Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 187: Anh có thể nắm tay em không? ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:56:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Tư An bất lực thở dài, chuyện tranh giành yêu như thế , ai mà quang minh chính đại thì chẳng là đợi dâng cho đối thủ ?
Ra khỏi Sở Công Thương còn đến mười giờ, khi Tạ Vân Thư đạp xe đạp đến công trường, bảo vệ ở cổng niềm nở chào cô: “Cô chủ Tạ giờ mới đến, Đội trưởng Thẩm từ sáng sớm .”
Tạ Vân Thư thấy câu lạ, Đội trưởng Thẩm vốn dĩ việc ở đây, sáng sớm đến đó chẳng là chuyện bình thường ?
Trên đường đến căng tin, gặp Lý Thắng Lợi đang đẩy xe đẩy về phía đó, cô vội vàng kể chuyện hôm nay Sở Công Thương: “Trưa nay và Cường T.ử thời gian thì đến căng tin tìm em một chút, ký tên xong chiều em thêm một chuyến nữa.”
Thời tiết nóng , Lý Thắng Lợi việc chỉ mặc một chiếc áo cộc tay, cổ còn vắt một chiếc khăn mặt, mỉm : “Được, trưa ăn cơm xong sẽ đến.”
Tạ Vân Thư đang việc, xong câu liền chuẩn : “Vậy cứ bận .”
Lý Thắng Lợi hạ giọng hỏi một câu: “Em gái Vân Thư, em và Đội trưởng Thẩm yêu đương cũng với em bọn , mấy hôm những đó lung tung toát cả mồ hôi, giờ thì coi như yên tâm .”
Tạ Vân Thư thắc mắc: “Anh Lý, ạ?”
Lý Thắng Lợi lau một vệt mồ hôi đầu: “Cả ban quản lý dự án đều mà.”
Ban đầu đồn Tạ Vân Thư ỷ trẻ mà mồi chài Đội trưởng Thẩm để nhận thầu căng tin. Sau đó lời tiếng rằng Đội trưởng Thẩm để mắt đến nhan sắc của Tạ Vân Thư mà tự ve vãn cô. Bây giờ thì đều , hóa hai họ đang yêu đương tìm hiểu !
Nam nữ yêu đương thì chẳng là qua với , bây giờ mười năm , đến nắm tay còn dám công khai. Từ khi khẩu hiệu yêu đương tự do hô hào, cũng thấy từng cặp nam thanh nữ tú trong công viên nhỏ...
Tạ Vân Thư đẩy xe đạp về phía căng tin, đầu óc vẫn còn mơ màng. Mới hôm qua cô mới đề xuất giả vờ yêu đương với Đội trưởng Thẩm, mà hôm nay hết , tin tức truyền nhanh quá ?
"Tạ Vân Thư!"
Quý Tư Viễn từ phía căng tin bước nhanh tới, thở của vẫn còn chút dồn dập, ánh mắt chằm chằm cô: "Rốt cuộc là chuyện gì, cả phòng dự án đang linh tinh hết cả, cô mau cùng giải thích rõ ràng cho !"
Tạ Vân Thư dừng xe đạp . Dù thì việc giả vờ yêu đương với Đội trưởng Thẩm vốn là để hết hiểu lầm, họ bàn tán chuyện còn hơn là cứ đổ tiếng lên Đội trưởng Thẩm. Chờ đến sáng nay chuyện với cấp một chút, nhiệm vụ của cô cũng coi như thành.
Cuối cùng cũng cần nợ Đội trưởng Thẩm một ân tình nữa, nếu cô thật sự đành chịu hổ.
Thấy cô thờ ơ, Quý Tư Viễn chút sốt ruột, đưa tay nắm lấy cánh tay cô: "Cô là con gái, cứ thế mặc kệ họ năng lung tung ?"
Tạ Vân Thư nhíu mày: "Không linh tinh."
"Cô cái gì?"
Quý Tư Viễn sững sờ, dường như thể tin những gì thấy, sắc mặt cũng theo đó mà trắng bệch: "Cái gì mà linh tinh?"
Chẳng lẽ là thật ? Thế nhưng thứ Sáu tuần , và Thẩm Tô Bạch vẫn còn ở cùng một vạch xuất phát mà...
"Anh uy h.i.ế.p dụ dỗ? Hay là dùng thủ đoạn trong sạch gì?" Quý Tư Viễn nghĩ đến khả năng , tức đến đỏ hoe đuôi mắt. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Tạ Vân Thư buông: "Là vì chuyện căng tin ? Cô tin , thể giúp cô, quyền lực lớn đến mức can thiệp chuyện !"
"Nếu thật sự , cô ngoài mở nhà hàng, giúp cô tìm địa điểm tìm đầu bếp, thế nào cũng ! Tạ Vân Thư, cô chia tay , ở bên !"
Nói đến câu cuối cùng, Quý Tư Viễn dịu giọng: "Tạ Vân Thư, cô đừng ở bên ."
Tạ Vân Thư ngỡ ngàng, ngờ Quý Tư Viễn phản ứng mạnh đến , cô giật một cái mới giải thích: " và Đội trưởng Thẩm ..."
Lời cô dứt, bàn tay còn một bàn tay to khô ráo nắm lấy.
Một trái một , một bên là Quý Tư Viễn một bên là Thẩm Tô Bạch, Tạ Vân Thư cảm thấy tình hình , cô động đậy tay, hai đàn ông nắm chặt hơn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-187-anh-co-the-nam-tay-em-khong.html.]
Ánh mắt Thẩm Tô Bạch cụp xuống, giọng điệu toát sự lạnh lẽo vô biên: "Buông ."
Quý Tư Viễn lạnh lùng : "Người nên buông tay là mới , Thẩm Tô Bạch, dùng những lời đồn thổi để ép buộc một cô gái, thấy ti tiện vô sỉ ?"
Thẩm Tô Bạch khẽ khẩy: "Yêu đương tìm hiểu mà gọi là ti tiện vô sỉ, kết hôn sinh con chẳng là phạm pháp ?"
Tạ Vân Thư ngây , đây là đầu tiên cô thấy Đội trưởng Thẩm hung hăng đến , nhưng nghĩ , rõ ràng Đội trưởng Thẩm mới là hại trong chuyện , việc giả vờ yêu đương cũng là do cô đề xuất, ban đầu còn đồng ý nữa là!
Bây giờ Quý Tư Viễn đội cho một cái mũ to như , Đội trưởng Thẩm thể tức giận chứ?
"Quý Tư Viễn, hiểu lầm !" Tạ Vân Thư dùng sức rút tay về, cô thở dài: "Chuyện là do đề xuất, ban đầu Đội trưởng Thẩm còn chẳng đồng ý cơ."
Quý Tư Viễn thể tin cô, đả kích lớn: "Cô chủ động ? Anh còn đồng ý?!"
Tạ Vân Thư như khúc gỗ, thể chủ động đề xuất yêu đương với Thẩm Tô Bạch chứ! Không thể nào, một trăm phần trăm tin!
"Đội trưởng Thẩm cũng liên lụy, nên chúng giả vờ..."
"Mười giờ rưỡi đến cục thành phố, tiếp sẽ muộn đấy."
Lời giải thích của cô cắt ngang, giọng điệu Thẩm Tô Bạch bình thản, chỉ là lực nắm tay cô mạnh thêm vài phần: "Chúng nên ."
Gặp lãnh đạo cục thành phố, cô dám đến muộn?
Tạ Vân Thư vội vàng mở miệng: "Quý Tư Viễn, tối học sẽ giải thích cho ."
Quý Tư Viễn cô chọc tức đến bật : "Tạ Vân Thư, cô đúng là đồ ngốc!"
Nói xong câu , hậm hực Thẩm Tô Bạch: "Anh giỏi thì cứ giả vờ mãi !"
Quý Tư Viễn bước nhanh xa, Tạ Vân Thư mới động đậy tay : "Đội trưởng Thẩm, buông ."
Sức lực của cũng lớn thật, cổ tay cô sắp đứt .
Thế nhưng lực nắm tay cô chỉ nới lỏng chút ít, Thẩm Tô Bạch ý định buông , ánh mắt lạnh sang bàn tay còn của cô, Quý Tư Viễn nắm...
Tạ Vân Thư nhíu mày: "Đội trưởng Thẩm?"
Tay cuối cùng cũng buông , Thẩm Tô Bạch lấy một chiếc khăn tay sạch trong túi , giơ bàn tay còn của cô lên từ tốn lau lau : "Có thời gian sẽ dạy cô một chút võ thuật, gặp kẻ giở trò lưu manh thì đ.ấ.m thẳng một quyền mặt."
Hả?
Tạ Vân Thư trợn tròn mắt, lòng bàn tay vẫn nắm trong bàn tay lớn, những ngón tay gân guốc rõ khớp véo cổ tay cô, nhiệt độ từ những đầu ngón tay chạm , dường như cả khí cũng theo đó mà nóng lên. Cô chút choáng váng, mở miệng hỏi, kẻ lưu manh là ai?
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Tô Bạch cúi đầu nghiêm túc lau tay cho cô, hai gần , mùi hương thoang thoảng của bồ kết lọt mũi... một cảm giác xa lạ mà quen thuộc, Tạ Vân Thư theo bản năng rút tay về.
"Xin , bên đang ." Thẩm Tô Bạch khẽ nắm lấy đầu ngón tay cô, ánh mắt một giây rời khỏi khuôn mặt cô, giọng nhẹ, như thể đang hỏi nhưng cho phép từ chối: " sợ họ tin, nên Vân Thư, thể nắm tay cô ?"
Ngày đầu tiên giả vờ yêu đương, đầu óc Tạ Vân Thư hỗn loạn cả lên. Trong đầu cô lóe lên một suy nghĩ, họ thật sự chỉ là giả vờ thôi ?
Mặt trời đỉnh đầu dường như càng nóng hơn, lòng bàn tay cô đổ mồ hôi, cô thấy giọng nhỏ bé hoảng loạn của : "Vậy, cứ nắm ..."
--- Trùng sinh thập niên 80: Sau ly hôn thiếu tá cưng chiều tận trời -