Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 64: Cô ấy sẽ đến ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở về khu nhà ống, trời tối đen.
Lý Phân Lan và Tạ Minh Thành đều bên ngoài về phía con ngõ đối diện, thấy Tạ Vân Thư đạp xe đến, vội vàng nhanh hai bước đón: "Vân Thư thế nào , họ khó con ? Có bắt nạt con ?"
Tạ Minh Thành trầm giọng : "Chị, Lục Tri Hành vẫn đồng ý ly hôn ?"
Tạ Vân Thư tươi phất phất tờ giấy ly hôn trong tay: "Em ly hôn , tối nay ăn thêm món ngon ăn mừng nhé?"
Lý Phân Lan sững , vui mừng : "Lục Tri Hành đồng ý ký ?"
"Đồng ý ạ, đợi đến Chủ Nhật con tìm một chiếc xe để chở đồ về, thể để rẻ tiền cho nhà họ Lục !" Tạ Vân Thư đưa xe đạp cho Tạ Minh Thành đẩy, còn thì thong thả bộ về, bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.
"Mẹ, con nghĩ kỹ , nhất định thuê một cái sân, nếu chúng cứ nấu cơm mãi thế , ở khu nhà ống chắc chắn sẽ bàn tán, vui . Với đồ đạc trong nhà, mấy thứ lỉnh kỉnh cũ nát đó thì vứt hết !"
Lý Phân Lan liên tục gật đầu: "Được, con thì ."
Tạ Minh Thành đương nhiên càng ý kiến: "Chiều nay con đến con ngõ xem cái sân mà dì Triệu , khá rộng rãi, ba gian nhà, bên trong sạch sẽ. Sân thể dựng mái che để nấu cơm, sân rộng cũng thể chất củi, tiết kiệm hơn nhiều so với dùng bếp tổ ong. Chỉ điều tiền thuê đắt, chủ nhà cứ khăng khăng giảm giá, một tháng ít hơn mười lăm tệ là chịu."
Lý Phân Lan cũng thở dài: " , chỗ đó thì thật, nhưng mà đắt quá! Hay là ngày mai tìm thử chỗ khác xem ..."
"Không tìm nữa, mười lăm tệ thì mười lăm tệ ." Tạ Vân Thư quyết định, vì và em trai đều là , xem cái sân đó thực sự tồi, dù đổi sang một nơi tiền thuê rẻ hơn thì chắc chắn cũng rộng rãi bằng.
Trước khi mở cửa, Tạ Vân Thư thấy tiếng ho khan nhỏ từ nhà bên cạnh, tay cô khẽ khựng : "Mẹ, hai hôm nay hình như thấy bà Trương nhỉ?"
Cô dạo bận nấu cơm bán cơm, từ chợ về cũng năm sáu giờ chiều, mấy ngày gặp bà Trương, ngay cả hôm Chu Tân Nguyệt dẫn con đến quỳ lạy, hình như cũng thấy bà Trương ngoài.
Lý Phân Lan nhíu mày: "Hình như cũng mấy ngày thấy bà , hai hôm nay cũng sang nhà xem ti vi."
Tạ Vân Thư trong lòng chút lo lắng, bà Trương tuổi cao, sống một ...
Nghĩ đến đây, cô vội vàng gõ cửa nhà bên cạnh: "Bà Trương, là cháu đây, Vân Thư..."
bên trong tiếng động gì, chỉ tiếng ho khan nhỏ thỉnh thoảng vang lên, nhưng ai mở cửa. Tạ Vân Thư sốt ruột, giọng lớn hơn chút: "Bà ơi?"
Chờ một lúc lâu, đúng lúc Tạ Vân Thư sốt ruột định đập cửa thì cô mới thấy động tĩnh bên trong, cánh cửa mở . Bà Trương mặt mày hốc hác, môi khô nứt, năng còn sức lực: "Là Vân Thư ..."
"Bà Trương!" Tạ Vân Thư kêu lên một tiếng kinh hãi, vội vàng bước nhà. Lý Phân Lan và Tạ Minh Thành cũng yên tâm theo , chỉ thấy trong nhà tối om, ngay cả đèn cũng bật, một mùi khó chịu xộc mũi.
Tạ Vân Thư nhíu mày, đó bật đèn lên, thấy bàn là đồ ăn thừa nguội ngắt, giường cũng bừa bộn. bà Trương là một cụ già sạch sẽ, phòng ốc luôn gọn gàng, qua là mấy ngày dọn dẹp .
Bà Trương dường như còn sức lực, bà tựa giường thở dốc một lúc mới : "Vân Thư, chuyện gì ?"
Tạ Vân Thư đặt tay lên trán bà, hai lời liền cõng bà Trương lên vai: "Bà ơi bà bệnh sớm, chúng bệnh viện! Mẹ ở nhà nhé, Minh Thành với con!"
Lý Phân Lan luống cuống lấy một chiếc áo khoác trùm cho bà Trương, Tạ Minh Thành đỡ bà Trương từ vai chị gái xuống, lúc mới phát hiện bà Trương nóng hổi, cụ già ốm bao lâu !
Từ khu nhà ống đến bệnh viện Hải Thành cũng quá gần, may mà nhà xe ba bánh, trải chăn bông đặt bà Trương lên, hai chị em mới đạp xe ba bánh vội vã đến bệnh viện Hải Thành.
Bận rộn đến hơn mười giờ tối, bà Trương cuối cùng cũng truyền dịch và hạ sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-64-co-ay-se-den.html.]
Tạ Vân Thư thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến lời bác sĩ : "Cụ bà tuy bình thường sức khỏe khá , nhưng dù cũng tuổi, sống một như , là phát hiện sớm, nếu để sốt thêm mấy ngày thì còn nữa !"
Thế nhưng, cô sống ở khu nhà ống lâu như , từng thấy con cái bà Trương...
Tạ Minh Thành vỗ vai chị gái: "Chị về nhà , ngày mai em cũng học, ở bệnh viện trông chừng là , ngày mai chị còn cơm hộp ?"
Từ bệnh viện về đến nhà hơn mười một giờ , Lý Phân Lan thấy tiếng động vội vàng dậy từ giường: "Bà Trương chứ?"
"Không ạ, chỉ là cảm lạnh thôi, truyền dịch vài ngày là khỏi." Tạ Vân Thư cũng xuống giường, thở phào một dài, cô lật hỏi: "Mẹ, bà ngoại con ? Bình thường lễ Tết hình như bà sống một ."
Lý Phân Lan thở dài: "Sao con, ba đứa con trai đấy chứ! Nghe đứa nào cũng giỏi giang, còn một đứa kiếm tiền tấn ở nước ngoài cơ! ích gì chứ, ngày xưa ông nội của con mất, ba đứa con trai chỉ một đứa về, vội vàng đốt vàng mã vứt năm mươi tệ mất..."
Tạ Vân Thư im lặng, bà Trương sẽ ?
Đêm đó Tạ Vân Thư ngủ yên giấc, cô lo lắng cho bà Trương, nghĩ đến việc sáng mai dậy sớm nấu cơm, kết quả là cô ngủ dậy muộn một cách lạ lùng.
Khi bên ngoài tiếng mưa ào ào vang lên, cô mới mở mắt, đột ngột dậy: "Mẹ, trời mưa ?"
Lý Phân Lan đang ở bên ngoài nhà luyện mỡ lợn, cô một cái : "Sao ngủ thêm chút nữa? Hôm nay mưa to như , thấy con đừng nữa, tiền thì kiếm hết , nghỉ ngơi một ngày cũng ."
Chương vẫn xong, mời bấm trang tiếp theo để nội dung đặc sắc phía !
Tạ Vân Thư dậy mặc quần áo: "Mẹ, con hứa với thì nhất định , dù trời 'đổ dao' con cũng ."
Nếu ba mươi mấy ăn gì, giữ chữ tín thì thể điều kiện, ngày mưa , ngày tuyết , ngày gió lớn , cô mà nhiều lý do thì tự nhiên cũng lý do để dùng cô nữa.
Công việc giao cơm cho ban dự án , cô vô cùng trân trọng.
Lý Phân Lan lên trời, một màu âm u, gió lớn quật những cành cây bên ngoài cuồng loạn, giọng đầy lo lắng: "Minh Thành vẫn ở bệnh viện về, một con yên tâm."
"Con dặn Minh Thành hôm qua , thời tiết thì cứ mua đồ ăn sẵn ở căng tin bệnh viện cho bà Trương ăn, đợi tạnh mưa con sẽ đón họ." Tạ Vân Thư mặc xong quần áo, cô khoác chiếc áo khoác bông hoa nhí dày cộm, búi tóc : "Hôm qua Đội trưởng Thẩm giúp con, hôm nay con thêm món cho họ nữa!"
Nói là thêm món, thực chỉ là cho thêm chút mỡ lợn, xắt thêm nhiều dưa muối, cho thêm một cân thịt lợn...
Tạ Vân Thư cảm thấy hào phóng , xưa "vô thương bất gian" ( kinh doanh thì gian xảo), nhưng cô, một buôn bán thế lương tâm đấy nhé, một cân thịt lợn cộng thêm mỡ lợn và dưa muối cũng hơn một tệ đấy chứ!
Chỉ là bên ngoài mưa quá lớn, mãi đến mười một giờ cũng dấu hiệu tạnh, Lý Phân Lan khuyên , bà cô con gái của , tính cách kiên định! Đành đưa áo mưa cho cô mặc, tìm thêm một đôi ủng cao su cho cô, dặn dò: "Đạp xe chậm thôi, nhất định rõ đường, đừng vội vàng!"
Tạ Vân Thư gật đầu, đội mũ lên đầu, đó đậy kỹ hộp cơm, c.ắ.n răng lao màn mưa lớn.
Điều may mắn duy nhất là hôm nay bán cơm ở ngoài, chỉ cần đạp xe thẳng một mạch đến công trường là .
Trong văn phòng ban dự án, Điền Hạo sốt ruột : "Tạ Vân Thư sẽ đến nữa chứ? Mưa to thế , mấy vị lãnh đạo đều đến , là lái xe nhà hàng Hải Thành mua đại chút gì đó?"
Thẩm Tô Bạch gõ gõ ngón tay lên bàn: "Đợi thêm chút nữa, cô sẽ đến."
--- Trùng Sinh Thập Niên 80: Sau Ly Hôn Được Thiếu Tá Cưng Chiều Hết Mực -
Mèo Dịch Truyện