Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 178: Cô ấy là vợ của tôi, là của tôi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:56:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm đội trưởng mang đến sự mãn nhãn, còn mang đến sự ghê tởm tột độ.

 

Tạ Vân Thư lạnh một tiếng: “Lục Tri Hành, với đừng bao giờ xuất hiện mặt nữa, nếu gặp một sẽ đ.á.n.h một !”

 

Lục Tri Hành đó thẳng cô: “Được, em nên đ.á.n.h .”

 

Đôi mắt Quý Tư Viễn híp , lập tức đoán phận của đàn ông mặt, tiến lên một bước chặn Tạ Vân Thư, dùng ánh mắt châm biếm đ.á.n.h giá Lục Tri Hành từ xuống một lượt, đầu Tạ Vân Thư: “Đây chính là thằng chồng cũ khốn nạn của cô ? Tạ Vân Thư, đây cô , kẻ ăn xin ngoài đường còn luộm thuộm bằng .”

 

Bình thường Quý Tư Viễn luôn những lời mỉa mai cay độc, nhưng Tạ Vân Thư cãi với , ngược còn nhận : “ , đây mù.”

 

Khuôn mặt Lục Tri Hành trắng bệch vô vọng, siết chặt chiếc nhẫn trong tay, nghiến răng một câu: “Vân Thư, hộ khẩu của Tiểu Vĩ vẫn còn ở chỗ …”

 

Vừa dứt lời, Tạ Vân Thư còn kịp nhíu mày, Quý Tư Viễn bên cạnh đột ngột đầu: “Anh còn mặt mũi dùng con cái uy h.i.ế.p cô ?”

 

Lục Tri Hành chỉ Tạ Vân Thư: “Lần Chu Tân Nguyệt, nhà họ Lục, chỉ hai chúng . Vân Thư em cũng đồng ý, cầu xin em đầu một ? Chỉ một thôi, sẽ bao giờ để em buồn nữa.”

 

Chân Tạ Vân Thư vẫn còn thương, tay đ.á.n.h cái thứ đồ vô dụng mà tự thương, cô nhổ một bãi nước bọt xuống đất: “Cút xa .”

 

Lục Tri Hành hoảng loạn kéo tay cô, đáy mắt ngấn nước: “Em thể như , chỉ vì một sai lầm mà tuyên án t.ử hình cho , ít nhất cũng cho một cơ hội để bù đắp chứ! Vân Thư, em cũng thích Tiểu Vĩ , nếu em đồng ý nuôi thằng bé, chúng cùng nuôi ? Nó con của Chu Tân Nguyệt, là của chúng …”

 

Lời còn hết, Quý Tư Viễn bên cạnh vung nắm đ.ấ.m giáng mạnh xuống, mặt u ám tột độ, đôi mắt hếch lên đầy lửa giận: “Cái đồ ngu xuẩn , con của nhà họ Quý cũng xứng đáng tơ tưởng đến ?”

 

Khóe miệng Lục Tri Hành rách toác, m.á.u rỉ , cũng mất kiểm soát mà giằng co với Quý Tư Viễn: “Anh cũng là đến để tranh Vân Thư với , các dựa cái gì, cô là vợ của , là của !”

 

Rõ ràng là sống với cả một năm trời, rõ ràng là con gái chịu đựng áp lực của cha để cưới về, thuộc về nữa?

Mèo Dịch Truyện

 

Chỉ là Lục Tri Hành hai ngày nay vì chuyện của Chu Tân Nguyệt mà chịu đả kích lớn, vốn dĩ đ.á.n.h , căn bản đối thủ của Quý Tư Viễn, nhanh Quý Tư Viễn chiếm thế thượng phong, sức chống cự.

 

“Nếu vì lũ súc sinh các , Tâm Tâm c.h.ế.t, con bé trải qua những chuyện đó! Đáng c.h.ế.t, tất cả các đều đáng c.h.ế.t!” Quý Tư Viễn dường như mất hết lý trí, đè chặt Lục Tri Hành xuống, đ.ấ.m một cú một cú: “Anh còn dám nhắc đến con cái, đó là con của Tâm Tâm!”

 

Không công cụ cho lũ súc sinh !

 

Tạ Vân Thư nhíu mày, cô đưa tay kéo Quý Tư Viễn: “Cậu bình tĩnh một chút, đ.á.n.h tiếp nữa là chuyện đấy!”

 

Với kiểu đ.á.n.h bất chấp mạng sống của , Lục Tri Hành thật sự sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất!

 

Khóe mắt Quý Tư Viễn đỏ ngầu, trong đầu tràn ngập một màu máu, đó là sự giận dữ và bất lực tột cùng khi tin Tâm Tâm qua đời, nhưng bọn buôn bắt, tên súc sinh mua Tâm Tâm cũng c.h.ế.t, nỗi đau và bi thương của thậm chí chỗ để trút giận!

 

Tại đời nhiều ác quỷ đến , bọn chúng đáng c.h.ế.t, tất cả đều đáng c.h.ế.t!

 

Tạ Vân Thư vốn chân thương, thể kéo Quý Tư Viễn mất hết lý trí, ngược suýt chút nữa còn đẩy ngã.

 

từ phía đỡ lấy vai cô, thở ấm áp truyền đến bên tai, Thẩm Tô Bạch khẽ nhíu mày: “Tránh xa bọn họ một chút.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-178-co-ay-la-vo-cua-toi-la-cua-toi.html.]

Nói xong, tiến lên một bước, một tay kéo Quý Tư Viễn khỏi Lục Tri Hành, chút thương tiếc mà trực tiếp quăng xuống đất, đó mới cúi xuống nhàn nhạt hỏi một câu: “Bây giờ bình tĩnh ?”

 

Quý Tư Viễn quăng một cái như , cuối cùng cũng bất lực buông tay, từ từ lấy lý trí, vịn lưng đau dậy: “Thẩm Tô Bạch, đến đây gì?”

 

Tạ Vân Thư lúc mới nhận , hai , hôm nay đều đến khu nhà tập thể hai , một buổi sáng một buổi tối, cứ như hẹn

 

Thẩm Tô Bạch để ý đến , Tạ Vân Thư: “Đưa em trường đêm, lên xe.”

 

Quý Tư Viễn dậy chắn Tạ Vân Thư: “ cũng trường đêm, cần đưa!”

 

Hai đàn ông đối mặt, khác ở chỗ, đất còn một Lục Tri Hành đang bất lực…

 

Thẩm Tô Bạch nghiêng đầu Tạ Vân Thư, rõ ràng biểu cảm gì, nhưng cô vẫn cảm nhận sự đe dọa từ ánh mắt : “Ngồi xe của của ?”

 

Quý Tư Viễn nghiến răng cũng đầu cô: “Cô quên những tin đồn vớ vẩn ở phòng dự án , cô còn tránh xa một chút?”

 

Sáng sớm rời khỏi khu nhà tập thể, cửa hàng bách hóa mua đồ, chiều chỉ là lái xe đến đây, nên hề những lời đồn đại ở phòng dự án lúc đổi chiều.

 

Trong lúc giằng co, một chiếc xe đạp khung lớn màu đen lao nhanh từ đầu hẻm tới, Tạ Minh Thành đeo túi vải chéo vai, khuôn mặt vài phần giống Tạ Vân Thư mang theo vẻ tươi trẻ đầy sức sống của tuổi thanh xuân.

 

Cậu dừng xe mặt mấy , chân dài chống đất, ánh mắt lướt qua mặt Thẩm Tô Bạch và Quý Tư Viễn, giọng điệu cao lên: “Chị ơi, em đưa chị !”

 

Tạ Vân Thư nghĩ ngợi gì lập tức lên xe, đầu mỉm ngọt ngào với hai , nhẹ nhõm mở lời: “Em trai em đến !”

 

Tạ Minh Thành khẽ nhếch môi, thiếu niên mười tám tuổi thanh tú nho nhã, giọng điệu cũng theo đó mà cao lên: “Hai ngày nay em đưa đón chị em, cần phiền ai .”

 

Nói xong chiếc xe lập tức lăn bánh, khi ngang qua Lục Tri Hành, Tạ Minh Thành “phì” một tiếng: “Người tư cách nhất chính là !”

 

Còn về hai , đều cần xem xét !

 

Thẩm Tô Bạch hề tức giận, lắc đầu, Tạ Minh Thành thật sự tranh , những tranh , mà còn lì xì một phong bao thật lớn…

 

Quý Tư Viễn cũng học, trừng mắt Lục Tri Hành đất: “Hộ khẩu của Niệm Bằng sẽ tự , nếu còn dám lấy thằng bé công cụ, sẽ đập nát nhà họ Lục các !”

 

Lục Tri Hành bất lực nền đất mưa xong, đầy vết bẩn, khó khăn động đậy ngón tay, lau vết m.á.u khóe miệng, đôi mắt đỏ hoe sang một bên. Chiếc bánh hoa hải đường chạy xa để mua cho cô rơi bùn đất, run rẩy đưa tay cố gắng nhặt nó lên.

 

đồ bẩn nhặt lên thì ích gì chứ?

 

Bị Quý Tư Viễn đ.á.n.h cho thê thảm, mặt mũi xanh tím bầm dập, trông đáng thương, nước mắt cuối cùng cũng kìm mà rơi xuống đất, nức nở thành tiếng: “ sẽ từ bỏ , rõ ràng đây chúng từng hạnh phúc như , bao nhiêu kỷ niệm ! Chúng từng đến thế…”

 

Một chiếc giày da đen giẫm lên chiếc bánh hoa hải đường bẩn, Thẩm Tô Bạch cúi , tiến gần một chút: “Kỷ niệm là bởi vì cô quá . Lục Tri Hành, ở đây đáng là cái thá gì?”

 

--- Trọng sinh thập niên 80: Ly hôn xong thiếu tá quân đội cưng chiều hết mực -

 

 

Loading...