Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 29: Ai quản yêu tinh thỏ đi với ai ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:52:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tám nghìn tệ là một khoản tiền lớn

 

Động tác của Tạ Minh Thành cứng đờ vài phần, cuối cùng vẫn uất ức đầu : "Chị gả cho hơn một năm, thể gọi là chịu thiệt?"

 

Tám nghìn tệ thì nhiều thật, nhưng cũng thể bù đắp những ấm ức mà chị chịu!

 

Nếu chuyện Lục Tri Hành nhốt khoa tâm thần, đứa trẻ còn sẽ thế nào nữa!

 

Tạ Vân Thư dám cho em chính là vì sợ điều đó, còn nửa năm nữa là thi đại học , cô em tâm trạng d.a.o động quá lớn, càng em vì mấy chuyện vặt vãnh của mà phân tâm.

 

"Minh Thành, ngày đầu tiên chị về với em là chuyện cần em nhúng tay ?"

 

Giọng Tạ Vân Thư nghiêm nghị hơn một chút, cô một nữa nhấn mạnh: "Chỉ cần em thể thi đậu đại học, đó chính là điều khiến chị vui nhất. Nếu còn chuyện gì khác xảy , điều đầu tiên em là bình tĩnh , nghĩ xem hậu quả của việc xốc nổi là gì? Không đ.á.n.h là hả giận , em từng thấy mấy giàu tùy tiện đ.á.n.h ? Sau em bản lĩnh , khác tự nhiên sẽ dám chọc em."

 

Tạ Minh Thành vô lực cúi đầu xuống, nắm đ.ấ.m lưng siết chặt: "Chị, em ."

 

Lời em ghi nhớ trong lòng, ghi nhớ lâu, em sẽ bản lĩnh, sẽ khiến ai dám chọc tới chị gái.

 

Trời sáng, Tạ Vân Thư dậy dọn dẹp rau củ .

 

Có dì Triệu và Lý Phân Lan giúp đỡ, tuy là khẩu phần ăn cho sáu mươi nhưng cũng quá mệt, chẳng mấy chốc dựng xong chiếc nồi lớn chuẩn xào nấu. Khác biệt là hôm nay xào hai , vì một chiếc nồi lớn đủ chỗ để xào nhiều món đến .

 

Mùa đông, rau củ thể ăn ăn cũng chỉ mấy loại đó, ngoài cải thảo, khoai tây, củ cải trắng. Đương nhiên, tiền thể chọn lựa nhiều hơn một chút, nhưng nghèo chỉ thể tìm cách đổi trong cách chế biến.

 

Tạ Vân Thư mua sáu con vịt sạch lông, dùng để hầm với củ cải xanh. Vịt béo, xào một lát thấy một lớp dầu nổi lên , mùi thơm theo cửa sổ bay , Lâm Thúy Bình tỉnh cả ngủ.

 

Ba ngày , ba ngày !

 

Hôm qua, Lâm Thúy Bình tức đến nửa đêm ngủ ngon, gần sáng mới chợp mắt , bây giờ tỉnh sớm. Cô tức đến nỗi trùm chăn kín đầu, mắng Tạ Vân Thư một trận: "Đồ yêu tinh thỏ, khạc! Đáng đời để Tôn Ngộ Không một gậy đ.á.n.h c.h.ế.t!"

 

Lâm Thúy Hương đang ở giường khẽ : "Chị ơi, yêu tinh thỏ c.h.ế.t, nó với Hằng Nga !"

 

Nói xong, cô bé vội vàng bịt miệng , c.h.ế.t tiệt , cô bé quên mất lời hứa với chị Vân Thư hôm qua: "Chị đừng với chị Vân Thư là em kể cho chị đấy nhé, thì tối nay chị cho em xem tivi nữa !"

 

"Câm miệng! Ai thèm quan tâm yêu tinh thỏ với ai!" Lâm Thúy Bình càng tức hơn, cảm thấy bụng cũng đau vì tức, nếu đ.á.n.h Tạ Vân Thư, cô nhất định sẽ xuống lầu đ.á.n.h một trận!

 

Món rau khác, Tạ Vân Thư dùng giá đỗ xào đậu phụ lá, cho thêm chút giấm ăn với bánh bao là ngon nhất. Tuy nhiên, khi múc hết , cô đặc biệt dùng hộp cơm dùng một đựng một thìa giá đỗ, nghĩ một lát bỏ thêm nửa cái đầu vịt .

 

Hôm nay gió lớn, vì cô đặc biệt mang thêm một tấm bạt nhựa để phủ kín bộ đồ ăn, định đến nơi mới đốt lò nóng .

 

Lý Thắng Lợi vẫn đến đúng giờ như hôm qua, bưng cái ca, giọng chút lả lướt: "Cô bé, hôm nay gió lớn, mau múc cơm , chúng mang về ăn! Cô nhất nên chuẩn một chiếc ô lớn, nhỡ hôm nào trời mưa, thì ăn kiểu gì?"

 

Tạ Vân Thư mỉm với : "Trời mưa thì đến nữa thôi!"

 

"Thế thì ." Lý Thắng Lợi sốt ruột: "Cô đến, em chúng đói bụng ..."

 

Chờ đến khi thấy hôm nay là vịt hầm củ cải, : "Hôm nay thức ăn ngon, cho hai thìa vịt, thêm một thìa ớt ăn xong cả nóng ran!"

 

Trong những ăn cơm , Lý Thắng Lợi rõ ràng là hào phóng nhất, và giọng cũng giống địa phương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-29-ai-quan-yeu-tinh-tho-di-voi-ai.html.]

 

Tạ Vân Thư hỏi thêm một câu: "Anh ơi, cũng là Hải Thành ?"

 

" , ở phía Nam ngoại ô, ở công trường một năm ." Lý Thắng Lợi đáp, tự bỏ một thìa ớt ca, giọng điệu chút đắc ý: "Thấy hai mươi mấy em , đều là dẫn đến việc đấy!"

 

Tạ Vân Thư hiểu , Lý Thắng Lợi lẽ là một quản lý công nhân, coi như thầu khoán, trách nào ăn uống hề keo kiệt.

 

Một nồi lớn thức ăn nhanh chóng vơi một nửa, hôm nay thêm một gương mặt mới đến ăn cơm. Đến mười hai giờ, cơm và vịt hầm bán hết, giá đỗ cũng chỉ còn vài suất.

 

Tạ Vân Thư cổng lớn công trường, thấy mấy nữa.

 

Lần nắm rõ trong lòng, xem mỗi ngày chuẩn lượng thức ăn cho sáu mươi đủ, dù thừa cũng thừa quá nhiều, cô thể mang về nhà ăn buổi tối.

 

hôm nay hình như thấy Cường T.ử ?

 

Bán xong suất giá đỗ cuối cùng, Cường T.ử vẫn đến. Tạ Vân Thư cau mày, lấy cái hộp cơm dùng một và hai cái bánh bao trong thùng giữ nhiệt , chút hối hận. Sớm thế thì bán thẳng , một suất rau cũng hai hào mà!

 

Cuối cùng còn một ít cơm, và hai cái bánh bao, cô chuẩn về nhà, còn chợ mua thịt nữa!

 

Cúi đầu thu dọn đồ đạc gần xong, bếp lò cũng tắt, một đôi giày rách rưới mặt cô: "Đồng chí, còn bánh bao ?"

 

Tạ Vân Thư ngẩng đầu : " còn tưởng hôm nay đến nữa chứ!"

 

Cường T.ử ngại ngùng, lấy tờ một hào gấp : " lấy hai cái bánh bao, thêm một thìa dưa muối, cần cho nhiều , một thìa là ."

 

"Sao muộn thế, đều tan ca cùng một giờ ?" Tạ Vân Thư đưa bánh bao cho , tiện tay gói hết chỗ dưa muối còn túi đưa cho: "Để lâu sẽ ngon , mang về tối ăn ."

 

Cường T.ử ngẩn , vội vàng nhận lấy: "Cảm ơn đồng chí."

 

Tạ Vân Thư cách xưng hô thấy quen: "Đừng gọi đồng chí nữa, tên Tạ Vân Thư, gọi tên , hoặc như các trai khác gọi là em gái cũng ."

 

Cường T.ử dám gọi, chiếc xe ba bánh của cô: "Có bán hết , ngày mai đến giờ ? Cô cứ để dành cho hai cái bánh bao là , dưa muối... thì ăn một chút cũng ..."

 

Ôi, thật kỳ lạ, cố ý đợi đến khi còn ai, thức ăn bán hết sạch mới đến!

 

Giây tiếp theo Tạ Vân Thư chợt hiểu , đây là ngày nào cũng ăn ké dưa muối của , sợ khác chê nên cố tình đến muộn thế ! Không đồ mặt dày, còn ngày đầu tiên ăn ké ớt nữa chứ...

 

Cô thấy buồn , nhưng trong lòng chút chua xót, lòng tự trọng chỉ là cuộc sống đè nặng mà thôi.

 

Từ chăn bông lấy cái hộp cơm dùng một nhét qua: "Còn một ít rau bán hết, cầm lấy mà ăn , thì cũng phí!"

 

Nói xong nhịn mà than vãn một câu: "Anh xem cũng tự mang cái hộp cơm theo, hộp cơm dùng một cũng tốn tiền, lãng phí bao!"

 

Cường T.ử ngẩn , cúi đầu hộp cơm, cẩn thận hỏi một câu: "Cái , mất tiền ?"

 

Tạ Vân Thư "ừ" một tiếng: "Không mất tiền! Người nhà ai thích ăn giá đỗ, chút ít thế cũng khó bán, cuối cùng đến, thì cho thôi!"

 

Mèo Dịch Truyện

--- Trọng sinh tám mươi: Sau ly hôn thiếu tá quân nhân cưng chiều đến tận trời -

 

 

Loading...