Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 153: Bắt đi bằng túi xi măng! ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:56:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những đàn ông việc ở công trường, là ai cũng vai u thịt bắp, nhưng qua đều hung dữ, đặc biệt là một nhóm cao to vạm vỡ như chằm chằm ba từ cao, Lý Đại Dũng suýt nữa tè quần ngay tại chỗ.
Lý Thắng Lợi cũng ăn cơm xong, vốn định hỏi Tạ Vân Thư vài liệu bản vẽ, nhưng thấy cô , hỏi thăm qua loa mới đang gây rối bên ngoài công trường, mà gây rối là nhắm Tạ Vân Thư.
Bắt nạt kỹ sư của họ ư? Anh em tay thôi!
Lý Sinh Căn ở nhà là một hai, nhưng ngoài thì chẳng năng lực gì, cái xương già cũng mềm nhũn vì sợ hãi, nhưng vì đứa cháu trai cả thi đại học, ông vẫn ưỡn cổ lặp điệp khúc cũ: “ là ông ngoại của Tạ Vân Thư, nó bất hiếu với già là sẽ quả báo!”
Ông ngoại, bà ngoại?
Lý Thắng Lợi nheo mắt , hỏi Tạ Vân Thư: “Em Vân Thư, ông thật ?”
Tạ Vân Thư mím môi, chuyện mất mặt như , cô ngoài , nếu chuyện giải quyết, họ dám đến gây rối đầu thì sẽ dám đến gây rối thứ hai. Hơn nữa, tuy cô và Lý Thắng Lợi là bạn bè, nhưng ba đích thực là của cô.
Dù là ai, cũng sẽ nghĩ cô là một kẻ bất hiếu, bạch nhãn lang ?
còn gì, trong đám đông vội vàng chạy một . Quý Tư Viễn thực sự giống như một con ch.ó sói lớn, đột ngột lao đến, che chắn Tạ Vân Thư phía : “Ba các là ai, dám ngay mặt mà bắt nạt Tạ Vân Thư?”
Lý Sinh Căn ngờ nhiều giúp Tạ Vân Thư như , nhưng thì chứ? Nói toạc thì ông vẫn là ông ngoại ruột của Tạ Vân Thư!
Nghĩ thông suốt điểm , Lý Sinh Căn ngược càng khí thế, ông thẳng lên Tạ Vân Thư khẩy: “Thế thì quá, để những bạn của mày đều xem xem, mày là loại như thế nào! Cầm d.a.o thái rau c.h.é.m ông bà ngoại ruột, ly hôn ai thèm lấy, còn cả bệnh viện tâm thần nữa chứ…”
Trước mặt nhiều như , ông tiếc gì mà vạch trần tất cả những chuyện hổ của cháu gái , ông cô ê chề, rằng từ đến nay chuyện kẻ dám chống đối bề !
Lý Thắng Lợi và Quý Tư Viễn đều ngẩn trong chốc lát, ly hôn, bệnh viện tâm thần, cầm d.a.o c.h.é.m trưởng bối, vẻ mỗi điều đều liên quan gì đến cô gái xinh đầy sức sống mặt , nhưng Tạ Vân Thư hề phủ nhận nửa lời.
Tạ Vân Thư nhắm mắt , khoảnh khắc cô cảm thấy trần trụi giữa đám đông, mặc cho săm soi, chế giễu.
Cô hối hận bất kỳ điều gì khi tỉnh dậy từ giấc mộng lớn, những gì Lý Sinh Căn đều là sự thật, cô thể biện minh, cũng giải thích gì cho bản . Một câu chuyện quanh co phức tạp như , ai đủ kiên nhẫn để hết.
Bạn bè? Ai sẽ một bạn như cô chứ?
Quý Tư Viễn mấp máy môi, rời khỏi mặt Tạ Vân Thư: “Các đừng mà bậy!”
Lý Thắng Lợi cũng hồn, theo bản năng Tạ Vân Thư một cái: “Em Vân Thư…”
Tạ Vân Thư sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn thẳng tắp, hề ý định né tránh ánh mắt của , cô ba Lý Sinh Căn, đột nhiên bật : “Việc ăn cũng , dù sống yên , thì ai cũng đừng hòng sống yên! Để xem là cháu trai quý báu của các mạng lớn, là mạng của lớn hơn!”
Lý Sinh Căn ngờ, bây giờ cô còn dám lời cay độc, cô nghĩ những đều sẽ về phía cô ?
Mấy thằng đàn ông bên cạnh cô, sẽ bạn với một từng bệnh viện tâm thần, còn là một phụ nữ ly hôn ?! Còn cái thằng công t.ử bột bên cạnh cô, chắc là ghê tởm cô đến c.h.ế.t !
Lý Đại Dũng yếu ớt đe dọa cô: “Tạ Vân Thư mày bớt nhảm , tao là ruột của mày, mày còn dám đ.á.n.h tao ?!”
Lời dứt, một bao xi măng từ trời rơi xuống.
Lý Thắng Lợi phất tay một cái: "Anh em, gây sự ở công trường của chúng , trùm bao tải hết lôi đến phòng bảo vệ! Cậu cả hai gì chứ, dám bắt nạt cô em Vân Thư, tao cho chúng nó biến thành chai rượu vỡ hết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-153-bat-di-bang-tui-xi-mang.html.]
Hai ông bà Lý Sinh Căn giật : "Các cái…."
Mèo Dịch Truyện
Họ hết lời, Cường T.ử nhanh tay mỗi một bao tải trùm lên: "Đi thôi mấy ông bà!"
"Ô ô ô..."
Ba trong chốc lát nhốt . Quý Tư Viễn bắt đầu giải tán đám đông: "Đừng xem nữa, đừng xem nữa, ba tên thần kinh gây sự gì mà xem?"
Tạ Vân Thư vẫn còn đang ngơ ngác, bọn họ...
Quý Tư Viễn nắm lấy tay cô: "Đứng ngây đó gì, đưa 'phòng tối' , cô qua đá thêm mấy cái cho hả giận ?"
Tạ Vân Thư lặng lẽ một cái: "Những gì họ đều là thật."
Quý Tư Viễn kéo cô theo Lý Thắng Lợi về phía phòng bảo vệ: "Thật thì cũng là họ đáng đời, liên quan gì đến cô? Bình thường kiêu ngạo lắm, chỉ giỏi bắt nạt thôi ?"
Hàng mi của Tạ Vân Thư run rẩy: "Ngoài món gà hầm khoai tây, còn ăn gì nữa?"
Quý Tư Viễn bĩu môi: "Món nào Thẩm Tô Bạch thích ăn thì đều thích."
Tạ Vân Thư: "..."
Một đám đàn ông vạm vỡ vác ba bao xi măng đang ngừng giãy giụa, phía là một thanh niên môi đỏ răng trắng và một cô gái xinh lộng lẫy. Cảnh tượng thế nào cũng chút quái dị.
Những xung quanh xem náo nhiệt một lúc lâu, cuối cùng đều chán nản xoa xoa mũi giải tán. Ông chủ căng tin mới đến trông vẻ dễ chọc , ngoại công ngoại bà cả gì gì đó, giờ đều trùm bao tải hết ?
Đáng đời, lớn tuổi thì cũng thể năng lung tung !
Phía phòng bảo vệ một căn nhà kho nhỏ chất đầy tạp vật, ba Lý Sinh Căn ném xuống, lồm cồm bò từ bao xi măng với vẻ mặt lấm lem tro bụi, kịp ho sù sụ một trận, mới run rẩy chỉ Tạ Vân Thư mắng: "Đồ con gái bất hiếu, đồ con gái bất hiếu! Mày dám động thủ với ngoại công ngoại bà của !"
Lý Thắng Lợi nhe răng với ông : "Lão già, là động thủ đấy, ông gì?"
Quý Tư Viễn lủng lẳng Tạ Vân Thư: "Cả nữa, giỏi thì ông đ.á.n.h ?"
Một đàn ông hung thần ác sát, một tên lưu manh cợt, ba Lý Sinh Căn tức đến mức mắt trợn ngược.
"Tạ Vân Thư, cái đồ ranh con , mày tạo phản ! Tao sẽ đến đồn công an để họ bắt hết bọn mày! Bọn khốn kiếp..." Lý Đại Dũng dù cũng là một đàn ông trung niên, lúc thái độ của trở nên cứng rắn: "Không đưa tiền cho , sẽ đến gây rối mỗi ngày!"
Không xa, đang sải bước nhanh về phía .
Chiếc áo khoác gió đen của Thẩm Tô Bạch bay phần phật, trời đầu xuân mà trán lấm tấm mồ hôi, phía là mấy cán bộ công an mặc đồng phục, thẳng về phía phòng bảo vệ.
Lý Đại Dũng lập tức như thấy cứu tinh, gào lên t.h.ả.m thiết: "Đồng chí công an cứu mạng! Bọn chúng đ.á.n.h c.h.ế.t chúng , mau bắt hết bọn chúng , đặc biệt là cái đồ ranh con , nó còn đ.á.n.h cả trưởng bối của , mau bắt nó !"
Tất cả đều về phía đó, chỉ thấy Thẩm Tô Bạch mặt lạnh như băng, thẳng tắp bên ngoài cửa, giọng điệu toát lên vài phần tàn khốc: "Đội trưởng Trương, đưa tất cả về."
--- Trọng sinh tám mươi: Ly hôn xong thiếu tá quân nhân cưng chiều đến tận trời -