Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 139: Lục Tri Hành cút xa ra! ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:55:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nửa tháng gặp, khí chất của Lục Tri Hành hình như lạnh lùng hơn nhiều, đợi phụ nữ phía , vẻ mặt chút bực bội: “Cô học vấn mà ở đây quét dọn là lắm .”
Chu Tân Nguyệt c.ắ.n chặt răng: “Anh Tri Hành, em chỉ sợ .”
Lục Tri Hành đầu , lạnh lùng cô : “Vân Thư là công nhân chính thức mà còn thể bỏ sĩ diện bán cơm hộp, cô ngay cả việc quét dọn cũng xong ?”
Sắc mặt Chu Tân Nguyệt trắng bệch, bây giờ cô chỗ nào để , ngoài việc giả đáng thương tỏ yếu đuối thì còn cách nào khác.
Lục Tri Hành nể mặt Tiểu Vĩ, mỗi tháng chỉ cho cô mười tệ, bây giờ đừng đến việc mua quần áo , cô thậm chí còn cân nhắc xem món nào rẻ nhất để ăn!
“Anh Tri Hành, đừng giận, em sẽ cố gắng thử.” Chu Tân Nguyệt thăm dò đặt tay lên cánh tay Lục Tri Hành, cúi đầu : “Em em bằng Vân Thư, nhưng em đang đổi mà, đừng bỏ rơi em…”
Sự yếu đuối quả nhiên khiến bước chân Lục Tri Hành chậm , gạt cánh tay Chu Tân Nguyệt , mà chỉ nhàn nhạt mở lời: “Anh và Vân Thư ly hôn chỉ là bất đắc dĩ, vẫn sẽ ở bên , sẽ giúp em, nhưng sẽ còn như nữa.”
Nói xong câu đó đầu , thấy một bóng dáng quen thuộc.
“Vân Thư!” Lục Tri Hành nhanh chân hai bước, mới rũ bỏ tay Chu Tân Nguyệt, trong mắt tràn đầy sự ngạc nhiên mừng rỡ: “Sao em ở đây?”
Ánh sáng trong mắt còn tắt, liền tiếp tục thấy Thẩm Tô Bạch bên cạnh Tạ Vân Thư, sắc mặt lập tức tối sầm: “Hai ở cùng ?”
Tạ Vân Thư khạc một tiếng: “Xui xẻo, cút xa !”
Lục Tri Hành túm chặt lấy chiếc xe đạp của cô, giọng mềm : “Vân Thư, và Tân Nguyệt vẫn luôn ngủ riêng, sẽ chứng minh cho em thấy, đây chúng trong sạch, gì cả.”
Thẩm Tô Bạch nghi hoặc: “Không ngủ cùng mà còn kết hôn ? Thì cái gọi là trong sạch, quả nhiên là du học sinh, suy nghĩ khác hẳn bình thường chúng .”
Lục Tri Hành câu đó chọc tức tay: “Thẩm Tô Bạch, rốt cuộc ý gì? Rõ ràng thể, còn cứ quấn lấy cô , sẽ chỉ mang cho cô nỗi đau mới thôi!”
Gia tộc họ Thẩm ở Kinh Bắc, với địa vị của Vân Thư thì khác một trời một vực, bọn họ một trăm, một vạn phần trăm là thể nào!
Tạ Vân Thư vốn để ý đến Lục Tri Hành, nhưng dám đổ nước bẩn lên Đội trưởng Thẩm, thế thì thể nhịn !
“Lục Tri Hành, đừng mỗi xuất hiện đều khiến tát !” Tạ Vân Thư chắn mặt Thẩm Tô Bạch, che chở ở phía : “ và Đội trưởng Thẩm mới là trong sạch, đừng vì là đồ thối nát mà nghĩ ai cũng như !”
Lục Tri Hành chịu nổi dáng vẻ cô che chở Thẩm Tô Bạch, gầm lên một tiếng: “Anh ý đồ với em! Gia thế của căn bản sẽ cho phép cưới một phụ nữ qua một đời chồng, chỉ đùa bỡn em một chút mà chịu trách nhiệm thôi, em thể tỉnh táo , hai căn bản là thể nào!”
Anh xong như xì , chậm rãi : “Vân Thư, năm đó cưới em là thật lòng, bây giờ tái hôn với em cũng là thật lòng. Gia thế xuất của em cả, và em trai em, cũng thể nuôi, những điều đàn ông nào khác thể .”
Tạ Vân Thư càng cảm thấy đàn ông thật nực , miệng thì gia thế xuất cả, nhưng bao giờ chịu đến khu nhà tập thể dạng ống, ngay cả một tiếng cũng gọi , lấy mặt mũi mà những lời như ?
Thẩm Tô Bạch khẽ nhắc nhở : “Bác sĩ Lục, lương của e là nuôi nổi nhiều như .”
Hơi thở của Lục Tri Hành khựng , nghĩ đến những gì , đau khổ nhắm mắt : “Nói vẫn là vì tiền, Vân Thư em để ý tiền, thể sửa đổi, thẻ lương, tiền thưởng đều giao cho em cầm…”
Đến bây giờ, vẫn nghĩ cô vì tiền mà để tâm.
Tạ Vân Thư xông lên đá Lục Tri Hành một cước: “Đồ ch.ó c.h.ế.t, cút xa !”
Cô ngứa tay, vẫn còn đ.á.n.h .
Chu Tân Nguyệt phía đỡ lấy Lục Tri Hành, vẻ mặt thê lương: “Vân Thư, em là vì em, em thề sẽ nhường Tri Hành cho chị, như ?”
Tạ Vân Thư đá cô một cước: “Cô cũng cút !”
Cô xong đẩy xe , thấy Chu Tân Nguyệt đau khổ cúi xuống, đôi mắt như rắn trong bóng tối, chằm chằm bóng lưng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-139-luc-tri-hanh-cut-xa-ra.html.]
Thẩm Tô Bạch dường như cảm giác, đầu , ánh mắt lạnh nhạt lướt qua hai , cuối cùng dừng Chu Tân Nguyệt.
Chu Tân Nguyệt giật , vội vàng thu hồi ánh mắt. Tình hình hiện tại, Tiểu Vĩ còn giá trị lợi dụng, ngược còn trở thành gánh nặng của cô , chi bằng lợi dụng thằng bé để hạ gục Tạ Vân Thư.
Nếu cô vì Tạ Vân Thư mà mất đứa con…
Nghĩ đến đây, Chu Tân Nguyệt đau khổ nhíu mày: “Anh Tri Hành, Vân Thư đá mạnh, em vẫn còn đau lưng.”
Lục Tri Hành siết chặt nắm đấm, đối với hành vi động tay động chân nhiều của Tạ Vân Thư cũng chút đồng tình, Vân Thư lớn lên trong môi trường như , tự nhiên thể dịu dàng thùy mị như tiểu thư khuê các.
Sau khi họ tái hôn, sẽ từ từ sửa đổi những khuyết điểm đó của cô, nhưng cũng sẽ đối xử với cô hơn .
Mèo Dịch Truyện
Thấy Lục Tri Hành gì, Chu Tân Nguyệt gượng : “Em ý trách Vân Thư, chuyện đây em đúng là sai nhiều, nếu em thì chị cũng ly hôn với .”
Sắc mặt Lục Tri Hành vui: “Chúng thôi.”
Chu Tân Nguyệt dừng bước, ngượng ngùng mở lời: “Anh Tri Hành, thể mua một xâu kẹo hồ lô về cho Tiểu Vĩ ? Ngày mai em sẽ đến nhà hàng giúp việc, đợi phát lương sẽ trả tiền cho .”
Sắc mặt Lục Tri Hành dịu : “Em đối xử với Tiểu Vĩ là .”
Chu Tân Nguyệt cúi đầu: “Em nhiều chuyện tổn thương Tiểu Vĩ, bù đắp thế nào cũng đủ, dù lấy mạng em đền cũng đáng. Em đ.á.n.h trong núi nên cơ thể tổn thương, đời e là chỉ thể một Tiểu Vĩ thôi…”
Những lời cuối cùng cũng khiến Lục Tri Hành chút xúc động, mím môi: “Chỉ cần em sai mà sửa, Tiểu Vĩ sẽ tha thứ cho em, đời đứa trẻ nào thật sự oán trách cha .”
Chu Tân Nguyệt ngoan ngoãn theo , cô đương nhiên sẽ cố gắng một , chỉ như khi mất con, cô mới càng đáng thương hơn! Mà kẻ chủ mưu Tạ Vân Thư cũng sẽ càng đáng ghét, đến lúc đó, Lục Tri Hành sẽ về phía ai đây?
Còn đàn ông bên cạnh Tạ Vân Thư, sẽ về phía ai đây?
Gần đến cổng công trường, Tạ Vân Thư ngượng ngùng cảm ơn Thẩm Tô Bạch: “Những lời hỗn xược của Lục Tri Hành, đừng để trong lòng, là chính trực, thể…”
Sao thể đến đùa bỡn cô?
Thẩm Tô Bạch ừ một tiếng: “ sẽ để bụng , bạn bè giúp đỡ lẫn vốn là chuyện nên .”
Xem tầm vóc của kìa! Rồi Lục Tri Hành mà xem!
Tạ Vân Thư giờ chỉ tự chọc mù mắt , cô thể mù quáng đến ?
Thẩm Tô Bạch dừng xe đạp : “Cô , còn việc khác bận, chuyện đầu bếp và đại học ban đêm, nhớ tìm .”
Tạ Vân Thư vội vàng gật đầu: “Thẩm đội trưởng, nợ một ân tình nữa .”
Ánh mắt Thẩm Tô Bạch trong trẻo, sâu sắc: “Tổng cộng bốn cái, vẫn là quá nhiều.”
Tạ Vân Thư cảm giác như bán cũng trả hết, cô chớp nhanh đôi mắt hổ phách, cố gắng để trông đỡ vô liêm sỉ hơn: “ cũng trọng tình nghĩa mà.”
Thẩm Tô Bạch ừ một tiếng: “Vào , cứ bước về phía .”
Tạ Vân Thư vẫy tay đạp xe đạp qua cổng công trường, mái tóc bay lên rơi xuống, cho đến khi bóng biến mất, Thẩm Tô Bạch mới đạp xe về hướng ngược .
Cứ bước về phía , Tạ Vân Thư, đừng vì bất cứ ai mà dừng bước chân của .
--- Trùng sinh thập niên 80: Sau ly hôn thiếu tá quân nhân cưng chiều tận trời -