Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 144: Quả nhiên người không nên tự mình đa tình ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:55:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Căng tin mới dựng một nửa, nhân viên từ Bằng Thành bên điều đến mười mấy , đều là đội ngũ trẻ cần ngừng thích nghi. Vì thời gian Thẩm Tô Bạch bận, ngoài việc liên hệ với các cơ quan chính phủ để điều phối quan hệ, còn chào hỏi bên đồn cảnh sát để đảm bảo vấn đề an ninh trật tự.

 

Công trường lớn, mang đến chỉ sự phát triển mà còn thu hút một lượng lớn ngoài tỉnh đổ về, và việc ăn mặc, ở, của những ngoài tỉnh từ một khía cạnh nào đó cũng sẽ gây các vấn đề an ninh trật tự.

 

Mèo Dịch Truyện

Tạ Vân Thư mấy ngày gặp Thẩm đội , cô bận xem sách học tập, cũng để chuyện trong lòng. Vốn dĩ hai cùng một con đường, tiếp xúc mới là hiện tượng bình thường.

 

Buổi trưa bận rộn xong xuôi, Lý Thắng Lợi mới dẫn mấy em uể oải bước .

 

Tạ Vân Thư thấy sắc mặt vui, liền hỏi một câu: “Lý ca, chuyện gì ?”

 

“Việc sắp kết thúc , công trường mới đội của riêng họ, chúng e là về quê .” Một khác phía chen lời, sắc mặt cũng chút : “Nếu sớm hơn hai ngày thì còn dễ , bây giờ công trường khởi công , chúng mà tìm việc ?”

 

Lý Thắng Lợi thở dài, hôm nay thậm chí còn gọi món thịt, chỉ ăn một phần rau và bánh bao: “Không học thức thì chịu thiệt thòi thôi, thật sự thì đành theo lão Tiền vác xi măng, thể để vợ con ở nhà c.h.ế.t đói .”

 

Đợi một hàng xuống, Cường T.ử chần chừ mở lời: “Vân Thư, cô quen của ban quản lý dự án, thể giúp tìm một bản vẽ ? Chúng để giúp , sẽ trả tiền!”

 

Tạ Vân Thư trong lòng khẽ động: “Vẫn là bản vẽ ?”

 

Cường T.ử gật đầu: “Cũng cần quá phức tạp, chỉ cần hiểu rõ phương vị và kích thước phụ kiện đường ống là , chúng đều học mấy ngày, việc dám tùy tiện nhận.”

 

Thế nhưng Tạ Vân Thư chỉ là một bán cơm ở căng tin, cả ban quản lý dự án cô thể chuyện chỉ Điền Hạo và Thẩm Tô Bạch, hơn nữa cô thời gian của ban quản lý dự án đều bận, đặc biệt là Thẩm Tô Bạch mấy ngày đến ăn cơm trưa.

 

Thực bản vẽ đó Tạ Vân Thư cũng thể hiểu , nhưng chuyên nghiệp, cô thiếu tự tin.

 

Cô suy nghĩ một lát mới mở lời: “Lý ca, bản vẽ đó thể cho mang chép một bản , nếu vội, sẽ nhờ thầy giáo ở trường đêm xem giúp.”

 

Tối mai chính thức đến trường đêm báo danh nhập học, cô thể sắp xếp dữ liệu bản vẽ , đó nhờ thầy giáo giúp xem thử đúng

 

Lý Thắng Lợi lập tức phấn chấn: "Chắc chắn ! Em Vân Thư, nếu em giúp , nhận việc sẽ trả em phí kỹ thuật!"

 

Thuê một kỹ thuật viên còn tốn vài trăm tệ, vấn đề là họ kênh để tìm như . Người của bộ phận dự án sẽ thèm đến mấy kẻ chân đất mắt toét như họ, đó là lý do Cường T.ử mới nghĩ đến việc nhờ Tạ Vân Thư giúp đỡ.

 

Tạ Vân Thư thật cũng tự tin lắm: "Anh Lý, em chỉ thử thôi, dù cũng cứ tìm thêm khác ."

 

Vẫn đến trường, cũng giáo viên ở đó là thế nào? là bạn của Thẩm đội, chắc chắn nhân phẩm vấn đề gì, ?

 

Ngày hôm đó, khi chợ mua rau về, Tạ Vân Thư liền cầm bản vẽ bắt đầu quên ăn quên ngủ mà xem. Cô sợ sẽ mắc , tiên là dùng thước kẻ chép một bản, đó dựa các chú thích đó mà ghi từng liệu thể thấy.

 

Mãi đến hơn mười một giờ đêm, Tạ Minh Thành mới đặt sách xuống, về phía đó.

 

Dưới ánh đèn bàn quá sáng, chị gái cô vẫn cúi đầu yên lặng, dù khuya nhưng sắc mặt hề lộ vẻ mệt mỏi. Đôi tay lấy gì mềm mại của cô cầm cây bút máy, ngừng vẽ vẽ, chuyên tâm đắm chìm trong thế giới của riêng .

 

Tạ Minh Thành khẽ mím môi. Mỗi khi cảm thấy bực bội vì gặp khó khăn trong học tập, luôn nghĩ, nếu hôm nay trong lớp là chị gái thì chị sẽ thế nào? Thật mười hai tuổi, học giỏi, thậm chí còn vì ham chơi mà chịu bài tập.

 

Lúc đó còn trẻ con hờn dỗi : "Sau trong nhà một chị gái là sinh viên đại học là đủ , em thể khuân gạch kiếm tiền!"

 

Tạ Minh Thành mười hai tuổi thể ngờ , một lời thành sự thật, chỉ khác là vai trò giữa hai chị em đảo ngược. Cũng từ lúc đó, ngoài việc học hành chăm chỉ, còn con đường nào khác để lựa chọn.

 

Những điều bỏ lỡ thể bù đắp , Tạ Minh Thành giục chị gái sớm ngủ. Khi nhắm mắt , nghĩ cái gọi là Thẩm đội cũng tạm , ít nhất ngu ngốc và ích kỷ như Lục Tri Hành.

 

Điều duy nhất lắm là Thẩm đội cao quá, ước chừng lẽ đ.á.n.h . Đợi thi đại học xong tập luyện t.ử tế mới ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-144-qua-nhien-nguoi-khong-nen-tu-minh-da-tinh.html.]

 

Lật một cái, Tạ Minh Thành ngủ say. Dưới ánh đèn lúc sáng lúc tắt, chỉ Tạ Vân Thư vẫn còn xem bản vẽ, cả căn phòng chìm trong tĩnh lặng.

 

Cách đó bao nhiêu con phố, trong đại viện chính phủ Hải Thành, Thẩm Tô Bạch tập xong một bài quyền quân đội trở về phòng ngủ, cởi áo lộ cánh tay rắn chắc đầy sức mạnh, một vết sẹo cũ chạy ngang cả tấm lưng, là do thực hiện nhiệm vụ năm để .

 

Cũng chính vì vết thương nặng đó, Tô Thanh Liên nửa ép buộc chuyển công tác từ quân đội về Hải Thành, còn yêu cầu giải quyết vấn đề cá nhân tuổi hai mươi tám.

 

Hiện tại xem , nhiệm vụ thể vui vẻ chấp nhận, dù độ khó vẫn .

 

Ngày đầu tiên nhập học trường bổ túc ban đêm.

 

Vì Tạ Vân Thư nhập học muộn hơn những khác nên cô chỉ thể ở vị trí cuối cùng trong góc. Bạn cùng bàn là một nam sinh, khi Tạ Vân Thư xuống, đang gục mặt bàn ngủ, chỉ thấy cái gáy tóc bù xù. Ngay cả khi Tạ Vân Thư xuống, cũng nhúc nhích, ngủ khá ngon lành.

 

Bảy giờ lên lớp đến tám rưỡi tan học là hai tiết, giữa giờ chỉ hai mươi phút nghỉ ngơi, từ đầu đến cuối bạn cùng bàn của cô đều mở mắt, cứ ngủ mãi.

 

Tạ Vân Thư thích xen chuyện của khác, nhưng trong lòng vẫn thầm nghĩ, học trường bổ túc ban đêm mà còn ngủ thì đầu óc chắc vấn đề lớn , học thì tại cứ nhất định đến? Chẳng là phí thời gian, phí hoài cuộc đời ?

 

Mãi đến khi tan học, bạn cùng bàn của cô mới mắt nhập nhèm ngủ đầu , một gương mặt trẻ trung trai, thấy Tạ Vân Thư thì ngây một chút, đó nở một nụ : "Bạn học mới ?"

 

Tạ Vân Thư thu dọn đồ đạc, vẫn còn bận tâm chuyện bản vẽ, nghĩ bụng tối nay sẽ tăng ca chỉnh sửa cho xong, nhất định ngày mai tìm giáo viên xem qua.

 

Nghe thấy giọng của bên cạnh, cô lịch sự mỉm với , cầm sách .

 

"Đồng chí, tên là gì?" Không ngờ nam sinh mau mồm mau miệng, hai tay đút túi quần theo cô, lười nhác mở miệng: " là Quý Tư Viễn, cũng mới nhập học lâu."

 

Quý Tư Viễn, cái tên quen, gương mặt cũng quen.

 

Tạ Vân Thư ấn tượng với chỉ ngủ trong giờ học, nhưng vì lịch sự vẫn khẽ dừng bước đầu với : "Tạ Vân Thư, tạm biệt."

 

Mắt Quý Tư Viễn sáng lên, lúc mới phát hiện bạn cùng bàn mới xinh đến , lập tức còn buồn ngủ nữa: "Tiện đường, cùng nhé?"

 

Cậu cô sống ở ư? Chẳng rõ ràng là một kẻ háo sắc ?

 

Tạ Vân Thư thẳng thừng từ chối: "Không tiện đường, tạm biệt."

 

Hai ba câu, cô liên tục tạm biệt. Quý Tư Viễn tặc lưỡi một tiếng, nhanh chậm bên cạnh cô, mãi cho đến cổng trường, hai cũng thêm lời nào.

 

Ở cổng một đàn ông mặc áo khoác lông vũ màu đen, quàng khăn len màu xám quanh cổ, gương mặt lạnh lùng cứng rắn hòa lẫn màn đêm.

 

Tạ Vân Thư giật khựng : "Thẩm đội, ở đây?"

 

Anh là đặc biệt chờ cô tan học đó chứ?! Tình huống thực sự dễ khiến suy nghĩ nhiều, Tạ Vân Thư cảm thấy tim đập nhanh...

 

Ánh mắt Thẩm Tô Bạch lướt qua Quý Tư Viễn bên cạnh cô, mới mở miệng: "Học hành thế nào ?"

 

Tạ Vân Thư mím môi còn kịp gì, Quý Tư Viễn bên cạnh cô rên rỉ một tiếng: "Đội trưởng Thẩm, ơn giúp trai một tiếng , để công trường khuân gạch cũng , cái khoản học hành thật sự !"

 

Tim Tạ Vân Thư bình tĩnh , quả nhiên con nên tự đa tình...

 

--- Trùng Sinh Thập Niên 80: Ly Hôn Rồi Được Quân Thiếu Cưng Chiều Lên Tận Trời -

 

 

Loading...