Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 63: Cuối Cùng Cũng Ly Hôn Với Anh Ta ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt Lục Tri Hành u ám khó hiểu Thẩm Tô Bạch rời , cuối cùng dừng khuôn mặt Tạ Vân Thư: “Anh từng em một bạn như thế .”

 

Người đàn ông quen mắt, nhất thời nghĩ gặp ở , nhưng thể khẳng định chắc chắn công nhân nhà máy/xưởng.

 

Tạ Vân Thư leo lên xe đạp: “Đừng nhảm nữa, ủy ban phường thôi!”

 

Ký xong thỏa thuận ly hôn, những thủ tục còn thuận lợi hơn nhiều, chỉ là ký một chữ đóng một con dấu. Người cán bộ thủ tục vẫn là chị cán bộ cấp giấy giới thiệu ly hôn cho Tạ Vân Thư, chị ấn tượng sâu sắc với cô gái xinh .

 

Ở mục ký tên, Tạ Vân Thư nhanh chóng tên , đến lượt Lục Tri Hành thì chần chừ mãi đặt bút.

 

Anh như thứ gì đó trói buộc, mặc dù tự nhủ sẽ níu kéo cô, nhưng đến giờ phút , khi ký tên, cây bút trong tay nặng trĩu vạn phần.

 

Chu Tân Nguyệt thấy trong lòng chút sốt ruột, cô c.ắ.n môi nước mắt lăn dài: “Anh Tri Hành, đều là của em, em ngày mai... , tối nay em sẽ đưa Tiểu Vĩ rời ...”

 

Lục Tuyết Đình thì phấn khích, cô kìm giục một câu: “Anh ơi, mau ký tên ! Còn chần chừ gì nữa chứ, đáng lẽ ly hôn từ lâu , cô như chị Tân Nguyệt hiền lành chứ! Nói nhé, em cho chị Tân Nguyệt !”

 

Chị cán bộ việc, dùng ánh mắt phức tạp đ.á.n.h giá hai phụ nữ Lục Tri Hành, nhanh xác định , một là em gái, một là phụ nữ nuôi bên ngoài?

 

Hèn chi cô gái nhất định ly hôn, đàn ông như , ly hôn còn dẫn theo phụ nữ khác đến, là quá vội vàng , một chút tôn trọng cũng ! Nghĩ đến đây, ánh mắt chị cán bộ Lục Tri Hành cũng lộ rõ vẻ khinh bỉ: “Đồng chí, chúng sắp tan , tranh thủ nhanh lên!”

 

Lục Tri Hành cuối cùng cũng nghiến răng, từ từ tên , còn kịp gì, tờ giấy chị cán bộ giật lấy, dứt khoát đóng hai con dấu đỏ.

 

Giấy đăng ký kết hôn cuối cùng cũng đổi thành giấy chứng nhận ly hôn.

 

Chị Tạ Vân Thư, : “Đã xong , cô gái, cô sẽ là độc , hai bên bất kỳ mối quan hệ nào, hôn nhân đại sự can thiệp lẫn !”

 

Nghe xong câu , sắc mặt Lục Tri Hành tái mấy phần, nắm chặt ngón tay, khẽ : “Vân Thư, sai nên để em trút giận, nếu ly hôn khiến em hài lòng... chúng vẫn còn cơ hội đúng ?”

 

Tạ Vân Thư cảm thấy buồn c.h.ế.t , đến bây giờ còn nghĩ cô ly hôn chỉ vì quá tức giận ?

 

“Không , đừng xuất hiện mặt .”

 

Ánh nắng ít ỏi bên ngoài cũng dần biến mất, khi trời tối hẳn, Tạ Vân Thư cảm thấy mắt là vạn trượng hào quang, trong lòng nhẹ nhõm, cô cuối cùng cũng ly hôn, đổi con trong giấc mơ.

 

Cô từng kỳ vọng quá nhiều cuộc hôn nhân mấy hạnh phúc , chìm đắm trong quá nhiều yêu hận si mê, chính vì cô yêu nên mới ban cho những ảo ảnh .

 

Chính vì cô đủ , nên mới nghĩ cũng đủ , nhưng khi còn ảo ảnh tình yêu hư vô nữa.

Mèo Dịch Truyện

 

thể rõ, đàn ông chẳng tích sự gì, kiêu ngạo, tự đại, lăng nhăng và ngu xuẩn...

 

Chị cán bộ bắt đầu dọn dẹp đồ đạc để tan , thấy nhiều loại đàn ông tệ bạc, phụ nữ hèn hạ , nhưng vẫn những lời của Lục Tri Hành cho kinh ngạc, đây chẳng là điển hình của việc “ ăn cỗ ngó mâm” ? Tự dắt theo tình mới và tình cũ đến ly hôn, ký xong còn hỏi tình cũ thể cho thêm một cơ hội .

 

là đồ trơ trẽn, mặt dày hổ!

 

Thế là chị cán bộ nhiệt tình khoác tay Tạ Vân Thư: “Cô bé , bây giờ ly hôn cũng giống như nam nữ bạn bè yêu đương chia tay thôi, chúng cứ tìm yêu, cưới vợ gả chồng, nhưng nhất định mở to mắt mà cho rõ, tuyệt đối đừng tìm mấy cái gã đàn ông mà đằng còn dính dáng đến phụ nữ khác nhé!”

 

Một câu bóng gió mắng luôn cả Lục Tri Hành và Chu Tân Nguyệt...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-63-cuoi-cung-cung-ly-hon-voi-anh-ta.html.]

Khóe mắt Tạ Vân Thư chút cay xè, vì cô ly hôn với Lục Tri Hành, mà là vì cuối cùng cũng ly hôn với , cô cúi đầu mỉm : “Chị cán bộ, cháu cảm ơn chị, cháu sẽ mở to mắt ạ.”

 

Ra khỏi ủy ban phường, Tạ Vân Thư chỉ một câu: “Chủ nhật sẽ đến khu gia thuộc lấy đồ, đến lúc đó sẽ trả chìa khóa cho .”

 

Lục Tuyết Đình móc mỉa hừ một tiếng: “Ai mà thèm mấy thứ đồ bỏ đó, mau mang cho !”

 

Lục Tri Hành chăm chú cô: “Đồ trong nhà, chỉ cần em thì đều thể mang .”

 

Anh nợ cô, ngoài tiền bạc, còn sẵn lòng bù đắp.

 

“Được thôi.” Tạ Vân Thư hiếm hoi nở một nụ mang ý châm chọc với , dù lấy thì phí.

 

Chu Tân Nguyệt hít một thật sâu, thật sự để Tạ Vân Thư mang hết , cô ở cái nhà trống trơn ?

 

“Vân Thư để ý những thứ chứ, lấy chồng khác, đàn ông khác trong lòng cũng sẽ thoải mái !” Cô tiến lên một bước, che ánh mắt ghen tỵ, dịu dàng vuốt tóc: “Hôm nay vị nam sĩ đó trông vẻ quan hệ với cô, còn nhất quyết cố ý tông cô.”

 

nhắc đến chuyện , Tạ Vân Thư suýt nữa thì quên mất .

 

“Chu Tân Nguyệt cẩn thận một chút.” Tạ Vân Thư chậm rãi xong câu , quang minh chính đại một cách hiển nhiên, trực tiếp vươn tay mạnh mẽ đẩy Chu Tân Nguyệt ngã xuống đất, từ cao xuống cô : “Ngại quá nha, một chiếc xe đạp sợ đụng cô, cô tuyệt đối đừng hiểu lầm.”

 

Chu Tân Nguyệt ngã phịch xuống đất, hai tay đều trầy xước da, cho dù cô giỏi giả vờ đến mấy thì sắc mặt cũng giữ nữa: “Tạ Vân Thư, cô chính là cố ý! Cái xe đạp đó cách xa như , thể tông chứ?”

 

Tạ Vân Thư vô tội nhún vai: “Vậy lẽ là nhầm?”

 

Đây là lời Chu Tân Nguyệt khi va cô ở cổng tòa án. Giờ đây, cô trả nguyên vẹn, cùng lắm cũng chỉ là " ".

 

Lục Tuyết Đình vội vàng đỡ Chu Tân Nguyệt dậy, vui mà lườm Tạ Vân Thư: "Cô cố ý ? Tạ Vân Thư, cô đúng là đồ... chẳng cần cô nữa ? cho cô , bây giờ hối hận cũng vô dụng thôi! Đừng nhằm chị Tân Nguyệt nữa!"

 

Lục Tri Hành vẫn còn đang bần thần, để ý gì đến xe đạp, cũng thấy Tạ Vân Thư cố ý , chỉ là khi Lục Tuyết Đình câu "hối hận cũng vô dụng", ánh mắt mới tập trung trở .

 

Anh mím môi: "Vân Thư, sẽ đợi em."

 

Chu Tân Nguyệt suýt thì tức hộc máu. Người đàn ông rõ ràng đó mắt với lòng đều đặt hết lên , mà chỉ vì một tờ giấy đăng ký kết hôn mà coi cô như khí? Anh rốt cuộc thấy Tạ Vân Thư cố ý đẩy cô ?

 

Đáng tiếc, ánh mắt Lục Tri Hành lúc đều đặt lên Tạ Vân Thư, mong đợi cô, hy vọng cô thể cho một câu trả lời khẳng định.

 

Tạ Vân Thư đạp xe , chỉ một chữ: "Cút."

 

Chu Tân Nguyệt c.ắ.n răng, vẻ mặt đáng thương: "Anh Tri Hành, tay em đau quá, Vân Thư cô ..."

 

Ánh mắt Lục Tri Hành cuối cùng cũng , môi khẽ động: "Tân Nguyệt, Vân Thư lẽ thật sự chỉ là nhầm thôi, em đừng bận tâm. Em là y tá, về nhà sát trùng bằng cồn i-ốt là ."

 

Ý ? Cô là y tá thì đau ?

 

, cô giả vờ, tay cô thật sự đau!

 

--- Trùng Sinh Thập Niên 80: Sau Ly Hôn Được Thiếu Tá Cưng Chiều Hết Mực -

 

 

Loading...