Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 35: Lục Tri Hành cũng hết tiền rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:53:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tân Nguyệt lục lọi trong nhà một hồi lâu, cuối cùng cũng gom đủ ba mươi tệ, còn hơn nửa tháng nữa mới đến kỳ lĩnh lương tháng , đem hết tiền , cô sẽ tiêu gì đây?

 

Suy nghĩ một chút, cô giữ mười lăm tệ, đó xoay đến bệnh viện.

 

Tháng bắt đầu phát lương, Lục Tri Hành còn đưa cho cô một xu nào nữa, mà Chu Tân Nguyệt với tư cách là một y tá bình thường, lương một tháng chỉ bốn mươi tệ. Nếu cô sống như những phụ nữ bình thường khác, tiền thể nuôi sống hai con.

 

phúc lợi của bệnh viện , phiếu dầu ăn, phiếu lương thực đều phát hàng tháng. Không chỉ , bác sĩ và y tá còn phát phiếu ăn, thực tế những nơi cần họ tiêu tiền nhiều...

 

Chu Tân Nguyệt nghĩ như , đây cô ở trong nhà Lục Tri Hành dưỡng thương, ăn uống dùng đồ gần như đều tinh tế, dù năm mươi tệ mỗi tháng đều tiêu hết cho bản , đương nhiên cuộc sống thoải mái. Bây giờ cô chỉ mỗi ngày, mà một tháng chỉ bốn mươi tệ, sự chênh lệch căn bản thể chấp nhận .

 

Đặc biệt khi nghĩ đến việc tất cả tiền của Lục Tri Hành đều sẽ giao cho Tạ Vân Thư, trong lòng cô như nhét một cục lửa ghen tỵ, căn bản thể chịu đựng !

 

Tại chứ? Sau khi Lục Tri Hành và Tạ Vân Thư ly hôn, tiền đó đáng lẽ đều là của cô ! Sao thể tiêu phụ nữ khác ?

 

Đến bệnh viện, cô y tá đang t.h.u.ố.c cho Tiểu Vĩ.

 

Một cánh tay gầy gò, đó gần như chi chít vết thương...

 

khỏi nhíu mày: "Con thế ? Còn gầy gò như , con ngày nào cũng cho con ăn cơm ?"

 

Là một y tá khoa nhi, cô thường xuyên gặp nhiều trẻ nhỏ, gầy như Tiểu Vĩ thì đây là đầu tiên, dáng vẻ giống đứa trẻ bốn, năm tuổi, là ba tuổi cũng tin! Hơn nữa, một vết sẹo thằng bé căn bản giống vết cũ, trông giống mới để gần đây.

 

Chu Tân Nguyệt đưa thằng bé đến ở nhà bác sĩ Lục dưỡng bệnh gần một năm ? Bản thì dưỡng cho tươi tắn rạng rỡ, đứa bé thành bộ dạng ?

 

Tiểu Vĩ chỉ im lặng lắc đầu, chịu gì.

 

Cô y tá thở dài, cô thằng bé cũng mang từ vùng núi , nên nghĩ lẽ đây chấn thương quá nghiêm trọng, khiến tâm lý thằng bé vấn đề. Dù Chu Tân Nguyệt cũng là ruột của nó, nếu đứa bé thì ngày xưa để nó đó , mang đây thì chứng tỏ vẫn yêu thương đứa bé .

 

Một ngoài như cô thể đây?

 

Mèo Dịch Truyện

Mụn nước lặn xuống, cảm giác đau cũng còn dữ dội như lúc đầu, khi t.h.u.ố.c và băng bó , cô vỗ vỗ đầu Tiểu Vĩ: "Chỉ cần dính nước nữa, chắc sẽ nguy cơ nhiễm trùng , con cũng tự bảo vệ nhé!"

 

Tiểu Vĩ như hiểu như gật đầu, thằng bé lén cô y tá, vẫn lời nào.

 

Lúc Chu Tân Nguyệt từ bên ngoài bước , vành mắt cô đỏ hoe, hình như mới xong: "Xin , mới bao lâu, thằng bé Tiểu Vĩ ốm, bây giờ chỉ mười lăm tệ..."

 

"Mười lăm tệ?"

 

Cô y tá đối với đứa bé mới dấy lên chút lòng thương xót biến mất, sắc mặt cô khó coi: "Y tá Chu, chúng mới lĩnh lương bao lâu chứ, cô ngay cả ba mươi tệ cũng lấy ?"

 

Chu Tân Nguyệt sắc mặt lúng túng tái nhợt, cô cố ý ở cửa phòng bệnh, như thể chịu đựng nỗi oan ức tột cùng: "Xin , một nuôi con thực sự khó khăn..."

 

???

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-35-luc-tri-hanh-cung-het-tien-roi.html.]

 

Cô y tá gần như tức c.h.ế.t, cô khó khăn thì thể tùy tiện thiếu tiền t.h.u.ố.c men ? Mặc dù đều là cùng bệnh viện, nhưng phụ trách các khoa khác , Chu Tân Nguyệt như rõ ràng là khó cô .

 

cũng là y tá, cũng mới nhận lương, giờ trong nhà vẫn còn ba mươi tám tệ lận! Với , Tiểu Vĩ mấy hôm nay hễ cứ đến bệnh viện, nào chẳng Lục Tri Hành chi tiền ? Rốt cuộc cô khó khăn ở chỗ nào chứ?

 

" cần khó khăn , tiền t.h.u.ố.c men nộp đủ, nếu thì cô cứ tìm giám đốc ký tên, nếu ông cho phép cô nợ, lúc đó mới chịu!" Cô y tá trẻ trực tiếp lườm một cái, nhét tờ hóa đơn t.h.u.ố.c men lòng Chu Tân Nguyệt, chẳng nể nang chút nào.

 

Chu Tân Nguyệt nước mắt lưng tròng: "Anh Tri Hành là bác sĩ trưởng khoa, còn thiếu chút tiền , chị hà cớ gì cứ mãi khó ?"

 

Rốt cuộc là ai mới đang khó ai chứ?

 

Cô y tá trẻ khẩy một tiếng: "Vậy thì cứ để Tri Hành của cô đến trả tiền ! Năm nay thiếu tiền cũng ?"

 

Thật nực , còn lấy Lục Tri Hành uy h.i.ế.p cô ? Nghĩ cô là Tạ Vân Thư, dễ bắt nạt ?

 

Chu Tân Nguyệt c.ắ.n cắn môi, mắt đỏ hoe chạy về phía văn phòng Lục Tri Hành, cô chính là kết quả . Một đơn , đưa con viện, vì tiền trả viện phí mà đồng nghiệp khó, chỉ cần thôi là đủ để khơi dậy lòng thương xót của đàn ông !

 

Gần đến giờ tan , Lục Tri Hành cảm thấy bất an.

 

Đây là đầu tiên trong đời cảm thấy lúng túng và bối rối vì chữ "tiền". Khi đó, lúc giao thẻ lương cho Tạ Vân Thư, ngoài việc ly hôn với cô, còn một lý do nữa là bao giờ để ý đến tiền bạc.

 

Việc giao thẻ lương cũng là để thể hiện thái độ , Tạ Vân Thư hiểu rằng, lý do đưa phần lớn tiền lương cho Chu Tân Nguyệt thực chỉ là vì thương hại cô mà thôi. Nói cho cùng, một năm chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm tệ, đối với thì điều đó chẳng thấm .

 

, bác sĩ Lục luôn là phong thái cao quý, sẽ bao giờ vướng bận đến tiền bạc phàm tục. Ngoài tiền lương, mỗi năm còn một khoản tiền thưởng nhỏ, cộng thêm các mối quan hệ gia đình, hầu như việc gì cần dùng đến tiền.

 

Anh thậm chí còn nghĩ rằng, sở dĩ Tạ Vân Thư tức giận như , chẳng qua là vì cô quá coi trọng tiền bạc! Dù thì một cô gái xuất từ gia đình như cô, từng sợ nghèo đói, mấy ngàn tệ đối với cô là một tiền khổng lồ.

 

từng nghĩ tới, một ngày sẽ tiền! Không một xu dính túi!

 

Chu Tân Nguyệt đến lê hoa đái vũ, khi cô cũng gõ cửa, mà trực tiếp lao lòng Lục Tri Hành: "Anh Tri Hành, em hết cách những chuyện như , ai ai cũng sẽ coi thường em, coi thường con của em ? Tiểu Vĩ mới năm tuổi, thằng bé mắc gì mà đối xử như chứ?"

 

Lục Tri Hành hít sâu một , đẩy trong lòng : "Tân Nguyệt, chuyện gì ?"

 

Tiểu Vĩ đang viện ? Những bên khoa nhi đều , y tá và bác sĩ đều vô cùng trách nhiệm, huống chi đặc biệt dặn dò, nhắm một đứa trẻ chứ?

 

"Em chỉ mới nợ mười lăm tệ tiền t.h.u.ố.c men, mà cô y tá tên Lâm Tiểu Chiêu đòi đuổi Tiểu Vĩ khỏi bệnh viện, còn nhiều lời khó ."

 

Chu Tân Nguyệt cúi đầu, dùng thủ đoạn kể khổ quen thuộc: "Anh Tri Hành, em coi thường em, nhưng em cố ý thiếu tiền, huống chi cô ở đây, em thể thiếu tiền t.h.u.ố.c men chứ?"

 

Những , cứ đến lúc , chỉ cần cô nhắc đến Tiểu Vĩ, lóc một chút, Lục Tri Hành sẽ chút suy nghĩ mà lấy tiền . Thế nhưng bây giờ Chu Tân Nguyệt chờ lâu, cũng thấy Lục Tri Hành gì, cô chút bất an ngẩng đầu lên: "Anh Tri Hành?"

 

--- Trọng sinh tám mươi: Sau khi ly hôn quân thiếu sủng lên trời -

 

 

Loading...