Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 47: Đầu óc có vấn đề mà mắt cũng đui ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Vân Thư ngẩng đầu châm biếm: "Lục Tri Hành, sáu trăm tệ vẫn trả cho Chu Tân Nguyệt , định lừa ai thế?"
"Cô một nuôi con..." Lục Tri Hành kìm mở miệng, tái mặt: "Vân Thư, tiền coi như trả ơn. Anh , sẽ quản chuyện của cô nữa!"
Thật ? Cô tin...
Chưa kịp mở miệng châm chọc gì đó, cánh cửa khép hờ đẩy mạnh , Tiểu Vĩ mắt đỏ hoe lao tới: "Chú Lục, chú mau xem cháu , cháu ngất xỉu !"
Lục Tri Hành giật , theo bản năng định , nhưng dừng bước.
Đối mặt với ánh mắt nửa nửa của Tạ Vân Thư, siết chặt nắm đấm: "Anh sẽ gọi bác sĩ Trương đưa cô bệnh viện..."
Trán Tiểu Vĩ cũng đỏ bừng, bụng Chu Tân Nguyệt đá một cú bầm tím, tuổi còn nhỏ hiểu gì cả, chỉ nếu Lục Tri Hành , bé sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.
"Chú Lục, cầu xin chú ! Mẹ cháu..."
Sự hoảng sợ trong mắt Tiểu Vĩ giống giả vờ, khuôn mặt bé trắng bệch như tờ giấy chút huyết sắc, hai má cũng hóp sâu , ánh mắt Lục Tri Hành là cầu xin mà là sợ hãi, so với những đứa trẻ cùng tuổi, bé chút ngây thơ nào của trẻ con.
Mèo Dịch Truyện
Tạ Vân Thư kìm nhíu mày, Chu Tân Nguyệt mỗi tháng lấy của Lục Tri Hành nhiều tiền như , mà nuôi con nông nỗi ?
Lục Tri Hành quả nhiên đành lòng, như đang thuyết phục Tạ Vân Thư, như đang tự thuyết phục : "Vân Thư, là bác sĩ, thể yên bệnh nhân . Chỉ thôi, đợi tình hình cô định ..."
"Đi , lỡ lúc đó c.h.ế.t , đổ lên đầu ." Tạ Vân Thư "chậc" một tiếng, đặt tờ đơn ly hôn lên bàn: "Đừng quên ký tên là ."
Lục Tri Hành hít sâu một : "Tạ Vân Thư, bây giờ lúc loạn vô lý !"
Nói xong, ôm Tiểu Vĩ, sải bước chạy về phía nơi Chu Tân Nguyệt ở, thèm Tạ Vân Thư một cái nào nữa.
Động tĩnh lớn, Trần Tuyết cũng thò đầu , thấy Tạ Vân Thư về , liền khẩy: " còn tưởng khí phách lắm chứ, cuối cùng cũng ngoan ngoãn tự về ?"
Trước đây Tạ Vân Thư lo lắng về quan hệ hàng xóm láng giềng, vì những mâu thuẫn nhỏ mà khiến Lục Tri Hành khó xử, bây giờ cô còn chiều theo nữa.
"Nói nhiều thế, cô là vịt ? Mồm mép luyên thuyên, ngày nào cũng phun ngoài! Ngày nào cũng dán mắt mấy chuyện vớ vẩn của nhà , cái m.ô.n.g lau sạch ?"
Tạ Vân Thư liếc xéo cô , hài lòng thấy sắc mặt Trần Tuyết đột nhiên đổi, cô : "Xin nhé, suýt chút nữa thì xem cô là , quên mất cô !"
"Tạ Vân Thư!" Trần Tuyết đầu tiên c.h.ử.i đến mức gì, mặt cô giận đến đỏ bừng, ngón tay cũng run lên: "Có giỏi thì cô đừng đến cầu xin bác sĩ Lục chứ, tiếc là lúc nào cũng đặt y tá Chu lên hàng đầu!"
Tạ Vân Thư tiện tay rút một tờ đơn ly hôn từ trong túi , trực tiếp vỗ mặt Trần Tuyết: "Mở to mắt ch.ó của cô mà cho rõ, bây giờ rốt cuộc là ai chịu ký tên! Nếu tuổi tác đúng, còn tưởng Chu Tân Nguyệt là ruột cô đấy, ngày nào cũng 'y tá Chu' treo miệng!"
Trần Tuyết nghiến răng nghiến lợi, cô giật phăng tờ giấy mặt xuống, sững sờ.
Đây là một tờ đơn ly hôn! Phía ngay ngắn tên Tạ Vân Thư, chỉ cần Lục Tri Hành ký tên thì nó sẽ hiệu lực, hai sẽ thực sự ly hôn và còn ràng buộc gì nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-47-dau-oc-co-van-de-ma-mat-cung-dui.html.]
Cô chút thể tin nổi: "Cô thật sự cam lòng ly hôn ?"
" , để nhường chỗ cho của Chu Tân Nguyệt cô đấy!" Tạ Vân Thư mỉm ngọt ngào với cô , đó leo lên xe đạp chuẩn rời .
Còn Chu Tân Nguyệt là thật sự ngất giả vờ ngất, liên quan gì đến cô, cô cũng hứng thú ở xem kịch vui, dù về nhà còn chuẩn đơn đặt món ăn cho ngày mai nữa chứ!
cô , vui.
Chu Tân Nguyệt Lục Tri Hành bế , yếu ớt mở mắt, cô khẽ giãy giụa: "Anh Tri Hành, đặt em xuống , như sẽ khiến Vân Thư hiểu lầm! Em hai vì chuyện của em mà vui!"
Lục Tri Hành nhíu mày: "Sắc mặt em trông , đột nhiên ngất xỉu?"
Ánh mắt Chu Tân Nguyệt từ Tạ Vân Thư ở bên ngoài lướt về, khẽ lắc đầu: "Em cũng , lẽ là do sáng ăn cơm. Em ở trong núi thường xuyên đói, lẽ dày hỏng từ lúc đó ... Anh Tri Hành, mau đừng quản em nữa, Vân Thư sắp giận mà bỏ !"
Nói xong cô dùng sức đẩy Lục Tri Hành , cực kỳ chính xác lao đến xe đạp của Tạ Vân Thư, nước mắt lưng tròng: "Vân Thư, em ngàn vạn đừng hiểu lầm, Tri Hành chỉ là quá lo lắng cho em thôi. Em yên tâm, em tự thể bệnh viện..."
Tạ Vân Thư vắt vẻo xe đạp, một chân chống đất cô diễn: "Đang diễn tuồng đấy , cái mặt trắng bệch thế còn tưởng cô sống dậy từ cõi c.h.ế.t !"
Trong mắt Chu Tân Nguyệt lóe lên sự tức giận, cô bất lực đầu Lục Tri Hành, nước mắt bắt đầu tuôn rơi.
"Muốn tang thì cút sang một bên mà !" Tạ Vân Thư kiên nhẫn lùi xe đạp về một chút, cô đang bận, thời gian nhảm với cặp đôi thần kinh .
Lục Tri Hành tiến lên một bước, đỡ Chu Tân Nguyệt dậy, ẩn nhẫn cô: "Vân Thư, bây giờ Tân Nguyệt đang khỏe, em nhất định tính toán lúc ?"
"Bác sĩ Lục, đầu óc vấn đề mà mắt cũng đui nữa ? Rốt cuộc là ai lao tới thấy ghê tởm , hai bệnh viện thì mau cút , đừng lảng vảng mặt chướng mắt, khiến sắp nôn hết bữa cơm trưa ."
Tạ Vân Thư xong liếc Tiểu Vĩ với vẻ mặt trống rỗng và đờ đẫn, trực tiếp leo lên xe đạp buông một câu: "Chu Tân Nguyệt, con trai cô trông còn bệnh nặng hơn cô đấy, cái tài quyến rũ đàn ông thì thà lo mà nuôi con cho !"
Vì câu , trong khu gia thuộc đang hóng chuyện đều theo bản năng về phía Tiểu Vĩ đang co ro một bên, đó ánh mắt trở nên phức tạp.
Đứa bé bình thường thích chuyện, gặp cũng luôn lẩn tránh, nên ít khi chú ý đến nó, dù thích diễn trò chính là Chu Tân Nguyệt. bây giờ kỹ thì giật , đây thật sự là một đứa trẻ năm tuổi ?
Không là đón từ núi về và nuôi dưỡng hơn một năm , gầy gò đến mức ?
Chu Tân Nguyệt nặn một nụ : "Tiểu Vĩ nhà em sức khỏe , còn kén ăn..."
Lục Tri Hành nhíu mày, chằm chằm mặt Chu Tân Nguyệt, giọng điệu một chút chất vấn: "Em nãy ngất xỉu , bây giờ ?"
Anh là bác sĩ nên một ngất xỉu nên ở trạng thái như thế nào, Chu Tân Nguyệt ngoài việc sắc mặt tái nhợt và giọng yếu ớt , tinh thần trông khỏe mạnh. Hơn nữa, Tiểu Vĩ là do đón từ núi về, lúc đó đứa bé tuy gầy yếu nhưng sắc mặt hồng hào, giống loại trẻ em bẩm sinh yếu ớt.
Hơn một năm nay, Chu Tân Nguyệt cầm năm mươi tệ tiền lương của mỗi tháng, nuôi đứa trẻ thành thế ?
--- Trọng sinh thập niên 80: Sau ly hôn quân thiếu cưng chiều tận trời -