ắ.n răng giấu Vân Thư, mua một chiếc áo khoác lông vũ màu đỏ, còn là loại rẻ nhất, tốn mất bốn mươi lăm đồng.

 

Người đều cô trèo cao lấy Lục Tri Hành để cuộc sống , nhưng cô sống cuộc sống , béo lên, quần áo cũng chẳng thấy thêm chiếc nào, cuối cùng mất việc, ly hôn về nhà.

 

Lý Phấn Lan nghĩ đến đây, khóe mắt ướt thêm vài phần. Bà vội vàng lau nước mắt, động tác tay cũng nhanh hơn. Sợi len bà cũng lén lút mua, sợ Vân Thư thấy xót tiền. Bà hiểu con gái , mua áo khoác lông vũ thì lên kế hoạch cho Minh Thành, lên kế hoạch cho bà, nhưng cho .

 

Thế nhưng bà con gái mặc quần áo nhất, thật xinh xắn để đón năm mới.

 

Vân Thư của bà, vẫn là một cô gái nhỏ mà!

 

Bận rộn một tháng, Tạ Vân Thư cuối cùng cũng ngủ nướng. Cô vẫn mùi cháo gạo thơm lừng đ.á.n.h thức. Mở mắt mặc quần áo, cô thấy Tạ Minh Thành đang bên bếp lò nấu cháo, bên cạnh đặt chiếc đài radio nhỏ tiếng phát tiếng Anh.

 

Thấy Tạ Vân Thư thức dậy, : “Chị, em chị tỉnh giấc ?”

 

“Không , chị đói đ.á.n.h thức đó.” Tạ Vân Thư vươn vai một cái, đồng hồ treo tường, trợn tròn mắt: “Đã hơn tám giờ , chị ngủ nướng đến ?”

 

Trước đây, cô bán cơm hộp sáng sớm sáu giờ dậy, nếu thì thể nào xoay sở kịp. Hôm nay ngủ một giấc đến tận bây giờ.

 

Tạ Minh Thành tạm dừng đài radio, bắt đầu chiên trứng: “Dù cũng việc gì, ngủ thêm một lát cũng mà.”

 

“Mẹ chúng ?” Tạ Vân Thư đ.á.n.h răng rửa mặt ở ban công, khuôn mặt trắng nõn ánh nắng càng thêm thanh tú động lòng .

 

Tạ Minh Thành thành thạo múc trứng chiên khỏi chảo, trả lời: “Mẹ ăn cơm xong , hợp tác xã mua bán xem bánh kẹo gì . Sắp Tết , nhà cửa chuẩn ít đồ.”

 

“Vậy lát nữa chị cũng ngoài, áo khoác lông vũ xếp hàng mới mua , hôm nay dậy muộn chen chân nữa.” Tạ Vân Thư chút bực bội, hôm qua sách quá muộn, ngờ ngủ một giấc đến tận bây giờ.

 

Sắp Tết , áo khoác lông vũ là mặt hàng khan hiếm, nhiều xếp hàng ở trung tâm thương mại bách hóa từ sáng sớm. Cô sớm mua cho Minh Thành và mỗi một chiếc. Hàng nhập khẩu thì cần xếp hàng, nhưng mà đắt quá…

 

Khu gia thuộc Hải Thành, Chu Tân Nguyệt chuyển mấy cái tủ tạm bợ của đến, căn phòng trông còn sơ sài hơn nhiều so với lúc Tạ Vân Thư ở.

 

chặn Lục Tri Hành , c.ắ.n môi: “Anh Tri Hành, em trong lòng vui, nhưng chúng kết hôn thì cuộc sống cũng sống cho đàng hoàng chứ? Anh ngay cả tiền sinh hoạt cũng đưa cho em, thì em đành tìm bố xin .”

 

Lục Tri Hành ngờ Chu Tân Nguyệt những lời như , vẫn luôn nghĩ cô lương thiện yếu đuối, khi đăng ký kết hôn bắt đầu vướng mắc vấn đề tiền bạc với ! Tại đây Vân Thư bao giờ nhắc đến vấn đề , ngay cả mười đồng đó cũng chỉ khi đưa cho Chu Tân Nguyệt mới nhớ lẽ cũng nên đưa tiền cho vợ

 

--- Trọng Sinh Thập Niên Tám Mươi: Sau Ly Hôn Được Thiếu Tá Cưng Chiều Lên Trời -

 

 

Loading...