Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 127: Cả người hoang dã không có giới hạn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:55:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dì Lệ mới đến tức đến mức đôi mắt tam giác đỏ ngầu. Nhà bà ở ngay đối diện con phố , Tết thấy Tạ Vân Thư bán cơm ở đây, lúc đó trong lòng còn lẩm bẩm khinh thường, thấy cô buôn bán ngày càng , liền tính toán đến giành mối ăn.
Không ngờ con bé con tuổi còn trẻ mà thủ đoạn, còn cái khuôn mặt hồ ly quyến rũ, câu dẫn bao nhiêu thằng đàn ông ! Có cái bản lĩnh đó, bán cơm hộp gì, thà bán thịt còn hơn!
Tạ Vân Thư bật trong lòng, cô dọn dẹp nồi niêu xong, leo lên xe máy, với phụ nữ đối diện: "Dì Lệ, dì lớn tuổi như mà còn để một đám đàn ông vây quanh, chồng dì đồng ý ạ? là hổ..."
Cô xong, đạp ga vặn tay lái phóng . Dì Lệ lúc chỉ đôi mắt tam giác đỏ ngầu mà cả mặt và cổ cũng đỏ bừng vì tức giận! Con nhỏ c.h.ế.t tiệt, rõ ràng là tự câu dẫn đàn ông, còn dám đổ tiếng lên bà !
Đáng tiếc, cơm của bà vẫn bán hết.
dù nữa, sự xuất hiện của Dì Lệ thực sự ảnh hưởng đến việc ăn của Tạ Vân Thư. Cô về nhà lấy sổ tính toán mãi, thở dài một tiếng, hôm nay ít nhất ít hơn năm đồng.
Lý Phân Lan thấy cô nhíu mày chặt, cũng lo lắng theo: "Có chuyện gì , hôm nay buôn bán ?"
Nếu hôm nay ít cơm, thật sự khả năng bán hết!
Tạ Vân Thư Lý Phân Lan lo lắng vì những chuyện , cô với : "Không , con chỉ là qua Tết chút lười biếng thôi."
Lý Phân Lan trìu mến vén tóc cô tai, ngần ngừ một lúc mới mở lời: "Vân Thư, con còn trẻ mà, vẫn tìm một chỗ dựa nữa. Em con thi đại học xong là việc gì nữa , tự đan áo len cũng thể kiếm tiền."
Bán cơm hộp tuy kiếm tiền, nhưng cũng thật sự vất vả.
Tạ Vân Thư chống cằm: "Mẹ, đang chê con ?"
Mèo Dịch Truyện
Lý Phân Lan nhéo một cái má cô: "Cái con bé hư , đây là nhà con, ai mà đuổi con chứ? Con năm nay mới hai mươi hai tuổi, Lục Tri Hành lưng cưới vợ mới , con cũng tìm một chứ! Thực Tiểu Bạch cũng tồi, dáng dấp cũng , tiếc là Kinh Bắc, nếu con theo nó, đến Kinh Bắc , nỡ. cũng , nếu thật sự là lương duyên, cũng phản đối!"
Tạ Vân Thư suýt nữa nước bọt của sặc c.h.ế.t, hiểu Lý Phân Lan ý nghĩ kỳ quái như . Cô dậy khỏi ghế vội vàng lắc đầu: "Mẹ ơi nghĩ gì , con và Đội trưởng Thẩm chỉ là bạn bè bình thường thôi mà! Mẹ thể vì mà đẩy con gái qua cho chứ!"
Lý Phân Lan nhíu mày: "Chính vì nên mới thấy hợp chứ!"
Tạ Vân Thư cạn lời, vội vàng ngắt lời: "Dù con cũng gia đình Đội trưởng Thẩm quyền thế, bản chức vụ cũng cao, Lục Kiến Thiết thấy cũng cung kính."
Lần Thẩm Tô Bạch chức vụ của cao hơn yêu của Lâm Thúy Bình, cô cũng tự đa tình một chút. Đội trưởng Thẩm và cô chênh lệch quá lớn, cũng lý do gì để ý đến một phụ nữ qua một đời chồng. Cô xinh , nhưng Đội trưởng Thẩm là một chính trực như , lẽ nào sắc mê hoặc?
Không thể nào, tuyệt đối thể nào! Người thể chỉ thuận miệng nhắc đến thôi, dù đàn ông cũng chút hiếu thắng. Nếu cô cứ cố chấp thì ngay cả bạn bè bình thường cũng còn . Hơn nữa, kể từ khi ly hôn với Lục Tri Hành, cô thực sự tâm trí nào mà nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ...
Câu khiến Lý Phân Lan im lặng. Gia đình họ Lục còn khinh thường Vân Thư, nếu địa vị cao hơn cả nhà họ Lục thì càng thể nào. Không bà tự ti về con gái , mà là bà phụ nữ lấy chồng kém thì chịu khổ, lấy chồng cao sang cũng chắc hạnh phúc.
Dù là lúc nào, kết hôn vẫn cần môn đăng hộ đối.
Ngày hôm , Tạ Vân Thư theo thường lệ đến ban quản lý dự án giao cơm. Hôm qua cô thấy Thẩm Tô Bạch, hôm nay đến nhận hộp cơm vẫn .
Không nhịn , Tạ Vân Thư vẫn hỏi một câu: "Đội trưởng Thẩm ở đây ?"
Người công nhân nhận cơm hộp giải thích: “Hai ngày nay dự án lãnh đạo đến kiểm tra, còn cả ông chủ lớn từ phương Nam, công trường mới sắp khởi công , đội trưởng Thẩm bận tối mắt mũi! Ngay cả giám đốc Điền cũng chẳng thời gian trong văn phòng nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-127-ca-nguoi-hoang-da-khong-co-gioi-han.html.]
Tạ Vân Thư nhớ tới chuyện Thẩm Tô Bạch Tết sẽ bao thầu nhà ăn, trong lòng cũng sốt ruột yên, nhưng cô chẳng kênh thông tin nào. Dù nếu Thẩm Tô Bạch tìm cô, cô cũng chẳng chỗ nào mà tìm . Chẳng lẽ cô còn thể hỏi thăm đội trưởng Thẩm ở ?
Đi hỏi thăm chỗ ở của đàn ông độc , việc cô dám , mà đội trưởng Thẩm là ...
cô thực sự lo lắng chuyện bao thầu nhà ăn, ngại ngùng mở lời: “Anh ơi, nếu gặp đội trưởng Thẩm, thể giúp em chuyển lời một chút ạ, em việc tìm ?”
Có ấn tượng với cô gái xinh xắn , công nhân đáp lời: “Không thành vấn đề, gặp sẽ với !”
Hôm nay bán cơm, Tạ Vân Thư vẻ đắt hàng hơn hôm qua một chút.
Dì Lệ đối diện một cái ghế đẩu nhỏ, bên cạnh còn một cô gái trẻ, dáng cao nhưng khá mập, đôi mắt tam giác ngược y hệt, một cái là ngay là con gái dì Lệ.
“Xuân Hạnh, lát nữa con cứ ở phía mà rao, thấy ai cũng gọi là . Mẹ tin là mấy gã đàn ông đó đều chạy đến chỗ con tiện nhân !” Dì Lệ đổi chiến thuật, còn lôi cả con gái : “Đẩy nó chỗ khác, việc ăn ở đây là của con !”
Xuân Hạnh vui: “Mẹ ơi, đàn ông ở đây là lũ chân đất, con việc gì gọi là ? Mẹ xem quần áo bọn họ mặc, rách bẩn, ghê tởm c.h.ế.t !”
Dì Lệ véo cô một cái: “Bảo con gọi thì cứ gọi! Đợi kiếm tiền, mới thể nhờ quan hệ sắp xếp công việc cho con! Vào nhà máy , con mới tìm đối tượng !”
Đáng tiếc Xuân Hạnh Tây Thi hộp cơm, khi sự so sánh với ngày hôm qua, đa vẫn chọn mua cơm ở chỗ Tạ Vân Thư. Thấy bên sắp hết hàng, mà trong nồi của vẫn còn một nửa đồ ăn, dì Lệ sốt ruột.
Công nhân tan ca về cũng thưa dần, dì Lệ dứt khoát bán ba hào một phần, nếu đồ ăn sẽ mang về nhà tự ăn hết. Quả thật, như bán nhanh, chẳng mấy chốc hết sạch.
Chỉ cần tính sơ qua là , chẳng lãi lời gì...
Thù mới hận cũ chồng chất, dì Lệ tức điên lên đập nắp nồi loảng xoảng: “Con tiện nhân, ve vãn bao nhiêu thằng đàn ông, là bán thịt mà chẳng bán thịt gì! Hừ, vì kiếm tiền mà chẳng cần tí thể diện nào!”
Xuân Hạnh sớm ghét Tạ Vân Thư mặt. Một cô gái xinh như mà ngoài bán cơm hộp cho đàn ông, một cái là ngay là đồ yên phận, liền bĩu môi: “Mẹ ơi, chừng là thích giao du với đàn ông đó! Đâu giống con đây đoan trang, đến chuyện với đàn ông lạ cũng đỏ mặt.”
Lúc bên ngoài công trường cơ bản còn ai, ngay cả Cường T.ử cũng mua cơm ăn xong về việc.
Tạ Vân Thư từ từ thu dọn đồ đạc: “Nói chuyện thôi cũng đỏ mặt, thì cứ c.h.ế.t dí ở nhà , ngoài gì cho mất mặt?”
Nói thật, cô mắng thể bằng Lâm Thúy Bình, bởi vì con bé Lâm Thúy Bình đó mắng chọn những lời thô tục khó nhất, thuộc loại gì khó thì nó mắng cái đó. Cũng thể bằng dì Lưu, chị dâu Tứ Xuyên ở lầu , vì dì Lưu mắng độc nhanh, cho khác thời gian phản công.
Cô thuộc kiểu thích thẳng vấn đề, cùng lắm thì trực tiếp tay.
Dì Lệ sớm ôm ý định đuổi Tạ Vân Thư , một độc chiếm việc kinh doanh ở đây. Đây là gần nhà bà , Tạ Vân Thư dựa mà dám đến đây ăn? Dựa việc hai con bà đều mặt, mắng c.h.ử.i một hồi liền động thủ luôn.
Tạ Vân Thư đ.á.n.h là rèn luyện từ nhỏ, những tay tàn nhẫn mà còn bài bản, hai con dì Lệ căn bản đối thủ của cô.
Vì , khi Thẩm Tô Bạch từ công trường bước , cảnh tượng thấy là Tạ Vân Thư tóc tai bù xù đang cưỡi dì Lệ, tay còn giữ chặt tóc của Xuân Hạnh, ánh mắt hung dữ tàn nhẫn, mặt còn vệt máu, cả hoang dã hết mức...
--- Trọng sinh những năm 80: Sau ly hôn quân thiếu sủng lên trời -