Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 54: Vậy Thì Tự Mình Đến Dập Đầu Đi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Vĩ dám phản kháng chút nào, hoặc lẽ quen quỳ , trực tiếp với khuôn mặt nhỏ bé vô cảm cúi xuống hướng về phía Tạ Vân Thư, ngoan ngoãn quỳ gối.

 

Chu Tân Nguyệt vẫn buông tha, cô ấn đầu Tiểu Vĩ, trực tiếp bắt thằng bé dập đầu xuống nền xi măng bên ngoài, lập tức m.á.u rỉ từ trán bé…

 

“Vân Thư, em xin chị, đứa trẻ còn nhỏ hiểu chuyện, xin chị đừng chấp nhặt với nó…” Chu Tân Nguyệt một bên sướt mướt như hoa lê dính hạt mưa, ánh mắt lộ một tia đắc ý.

 

Chấp nhặt với một đứa trẻ mấy tuổi, còn ép đứa nhỏ quỳ xuống dập đầu, nếu chuyện truyền ngoài thì danh tiếng của Tạ Vân Thư sẽ hủy hoại ! Nếu Tạ Vân Thư còn , thì cô nghiến răng cũng một câu tha thứ!

 

Không tha thứ ư? Tốt thôi! Vậy thì cứ để Tiểu Vĩ tiếp tục dập đầu, nếu đứa bé ngất , Tạ Vân Thư cô còn thể phủi sạch trách nhiệm ?

 

Những xung quanh cũng đành lòng nữa, Lâm Thúy Bình là đầu tiên nhảy : “Này, cô mau chứ, đứa bé mới mấy tuổi đầu thôi mà! Mặc dù Lục Tri Hành đúng, nhưng cũng thể trút giận lên đầu đứa trẻ chứ?”

 

Những khác cũng nhao nhao khuyên nhủ: “Vân Thư , đừng chấp nhặt với trẻ con nữa.”

 

“Đứa trẻ hiểu chuyện, cũng đáng thương, cứ để nó dậy !”

 

“Chuyện ly hôn trách đứa trẻ , cô cứ tha thứ cho nó …”

 

Tạ Vân Thư lạnh lùng từng một, cuối cùng dừng mặt Lâm Thúy Bình: “Bà mù từ bao giờ , là bắt nó quỳ ?”

 

Lâm Thúy Bình theo bản năng rụt cổ , đó cứng rắn ngẩng đầu lên: “Dù thì cũng liên quan đến cô mà, chẳng chỉ là một câu tha thứ thôi , hà cớ gì keo kiệt như !”

 

Tạ Vân Thư nhếch môi: “Lâm Thúy Bình, lát nữa sẽ xử lý bà!”

 

Xử lý bà ư? Xử lý bà gì, bà chỉ là thấy chướng mắt một câu cũng ? Cái đồ khốn kiếp Tạ Vân Thư bá đạo !

 

Lâm Thúy Bình tức c.h.ế.t , nhưng cũng dám mở miệng nữa…

 

Tạ Vân Thư xong câu đó, nhíu mày Tiểu Vĩ: “Đứng dậy!”

 

Trán Tiểu Vĩ vẫn còn dính máu, bé ngơ ngác mặt, đây là ghét, theo bản năng lắc đầu. Cậu dám dậy, nếu dậy, Chu Tân Nguyệt về nhà sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t

 

Trong mắt Chu Tân Nguyệt lóe lên vẻ đắc ý: “Vân Thư, nếu chị hài lòng, hả giận, em để đứa trẻ tiếp tục dập đầu cho chị ?”

 

Tạ Vân Thư nghi ngờ Chu Tân Nguyệt căn bản ruột, nào đối xử với con như thế ? Dù cô ghét cay ghét đắng con Chu Tân Nguyệt đến mấy, nhưng thấy bộ dạng của Tiểu Vĩ, trong lòng vẫn chút đành lòng.

 

của đứa trẻ, thể xuống tay ép con xin như ?

 

Giống như những xung quanh , chuyện thì liên quan gì đến đứa trẻ? Nếu cần quỳ xuống xin , thì đó là Chu Tân Nguyệt quỳ xuống!

 

Tạ Vân Thư còn kịp mở miệng, từ xa truyền đến một giọng quen thuộc.

 

“Tạ Vân Thư, cô oán giận và Tân Nguyệt, cô loạn, ly hôn thế nào cũng , nhưng tại trút giận lên một đứa trẻ? Cô Tiểu Vĩ mới xuất viện lâu ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-54-vay-thi-tu-minh-den-dap-dau-di.html.]

Từ đầu hẻm, Lục Tri Hành mang theo cơn giận dữ sải bước tới, Tạ Vân Thư với vẻ mặt đầy thất vọng: "Ép một đứa trẻ năm tuổi quỳ gối xin cô, đó là mục đích của cô ?"

 

"Anh, đừng nhiều với con đàn bà đó gì! Nó là đồ điên! Mau ly hôn với nó !" Lục Tuyết Đình lẽo đẽo theo , lẽ vì nhiều nên cô thêm dũng khí, bắt đầu la lối om sòm với Tạ Vân Thư: "Nhà họ Lục chúng cần loại phụ nữ như cô !"

 

Tạ Vân Thư mấy mặt đang cùng chung kẻ thù, đầy mặt tức giận, cô cúi đầu Tiểu Vĩ vẫn đang quỳ gối ngơ ngác, bỗng nhiên bật : "Mấy đúng là ghê tởm hết sức! Người ép đứa trẻ quỳ gối, rốt cuộc là ai trong lòng tự ?"

 

Ai nấy đều giả vờ đạo mạo, nhưng thấy ai kéo đứa trẻ dậy !

 

Mèo Dịch Truyện

"Vân Thư, em thực lòng đến xin chị..." Chu Tân Nguyệt ôm miệng, nước mắt lã chã rơi xuống: "Trẻ con hiểu chuyện, thằng bé thật sự chỉ khao khát một cha thôi, em nhất định sẽ giữ cách với Tri Hành, cầu xin chị hãy buông tha cho !"

 

Lục Tuyết Đình tức giận trừng mắt Tạ Vân Thư: "Tạ Vân Thư, cô còn chút liêm sỉ nào hả? Một lớn mà so đo tính toán nhiều như với một đứa trẻ, chỉ là chuyển hộ khẩu của Tiểu Vĩ sang tên , chứ thật sự bố , chuyện nhỏ nhặt như mà cô cũng thể ầm ĩ lên thế , mất mặt c.h.ế.t !"

 

Chuyện nhỏ nhặt?

 

Tạ Vân Thư nghiêng đầu một cái: "Nếu là chuyện nhỏ nhặt, chuyển hộ khẩu đứa trẻ sang tên bố cô ? Con trai ruột của Lục Kiến Vĩ chắc chắn địa vị cao hơn con trai ruột của Lục Tri Hành mà, dù cũng chỉ là chuyển hộ khẩu thôi."

 

"Thế thì ?" Lục Tuyết Đình vô thức phản đối: "Như sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng lắm, tuyệt đối !"

 

Nếu để Tiểu Vĩ chuyển sang tên Lục Kiến Vĩ, thằng bé chẳng thành em trai của ? Người ngoài chẳng sẽ nhạo c.h.ế.t mất!

 

Chu Tân Nguyệt bên cạnh sắc mặt trắng bệch, cúi đầu lời nào, tiếp tục giữ vẻ đáng thương, trong lòng lạnh. Miệng thì là báo đáp ân nhân, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ quan tâm đến danh tiếng ? Khinh thường cô ? Vậy cô càng bước chân cửa nhà họ Lục!

 

Tạ Vân Thư châm chọc nhếch môi: "Chậc, chỉ một chuyện nhỏ như phản ứng lớn thế , Lục Tuyết Đình cô còn chút liêm sỉ nào , hổ ?"

 

Lục Tuyết Đình cho cứng họng, tức giận kéo Lục Tri Hành: "Anh, còn quản quản nữa? Một vợ như thì giữ gì?"

 

Lục Tri Hành đau đầu như búa bổ, day day trán, giọng điệu dịu vài phần: "Vân Thư, đừng gây chuyện ầm ĩ ngoài đường nữa, Tân Nguyệt đến để xin em, em đừng khó một đứa trẻ. Dù vì lý do gì nữa, lớn , một đứa trẻ năm tuổi thì gì chứ?"

 

Chu Tân Nguyệt cảm động Lục Tri Hành, nước mắt lưng tròng: "Anh Tri Hành, cảm ơn ..."

 

Lâm Thúy Bình đang phía xem kịch, cảm thấy sắp nghẹn c.h.ế.t . Tạ Vân Thư bình thường hung dữ c.h.ế.t, lúc biến thành kẻ ngốc ? Bị ghê tởm đến mức mà còn mau vả cho mấy cái bạt tai !

 

Phì, đồ đàn bà bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, lúc đ.á.n.h cô thì dứt khoát nhanh gọn lắm chứ!

 

Lục Tri Hành thấy Tạ Vân Thư hề lay chuyển, ánh mắt càng thêm thất vọng: "Anh luôn nghĩ em là một cô gái lương thiện, cứ ép một đứa trẻ đến mức ? Tạ Vân Thư, Tiểu Vĩ mới năm tuổi..."

 

Chu Tân Nguyệt cụp mắt xuống, giọng nhỏ nhẹ và đáng thương: "Vân Thư, là của em, tất cả đều là của em, cầu xin chị hãy tha thứ cho em ! Em để Tiểu Vĩ tiếp tục quỳ lạy chị , chỉ cần chị thể tha thứ cho em..."

 

Tạ Vân Thư thèm để ý đến hai , mà trực tiếp vươn tay nhấc Tiểu Vĩ lên, Chu Tân Nguyệt khẽ mỉm : "Nếu là của cô, tại bắt đứa trẻ quỳ lạy xin ? Chuyện liên quan đến thằng bé, cô mang đứa trẻ đến đây gì? Cô tha thứ tất nhiên là , thành tâm xin như , thì tự quỳ lối ."

 

dứt lời, đợi kịp phản ứng, nhanh chóng vươn tay trực tiếp túm tóc Chu Tân Nguyệt ấn mạnh xuống đất, một chân đá khoeo chân cô , buộc Chu Tân Nguyệt quỳ sụp xuống đất...

 

--- Trùng Sinh Thập Niên 80: Ly Hôn Sau Được Quân Thiếu Cưng Chiều Hết Mực -

 

 

Loading...