Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 171: Tin đồn dừng lại ở người thông thái ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:56:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Vân Thư bất an cựa quậy trong lòng Thẩm Tô Bạch. Cô khó khăn lắm mới dẹp bỏ mấy ý nghĩ đắn, Thẩm đội bế cô nữa ? Tim đập thình thịch, Tạ Vân Thư cảm thấy lạ, cảm giác quá đỗi xa lạ...
"Thẩm đội, tự mà." Cô một tay nắm lấy áo khoác quân đội của Thẩm Tô Bạch, tay nắm lấy gấu áo phía , cố gắng duỗi thẳng hai chân để chứng minh với Thẩm đội: "Chân , thật sự ..."
Thẩm Tô Bạch cô chằm chằm một cái, ừ một tiếng, đặt cô xuống: "Vậy cô tự ."
Tạ Vân Thư ngờ dứt khoát như , nãy nên cảm thấy gì, bây giờ chân chạm đất cô mới nhận thật sự đau. Cô đành co một chân , cố gắng nhảy lò cò đến chỗ đậu xe.
Lúc Thẩm Tô Bạch bế thật cũng mấy chú ý, dù đây là bệnh viện, đến đây đều là bệnh, bế đưa đều bình thường.
bây giờ cô nhảy lò cò như , những xung quanh đều cô một cách kỳ quái, đặc biệt là bên cạnh cô còn một đàn ông cao lớn như ...
Thẩm Tô Bạch thong thả bước theo cô, hề cảm thấy chút ngượng ngùng nào, ngược là Tạ Vân Thư, chủ động yêu cầu tự xuống, cảm thấy bộ dạng nhảy lò cò một chân của bây giờ giống một chú hề.
Bệnh viện lát gạch xanh, mặt đường mấy bằng phẳng, đất còn khá nhiều viên đá nhỏ, tư thế thật sự mệt.
Tạ Vân Thư nhảy hai bước, từ lăn tới một viên đá nhỏ, cô loạng choạng mất thăng bằng, vững vàng ngã lòng Thẩm Tô Bạch.
Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng nhẹ đầy bất đắc dĩ: "Vậy rốt cuộc cần bế ?"
Mặt cô đỏ bừng lên, Tạ Vân Thư vội vàng thẳng . Cô chiếc xe còn cách mấy chục mét, cuối cùng đành nhận mệnh cúi đầu: "Làm phiền Thẩm đội ."
Thật là mất mặt quá , Thẩm đội sẽ nghĩ cô cố ý tìm cơ hội sà lòng đấy chứ? Chuyện như thế xảy chỉ một , ngay cả cô còn sắp tin chính nữa ...
Thẩm Tô Bạch nữa dễ dàng bế cô lên, trong lòng cúi đầu, quả nhiên ngoan ngoãn hơn nhiều.
Đợi đến khi xe, Tạ Vân Thư giải thích một câu : "Thẩm đội, đừng hiểu lầm nha, nãy chỉ là sợ thấy , tuyệt đối ý đó !"
Cô thật sự sợ Thẩm đội chiếm tiện nghi của , cô sợ chiếm tiện nghi của Thẩm đội mới đúng!
Thẩm Tô Bạch chuyên tâm lái xe: "Không , tin đồn dừng ở thông thái."
Tạ Vân Thư hổ cúi đầu, cảm thấy so với Thẩm đội, quả nhiên vẫn còn kém cỏi quá...
Mèo Dịch Truyện
Chiếc xe chạy thẳng công trường, mãi đến cửa nhà ăn mới dừng , Lý Phân Lan lo sốt vó . Bà thấy Tạ Vân Thư từ xe bước xuống, vội vàng chạy tới: "Sao thành thế , đau , đau ở ?"
Bà hốc mắt đỏ hoe, lau nước mắt cúi xuống: "Mẹ cõng con , mấy ngày nay con cứ nghỉ ngơi thật giường nhé, ? Con bé đúng là ngốc nghếch mà, chuyện gì thể quan trọng hơn con chứ! Nếu con mà..."
Tạ Vân Thư kéo tay bà: "Không chuyện gì lớn , tin hỏi Thẩm đội mà xem, là vết thương nhỏ thôi!"
Thẩm Tô Bạch cúi bế Tạ Vân Thư lên, giọng điệu ôn hòa: "Mấy ngày cứ chú ý nghỉ ngơi là , Lý dì, cháu đưa cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-171-tin-don-dung-lai-o-nguoi-thong-thai.html.]
Anh bế cô tận phía nhà ăn mới tiếp tục : "Bây giờ cô hành động bất tiện, bên bệnh viện cháu sẽ một chuyến đón đứa bé về. Đợi bên xong việc, cháu sẽ lái xe đưa cô về, buổi chiều cô đừng đến nữa, bên trường bổ túc buổi tối cháu sẽ gọi điện xin nghỉ giúp cô."
Anh sắp xếp đấy, Tạ Vân Thư lời nào phản bác, cuối cùng chỉ thể một lời cảm ơn yếu ớt nhất.
"Tiểu Bạch, đợi !" Lý Phân Lan đột nhiên nhớ điều gì đó, cầm một túi giấy đặt ở góc phòng đuổi theo, nhét lòng Thẩm Tô Bạch, chút ngượng ngùng: "Từ khi Vân Thư đến đây nhận thầu nhà ăn, cháu luôn giúp con bé, dì cũng gì để cảm ơn cháu cả, chiếc áo len cháu thử xem ."
Trong túi giấy là một chiếc áo len mỏng màu xanh nhạt, dùng sợi len mịn mềm mại, đường đan cũng to và kiểu dáng đắn, hợp với mùa .
Trong lòng Thẩm Tô Bạch khẽ động, hai tay đón lấy, tươi rạng rỡ: "Cảm ơn Lý dì, nhà cháu ai đan cái , nên bình thường cháu chỉ thể mua áo len lông cừu mà mặc. đồ tự mua thể thoải mái và bằng đồ đan chứ, nếu cháu một như dì, sẽ hạnh phúc đến nhường nào."
Làm gì ai thích lời ý ?
Lý Phân Lan khen như , khép miệng : "Nếu cháu thích, dì đan cho cháu, chút len sợi chẳng đáng giá gì. Cháu cao lớn, dì đan to hơn Minh Thành một cỡ, cháu về thử xem thì với dì."
Thẩm Tô Bạch qua bà, ánh mắt dừng Tạ Vân Thư ở phía nhà ăn: "Lý dì, Vân Thư thương, mấy ngày nay cứ để cô ở nhà nghỉ ngơi thật . Tính cô tuy mạnh mẽ, nhưng sẽ lời dì ."
Thật bây giờ nhà ăn dù Tạ Vân Thư trông chừng cũng thể hoạt động bình thường, đầu bếp, phụ bếp, múc cơm, thu tiền đều đầy đủ cả .
Lý Phân Lan là từng trải trong hôn nhân hạnh phúc, bà rõ thái độ của Thẩm Tô Bạch đối với Vân Thư, nhịn thêm một câu: "Tiểu Bạch, Vân Thư nó trải qua một cuộc hôn nhân , bây giờ sợ , cũng dám bắt đầu , cháu..."
Những lời còn bà hết, nhưng Thẩm Tô Bạch hiểu.
Anh vội vàng hứa hẹn, mà siết chặt túi giấy trong tay, im lặng một lúc mới chậm rãi : "Lý dì, cháu vội , dì cũng cần khuyên cô gì cả, cứ từng bước một qua thì cũng sẽ đến bên cô ."
Tạ Vân Thư trông vẻ mạnh mẽ, nhưng mỗi gặp Lục Tri Hành, cảm xúc của cô đều kích động. Anh thực nhà họ Lục tổn thương cô sâu sắc, chỉ về thể xác mà còn cả tinh thần. Khi bạn dồn hết tâm huyết để yêu một , nhưng đó chà đạp bạn như bùn đất, một trải nghiệm như sẽ ai chỉ cần tỉnh ngộ là hết đau .
Dù trải qua một hôn nhân, cô vẫn đơn thuần, giỏi mưu tính, đó là bởi vì cô vẫn luôn , nên mới đổi tấm lòng ban đầu của .
cả, cô lùi một bước, sẽ tiến hai bước, chướng ngại phía đều sẽ dọn dẹp sạch sẽ .
Vết thương ở chân Tạ Vân Thư nặng, nghỉ ngơi một đêm là dám chầm chậm xuống đất .
Lý Phân Lan cho cô nhà ăn, ngay cả thím Triệu cũng đặc biệt đến khuyên: “Chỗ đó thiếu cô là xoay sở , cô cứ yên tâm nhà, đợi dưỡng lành chân thì tha hồ mà bận rộn.”
Tạ Vân Thư liền kiên trì nữa. Tiểu Vĩ sáng sớm cùng Lý Phân Lan, cô ở nhà một cũng buồn chán, dứt khoát lấy sách . Cũng tiết học lỡ hôm qua quan trọng lắm .
Trương A Bà sớm chợ mua xương ống về, bà ở ban công bên bếp lò, hầm xương nhỏ lửa chuyện với Vân Thư: “Hôm qua cháu , Vân Thư , A Bà thêm một câu nhé, đứa bé đó cháu nuôi hợp .”
Tạ Vân Thư đặt sách xuống, mím môi: “A Bà, cháu mà.”
--- Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Ly Hôn Được Thiếu Tá Cưng Chiều Đến Tận Trời -