Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 68: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên ngoài mưa tạnh, nhưng trời càng lạnh hơn, Tạ Vân Thư xuống lầu kìm mà rùng một cái, may mà chiếc mũ đủ ấm, nếu da đầu cũng đông cứng mất. Cô cố sức dậm dậm chân tại chỗ, đó hà một nóng trực tiếp đến Bệnh viện Hải Thành.

 

Không còn cơn mưa lớn phiền phức, cô đạp xe ba bánh đến cổng bệnh viện, ngược còn đổ cả mồ hôi nóng. Trong phòng bệnh, dì Trương tỉnh , tinh thần bà hơn nhiều, đang đuổi ngoài: "Minh Thành, bà thật sự khỏe , cháu đưa bà về nhà ? Trong bệnh viện lạnh lẽo quá, chúng ở đây ."

 

Tạ Vân Thư từ bên ngoài , giả vờ tức giận hừ một tiếng: "Dì , dì còn dám , hôm qua dì sốt đến mức nào ? Bác sĩ , ít nhất cũng truyền dịch ba ngày, ngày mai truyền xong hãy về nhà, tối nay cháu trông dì, chuyện về nhà nữa."

 

"Chị." Tạ Minh Thành đầu , lẽ vì đêm qua ngủ ngon, khóe mắt chút quầng thâm: "Tối nay vẫn là em ở đây, ngày mai chị còn việc bận, dù bây giờ em đang nghỉ, về nhà cũng việc gì."

 

Là em trai ruột của , Tạ Vân Thư cũng tranh giành với : "Vậy thì chiều nay em về nghỉ một lát, tối mang cơm đến chị, tiện thể mang cả cuốn sách đó nữa, đừng để lỡ việc học."

 

Tạ Minh Thành khổ một tiếng: "Chị ơi, chị còn nghiêm khắc hơn cả thầy giáo của bọn em, ở bệnh viện cũng tha cho việc học của em ?"

 

Tạ Vân Thư liếc xéo một cái: "Còn hơn bốn tháng nữa là thi , em tự xem nên tranh thủ thời gian ? Dù tối ở bệnh viện cũng ngủ yên giấc , chi bằng lấy sách, sách mệt mới ngủ ngon!"

 

"Em hình như nghĩ lời phản đối." Tạ Minh Thành sờ sờ chóp mũi, đó ngoan ngoãn dậy: "Vậy bây giờ em về ngủ đây, tối sáu giờ hơn sẽ mang cơm hộp đến."

 

Hai chị em nhanh chóng sắp xếp xong xuôi, dì Trương bên cạnh cúi đầu thở dài, vẻ mặt già nua đầy cay đắng, bà sống cả đời nuôi ba đứa con trai tiền đồ, nhưng ngờ cuối cùng là con của khác cứu .

 

Người thường nuôi con để nương tựa tuổi già, nhưng bên cạnh bà ngay cả một cũng .

 

Tạ Vân Thư xuống rót cho bà một cốc nước: "Dì ơi, ngày mai đài Truyền hình Trung ương sẽ chiếu Hồng Lâu Mộng đấy, hai hôm còn nhắc mãi xem ? Nếu dì lời, ngày mai các bác sĩ cũng cho dì xuất viện , đến lúc đó là xem !"

 

Dì Trương ngửa giường: "Được, dì lời, uống t.h.u.ố.c tiêm xong về xem tivi."

 

Bà dì giường bên cạnh cảm thán một câu: "Dì ơi, cháu ngoại của dì thật là hiếu thảo, khác hẳn , viện ba ngày, mấy đứa con trong nhà ngay cả đưa cơm cũng chịu, còn chê tốn tiền! Dì xem nuôi con gì, thế vứt bỏ chúng nó !"

 

Đây đương nhiên là lời trong lúc tức giận, từ xưa đến nay đều là cha cho con nhiều hơn con báo đáp, nuôi con để nương tựa tuổi già cũng chỉ là an ủi tinh thần, nếu nó nuôi , cũng chẳng cách nào.

 

Bà Trương mím môi, ánh mắt tối vài phần: "Chúng nó hiếu thảo, đều là những đứa trẻ ."

 

Đứa trẻ thì nên phúc báo...

 

Tin tức Lục Tri Hành và Tạ Vân Thư ly hôn, sự cố ý tuyên truyền của Trần Tuyết, nhanh lan truyền khắp khu gia thuộc. Giờ đây, ánh mắt Chu Tân Nguyệt đều khác hẳn. Mặc dù ban đầu ai cũng thương cảm cho những gì cô từng trải qua, nhưng giờ thì thấy, Chu Tân Nguyệt hề đơn giản.

 

Đặc biệt là hôm qua, khi ly hôn trở về, cô với vẻ mặt e thẹn theo Lục Tri Hành, còn tưởng cô sắp đăng ký kết hôn với Lục Tri Hành luôn ! Nghe hôm nay Trình Ngọc Hương còn đích đến đón con cô về nhà họ Lục, chẳng lẽ thật sự ly hôn xong vội kết hôn?

 

Dù là đáng thương đến mấy, nhưng nếu giật chồng khác, thì chẳng loại lành gì!

 

Tại nhà họ Lục, Trình Ngọc Hương ghế sô pha, ánh mắt Chu Tân Nguyệt mang theo vài phần dò xét, chuyển sang Tiểu Vĩ, bà hiền hòa: "Tân Nguyệt, con và Tiểu Vĩ cứ sống như thế dì cũng yên tâm. Chú Lục con một bạn cũ, con trai nhà ông năm nay ngoài ba mươi, vợ mất vì bệnh, gia cảnh , chỉ một cô con gái nhỏ, con gả qua đó sẽ chịu khổ."

 

Bà thấy rõ Chu Tân Nguyệt ý đồ gì với con trai , đây chỉ vì bà cũng thấy Tạ Vân Thư mắt, mà Tri Hành thì cứ như bỏ bùa mê, cưới một vợ như thế ly hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-68.html.]

 

Bây giờ cuối cùng hai cũng ly hôn , Chu Tân Nguyệt leo lên vị trí đó cũng dễ dàng .

 

Chu Tân Nguyệt ngoan ngoãn ở một góc sô pha, nhưng thẳng thừng từ chối: "Con lo Tiểu Vĩ sẽ chịu thiệt thòi, hiện tại cũng ý định tái giá, dì đừng lo lắng cho con ạ."

 

Lục Tuyết Đình mím môi, dám gì, cô bé Chu Tân Nguyệt chị dâu của , nếu tìm một tính khí khó chịu như Tạ Vân Thư thì cô bé chịu nổi! Chị dâu nên thương yêu, đối với cô bé ?

 

Chị Tân Nguyệt đối với cô bé bao, gì cũng chiều theo. Đáng tiếc, cô bé cũng nghĩ thế nào, cứ đồng ý, còn trai cũng như điên, chỉ cho phép cô bé nhận Tạ Vân Thư chị dâu.

 

Mèo Dịch Truyện

Hai ly hôn , còn mà chị dâu nữa, chẳng lẽ vẫn còn ý định tái hôn ? Cô bé nhất định sẽ đồng ý...

 

Trình Ngọc Hương nhấp một ngụm , nụ nhạt nhiều: "Không lấy chồng thì tính đây? Tri Hành cũng tìm đối tượng mới. Sau con chuyện gì thì đừng tìm nó nữa, công việc và chỗ ở đều sắp xếp thỏa , cuộc sống còn gặp khó khăn gì ?"

 

Ý của câu quá rõ ràng, sắc mặt Chu Tân Nguyệt chút tái , bàn tay đặt bên sườn siết chặt vạt áo: "Không khó khăn gì, con sẽ phiền Tri Hành nữa."

 

"Đứa trẻ như ." Trình Ngọc Hương hài lòng , bà vẫy tay với Tiểu Vĩ: "Ngoan nào, đây với bà, hai hôm nay trông cháu vẻ mập một chút."

 

Tiểu Vĩ rụt rè gật đầu, nhưng vô thức Chu Tân Nguyệt một cái.

 

Thời gian Chu Tân Nguyệt những đ.á.n.h thằng bé, mà còn cho nó ăn đúng giờ, nhưng trong lòng nó càng sợ hãi hơn, ngay cả buổi tối ngủ cũng yên. Trước đây đánh, nó trốn trong chiếc giường nhỏ của , thể yên tâm ngủ. giờ thì, nửa đêm nó cũng giật tỉnh giấc, sợ Chu Tân Nguyệt xông , đổ cả ấm nước nóng lên đầu nó.

 

Chu Tân Nguyệt đẩy Tiểu Vĩ về phía , ánh mắt khẽ lóe lên: "Con dành bộ tâm sức để chăm sóc Tiểu Vĩ, con khỏe mạnh thì con cũng yên tâm."

 

Lần ở khu nhà ống Tạ Vân Thư ấn đầu bắt cúi lạy, ánh mắt Lục Tri Hành chút khác, thời gian cũng còn ngược đãi đứa trẻ nữa, sợ Lục Tri Hành sinh nghi, giảm bớt thiện cảm với .

 

Trình Ngọc Hương đầy ẩn ý: "Làm thì đương nhiên nghĩ cho con trai, Tân Nguyệt , con cũng là , thể hiểu suy nghĩ của dì đúng ?"

 

Chu Tân Nguyệt gượng : "Đương nhiên ạ."

 

Vừa khỏi nhà họ Lục, Chu Tân Nguyệt hằn học cấu mạnh Tiểu Vĩ một cái, trút hết oán giận lên thằng bé: "Nuôi mày ăn , mày ích gì chứ?"

 

Tiểu Vĩ khẽ rên một tiếng, c.ắ.n chặt môi cho phát âm thanh, cầu xin: "Mẹ ơi, con ."

 

nó sai ở thì nó , chỉ là theo kinh nghiệm, nó rằng cầu xin thì thể ít đ.á.n.h hơn, thậm chí trong lòng nó còn thấy nhẹ nhõm một chút, hôm nay đ.á.n.h nó , chắc chắn sẽ nửa đêm dùng nước sôi bỏng nó nữa.

 

Sắc mặt Chu Tân Nguyệt âm trầm, cô đợi lâu như , để Trình Ngọc Hương giới thiệu cho một đàn ông góa vợ! Ban đầu còn bồi đắp tình cảm với Lục Tri Hành, từ từ tính toán, nhưng bây giờ xem thể chờ đợi nữa.

 

Ánh mắt cô rơi xuống Tiểu Vĩ bên cạnh, mặt nở nụ : "Con trai ngoan, con đều sống ? Không đánh, cũng chịu đói..."

 

--- Tái sinh thập niên 80: Sau ly hôn quân thiếu cưng chiều lên tận trời -

 

 

Loading...