Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 403: Anh ấy không chọn cô ấy, vậy chọn ai đây? ---

Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:46:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhà hàng mới khai trương ban đầu cũng chỉ giống như căng tin, tìm vài dì công nhật là đủ. hôm nay hai cô gái trẻ biểu hiện , tích cực siêng năng, quan trọng nhất là miệng lưỡi ngọt ngào, một tiếng " cả" khiến những vị khách đến ăn đều toe toét.

 

Tạ Vân Thư suy nghĩ một chút, thực lương của các dì cũng thấp, buổi trưa bận rộn một lát trả hai tệ tiền công. Thay vì , chi bằng trực tiếp dùng dài hạn, khi nào đặc biệt bận rộn thì thuê thêm tạm thời cũng muộn.

 

“Có thể thử việc một tháng, lương do quản lý Lâm quyết định.” Tạ Vân Thư vẫn giao quyền cho Lâm Thúy Bình.

 

Câu khiến Lâm Thúy Bình càng ưỡn n.g.ự.c tự tin hơn: “Làm dài hạn thì lương cao như , sáng tám giờ đến vệ sinh giúp chuẩn nguyên liệu, chiều hơn ba giờ xong là thể về, một tháng chín mươi tệ.”

 

Mức lương so với tám tệ một ngày thì còn xa, nhưng ở Hải Thành thấp, đặc biệt thời gian việc dài.

 

Hai cô gái lập tức đồng ý, đồng thời Tống Sơn Xuyên một cái: “Quản lý Lâm, bao cơm ?”

 

“Chắc chắn là bao cơm chứ, nhà hàng nào mở bao cơm chứ?” Lâm Thúy Bình trả lời khẳng định.

 

Hai cô gái gật đầu lia lịa: “Làm ạ, ngày mai chúng sẽ đến !”

 

Tạ Vân Thư ăn xong thì xe của Thẩm Tô Bạch về, đường cô tựa ghế xe nghỉ ngơi: “Lâu lắm bán cơm, cũng khá là nhớ.”

 

Mèo Dịch Truyện

Thẩm Tô Bạch lười biếng và thoải mái gõ gõ vô lăng: “Thích mở nhà hàng, thích kiến trúc hơn?”

 

“Đều thích.” Khóe miệng Tạ Vân Thư cong lên: “Kiếm tiền, ai thích chứ?”

 

Hôm nay việc kinh doanh còn hơn cả tưởng tượng, chỉ riêng mười lăm con vịt kiếm hơn ba mươi tệ, tính một tháng chỉ riêng món lợi nhuận một nghìn tệ

 

Thẩm Tô Bạch cong khóe môi, đột nhiên lên tiếng: “Vợ ơi, giành một mảnh đất ở Bằng Thành.”

 

“A… cái gì?”

 

Tạ Vân Thư dường như hiểu: “Cái gì mà giành một mảnh đất?”

 

Thẩm Tô Bạch khẽ: “Chính sách đất đai của nhà nước cải cách , bắt đầu từ Bằng Thành sẽ đấu giá đất, chúng thể tự phát triển và tự bán nhà.”

 

Tim Tạ Vân Thư ngừng đập mạnh: “Thẩm Tô Bạch, ý ?”

 

“Có hợp tác ?” Thẩm Tô Bạch nghiêng đầu cô một cái, ánh mắt lơ đãng toát lên sự tự tin ai sánh bằng: “Ngành bất động sản sơ khai, một vốn bốn lời.”

 

Đôi khi Tạ Vân Thư còn nghi ngờ, liệu giống , cũng là trở về một giấc mộng lớn ? Khác biệt là, giấc mơ mười năm của cô, chìm đắm trong tình yêu mà sống mơ màng, ngoài việc giá nhà sẽ tăng, những thứ nhớ nhiều.

 

Thế mà Thẩm Tô Bạch trực tiếp giành một mảnh đất.

 

Tạ Vân Thư suýt nữa hỏi tại chọn một công ty kiến trúc nhỏ bé như cô, nhanh chóng bật .

 

Anh chọn cô , chọn ai đây?

 

Tạ Vân Thư cúi đầu : “Được thôi, về ký hợp đồng nhé, chồng yêu.”

 

Thẩm Tô Bạch chậc một tiếng: “Lợi nhuận ba phần.”

 

Loại hợp tác đây tiền lệ, dù đây cũng là chính sách đầu tiên mà nhà nước đưa , nhưng Tạ Vân Thư yêu cầu ba phần là thấp, hề nhường nhịn cô một chút nào.

 

Cô nhướng mày đáp: “Thành giao.”

 

Chiếc xe dừng cửa văn phòng mới thuê của Tạ Vân Thư, Thẩm Tô Bạch mở cửa xe cho cô, bàn tay lớn đặt nóc xe: “Tổng giám đốc Tạ, vấn đề vốn đừng để đứt gãy nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-403-anh-ay-khong-chon-co-ay-vay-chon-ai-day.html.]

 

Tạ Vân Thư tiền, điều cả hai đều rõ trong lòng.

 

Mười vạn tệ mà Thẩm Tô Bạch đưa cho cô, hết đến việc thể dùng công việc kinh doanh của cô, dù lấy cũng đủ.

 

Anh hợp tác, thì thực sự là hợp tác.

 

Tạ Vân Thư : “Vì dùng để xây nhà cho , thể thế chấp căn nhà cho ngân hàng để vay tiền.”

 

Vợ chồng họ thật sự nghĩ giống

 

Thẩm Tô Bạch thì vay tiền để mua đất, cô thì thế chấp nhà để xây dựng. Có thể cả hai đều đủ gan , và thực sự dám .

 

Trong văn phòng, cô gái trẻ mới đến Xuân Nha đang chuyện với Đỗ Hướng Long, thấy Tạ Vân Thư bước , cô bé liền thẳng tắp: “Tổng… Tổng giám đốc Tạ!”

 

Vừa Thẩm Tô Bạch cũng gọi cô như , cô thực sự quen với cách xưng hô .

 

Tạ Vân Thư thấy cô bé mặt mày căng thẳng, sờ sờ mặt: “ đáng sợ , đừng lo.”

 

Xuân Nha ngại ngùng : “Tổng giám đốc Tạ, hôm nay sắp xếp bộ tài liệu dự án của công ty , cô xem ạ?”

 

Một dự án thể xong là bỏ qua, khi nhận dự án mới, những tài liệu đều là thông tin quan trọng, thể cung cấp cho các đối tác tham khảo và cũng là thành tích của chính .

 

Tạ Vân Thư lật xem qua loa một lượt, thấy cô bé tỉ mỉ, ngay cả chi phí nhân công cũng ghi : “Cứ như , .”

 

Được bà chủ khen, Xuân Nha cuối cùng cũng còn căng thẳng nữa.

 

Đỗ Hướng Long hì hì: “Em chị Vân Thư chỉ mà tính tình cũng , em cứ căng thẳng vớ vẩn.”

 

Tạ Vân Thư khẽ khẩy: “Hai ngày nay chạy việc thế nào ?”

 

Đỗ Hướng Long hai ngày nay vẫn luôn chạy thị trường, thu hoạch thì , nhưng dù danh tiếng công ty kiến trúc Hải An lan truyền, giờ đây hầu hết các nhà máy tư nhân lớn nhỏ đều tên họ.

 

“Có một nhà máy điện t.ử sang xuân sang năm xây nhà xưởng, nhưng dùng thì chắc.” Đỗ Hướng Long lật cuốn sổ , tuy tuổi còn nhỏ nhưng việc nghiêm túc, ngoài chạy việc vẫn mang theo sổ ghi chép.

 

Trên đó, địa chỉ và điện thoại của mỗi doanh nghiệp tư nhân đều ghi chép rõ ràng.

 

Tạ Vân Thư ừ một tiếng: “Không vội, họ cũng đang chờ xem , đợi khi chúng xây xong nhà máy ở Kinh Bắc, khác sẽ chủ động tìm đến thôi.”

 

Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến Tết, bản vẽ thiết kế sơ bộ của cô thành. Cô dự định hai ngày nay sẽ để Lý Thắng Lợi và Cường T.ử Kinh Bắc chuẩn đầy đủ vật liệu xây dựng, Tết sẽ lập tức khởi công.

 

Bên Giang Oánh tiến độ gấp, nên cơ bản cũng nghỉ Tết mấy ngày.

 

Lý Thắng Lợi và Cường T.ử hai ngày nay cũng đang tìm công nhân, cơ bản là dùng của để thi công, dễ quản lý và cũng kiểm soát chi phí, dù cũng quen với việc ngủ lán trại công trường , ở Kinh Bắc ở Hải Thành cơ bản đều như .

 

Đỗ Hướng Long đắc ý : “ em cũng chút thu hoạch nào, từ nhà máy điện t.ử chính là trại chăn nuôi lợn, em tiện thể dạo một vòng, kết quả là họ vặn xây chuồng lợn, em nghĩ em nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, thể kiếm một mớ tiền nhanh gọn.”

 

Chuồng lợn dễ xây, nhanh thì mười mấy ngày là xong. Ông chủ trại chăn nuôi lợn tiền, ban đầu ông tìm thợ hồ trong làng, Đỗ Hướng Long của công ty kiến trúc chính quy, ông lập tức vỗ bàn quyết định, nhất định sẽ dùng họ.

 

Tạ Vân Thư sững sờ: “ vẽ bản thiết kế.”

 

Đỗ Hướng Long cũng ngây : “Chị, chuồng lợn chị cũng vẽ bản thiết kế ?”

 

--- Hồi sinh về thập niên 80: Ly hôn xong thiếu tá quân đội cưng chiều lên tận trời -

Loading...