Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 165: Một nam một nữ vì con trai bà mà tranh giành ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:56:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cứ gọi là đội Thẩm thôi, cần khách sáo như ." Thẩm Tô Bạch lễ phép gật đầu với cô, giọng điệu mang vẻ thờ ơ xa cách: " và Hạo T.ử tàu hỏa về, về phòng nghỉ ngơi một chút , cô cứ tự nhiên."
Nói xong, cầm hành lý trong tay Hạo T.ử tay , sải bước về phía phòng.
Điền Hạo theo bản năng theo, đến khi phòng mới cảm thấy đúng: "Anh Thẩm, nghỉ ngơi, cầm hành lý của em về gì?"
Thẩm Tô Bạch nhét hành lý của trở : "Tiện tay thôi, quên mất."
Điền Hạo cũng chấp nhặt chuyện , lén lút ngoài, hạ giọng: "Dì Liên chắc tác hợp với Đường Lâm nhỉ, với thêm một câu nào ?"
" và cô thể nào, giữ cách thì cho cả hai."
Thẩm Tô Bạch đóng sầm cửa , khi , khuôn mặt lạnh lùng kiên nghị mang theo một tia ưu tư: "Hạo Tử, cảm giác ép buộc hề dễ chịu, chắc hiểu rõ hơn . Những lời cũng chỉ thể với thôi, dù là em nhất của mà."
Điền Hạo câu cuối của cho cảm động, cũng thường xuyên gia đình thúc giục kết hôn, nhưng bản tính bất cần, thêm nữa đây cũng từng yêu đương, nên bố cũng thúc ép quá gắt gao.
chuyện ép cưới tuyệt đối thấu hiểu, quan trọng hơn là Thẩm của , một đàn ông chính trực, vì ép cưới mà lộ vẻ ưu tư!
Lúc , nếu em mặt, thì còn đợi đến bao giờ?
Một cảm giác hào sảng trỗi dậy, Điền Hạo vỗ vai Thẩm Tô Bạch: "Anh Thẩm, chuyện cứ giao cho em, hôm nay em ở đây, dì Liên thể ép !"
Thẩm Tô Bạch cụp mắt cong môi: "Anh em cần những lời , một chiếc máy ghi âm hai băng , nhờ mua một cái ."
Điền Hạo hít hít mũi: "Anh Thẩm..."
Thẩm Tô Bạch khẽ lắc đầu: "Về , tàu một đêm , cứ nghỉ ngơi , chỉ mong thể nghĩ thoáng hơn."
Mèo Dịch Truyện
Bên ngoài, Tô Thanh Liên kể từ khi hai cùng phòng ngủ yên. Bà đầy tâm sự cũng chẳng còn tâm trạng nhiều với Đường Lâm nữa, chỉ gượng : "Lâm Lâm, cháu về , lát nữa đến giờ ăn trưa ."
Đường Lâm c.ắ.n môi, cô vốn định ở ăn trưa, lâu gặp Thẩm Tô Bạch, nhưng lạnh nhạt với cô như .
Điền Hạo cảm động đến đỏ mắt , thấy Đường Lâm vẫn còn ở đó liền lập tức lên tiếng đuổi : "Cô Đường việc gì , giữa trưa còn ở nhà dì Liên ? Anh Thẩm tối qua mệt lắm , giờ đang nghỉ ngơi, cô ở đây tiện ."
Vì Thẩm, kẻ xin !
Chỉ là những lời lọt tai hai mang hai ý nghĩa khác ...
Tô Thanh Liên chỉ thấy mắt tối sầm, trong đầu cũng tối sầm, bà lúc thể gượng nổi nữa: "Hai đứa, hai đứa đều , đau đầu về giường một lát."
Đường Lâm vội vàng dậy: "Dì Liên, dì chứ? Có cần cháu đưa dì khám bác sĩ ?"
Ra vẻ ân cần ư?
Điền Hạo lập tức xáp , chen cô : "Ở đây cần cô, ở với dì Liên là ."
Tô Thanh Liên hít sâu một : "Ta cần ai ở , hai đứa thể hết ?"
Đường Lâm hung hăng lườm Điền Hạo một cái, đó cam lòng cầm lấy túi xách của , với Tô Thanh Liên: "Vậy cháu về , tối cháu đến trò chuyện với dì."
Điền Hạo chịu thua: "Tối cháu cũng đến!"
Tô Thanh Liên mặt cảm xúc nghiến răng: "Tối ai cũng đừng đến, nhà tối ngủ sớm!"
Đi , hết !
So với việc một trai một gái vì con trai bà mà tranh giành, bà thà rằng Thẩm Tô Bạch cứ độc !
Hai rời , trong đại viện, Điền Hạo liếc xéo Đường Lâm: "Anh Thẩm trong lòng , cô đừng nghĩ nữa."
Thần sắc Đường Lâm cứng đờ, theo bản năng phủ nhận: "Không thể nào!"
Cô thích lâu như , vẫn luôn chờ đợi , thể trong lòng chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-165-mot-nam-mot-nu-vi-con-trai-ba-ma-tranh-gianh.html.]
Điền Hạo bĩu môi: "Cô tin thì tùy."
Từ nay về , đào hoa của Thẩm để chắn, Kiều đại hiệp trong Thiên Long Bát Bộ còn , em chính là trọng nghĩa khí!
Về đến nhà , bố Điền thì thúc ép tìm đối tượng, mà hỏi han kỹ càng về tình hình công việc, bây giờ gần gũi với Thẩm Tô Bạch thì trong lòng vô cùng vui mừng: "Tô Bạch đứa bé từ nhỏ thông minh hơn những đứa trẻ cùng tuổi, con theo nó học hỏi thêm nhiều ."
Điền Hạo hãnh diện : "Bố, con và Thẩm bây giờ là em như thể mặc chung một cái quần, bố cứ yên tâm!"
Bố Điền cảm thấy lời kỳ lạ, nhưng nghĩ đến nhân phẩm của Thẩm Tô Bạch liền yên tâm: "Thế thì ."
Thẩm Tô Bạch việc hiệu quả cực cao, chỉ một ngày giải quyết xong việc. Lâu như về, cũng ở nhà ăn cơm với gia đình một bữa, thăm ông cụ. Khi trở về từ bệnh viện muộn, nhưng ngoài cổng đại viện vẫn một đó, xem là đang đợi .
Trong mắt Đường Lâm lóe lên ánh sáng, nhanh chóng chạy tới đón: "Anh Tô Bạch..."
"Đội Thẩm." Thẩm Tô Bạch cắt ngang lời cô, sắc mặt đổi, vẫn khá ôn hòa: "Đồng chí Đường, việc gì ?"
Đường Lâm mặt ửng hồng, cô đ.á.n.h liều : "Chuyện đầu tiên khi trở về là tìm , Tô Bạch... Đội trưởng Thẩm, nghĩ hiểu lòng ."
Thẩm Tô Bạch bình tĩnh gật đầu: " là hiểu."
Anh kẻ ngốc, chuyện thế đương nhiên thể .
Mắt Đường Lâm sáng lên: "Vậy..."
"Tìm khác , tình cảm nam nữ với cô." Chỉ vài chữ ngắn gọn, lời từ chối thẳng thừng, hề quanh co, sắc mặt Đường Lâm lập tức tái nhợt.
Cô thích lâu như , thể cam tâm: "Tại , rốt cuộc chỗ nào ?"
Trong đại viện, Tô Thanh Liên xa qua cửa sổ, trong lòng đổ một vệt mồ hôi lạnh, lẽ nào Đường Lâm cũng thể kéo con trai về ư? Mau chứ, đàn ông nào mà miễn nhiễm với nước mắt của một cô gái xinh cơ chứ?
như dự đoán, mắt Đường Lâm đỏ hoe, cô định nghẹn ngào thì đột nhiên một xông từ bên cạnh.
Điền Hạo cà lơ phất phơ chen giữa hai , một tay đặt lên vai Thẩm Tô Bạch, liếc xéo Đường Lâm: "Chậc, cô gái thiên nga vẫn bỏ cuộc ? Có ở đây, cô đừng hòng!"
Đường Lâm là kiêu ngạo, chèn ép như , mặt cô từ đỏ chuyển sang trắng bệch, chỉ thể trừng mắt Điền Hạo một cái thật mạnh mặt bỏ chạy.
Cô muộn, về đến nhà mới ...
Đằng cửa sổ, Tô Thanh Liên nhắm mắt , trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, Điền Hạo cứ như âm hồn bất tán !
Tư lệnh Thẩm thấy sắc mặt vợ , cũng ngoài cửa sổ, thấy Điền Hạo đang khoác vai bá cổ với Thẩm Tô Bạch, khẽ : "Hạo t.ử xem quan hệ với Tô Bạch tệ..."
"Tốt cái gì mà !" Tô Thanh Liên tức điên lên, bà thêm nữa, hậm hực nhà: "Sớm muộn gì các họ Thẩm cũng chọc tức c.h.ế.t!"
Tư lệnh Thẩm gặp tai bay vạ gió, sai ở , con trai em chẳng là chuyện ? Chuyện cũng tức giận ư?
ông dám , dù hồi trẻ Đội trưởng Tô nổi tiếng là phụ nữ sắt đá trong đội, kiểu phục thì cứ tới...
Ngoài đại viện, Điền Hạo thành công đuổi Đường Lâm , vỗ vỗ ngực: "Anh Thẩm, ?"
Thẩm Tô Bạch nhếch môi: "Quả nhiên là ."
Điền Hạo hì hì: " , bao giờ chúng về? Đừng tàu hỏa nữa, mệt c.h.ế.t !"
Thẩm Tô Bạch nhướng mày: "Ngày về , vé máy bay đắt quá, tiết kiệm một chút gì là ."
"À..."
Điền Hạo dựa tường, tùy tiện chuyện phiếm hai câu: "Ở Hải Thành quen , về đây ăn cơm cũng chẳng thấy ngon miệng nữa, vẫn là đồ ăn ở quán ăn nhỏ của Tạ Vân Thư vị hơn. , hôm nay gọi điện đến ban dự án còn một chuyện vặt, Vân Thư và Quý Tư Viễn thiết từ lúc nào , còn cùng xem triển lãm tranh nữa chứ, xem bọn họ khi nào tình ý gì ..."
--- Trọng sinh thập niên 80: Sau ly hôn thiếu tá quân đội cưng chiều lên tận trời -