Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 119: Không có Vân Thư, anh không sống nổi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:55:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng xe ba bánh máy lớn, khi Tạ Vân Thư chầm chậm lái , cả khu tập thể đều kinh động.

 

Lâm Thúy Bình gần như phát điên vì ghen tị, Tạ Vân Thư rõ ràng ly hôn còn thất nghiệp, cuộc sống của cô càng ngày càng ? Mua quần áo mới thuê đại viện thì thôi, cô còn mua về một chiếc xe ba bánh máy nữa! Phì! Đồ thích khoe mẽ!

 

Buổi tối ăn cơm, Lý Phấn Lan cố ý hỏi một câu: “Vân Thư, Tiểu Bạch cũng là Hải Thành ? Cậu công việc gì ở công trường thế con?”

 

Tạ Vân Thư thấy từ “Tiểu Bạch” thì rùng , vội vàng lên tiếng: “Mẹ, tên là Thẩm Tô Bạch, là đại đội trưởng ở công trường, hình như Hải Thành, cụ thể công việc gì con cũng .”

 

Cô thực sự , ban đầu cô tưởng là đội trưởng bảo vệ, đó nghĩ là đội trưởng hậu cần, bây giờ cô đoán chức quan lớn hơn một chút, dù đều gọi là Thẩm đội, cô cũng cứ theo mà gọi Thẩm đội.

 

Lý Phấn Lan lườm cô một cái: “Cái con bé , còn tên gì ? Tiểu Bạch , là trưởng bối cần gọi cả họ tên, gọi như mật hơn.”

 

Tuy nhiên, Thẩm Tô Bạch Hải Thành, Lý Phấn Lan chút tiếc nuối, con gái tái hôn nhất định chọn , cầu giàu sang phú quý ít nhất cũng quan tâm chăm sóc, nếu Hải Thành thì thể xem xét.

 

Gả xa chẳng càng yên tâm ?

 

Tạ Vân Thư chỉ mới một gặp mặt, nghĩ xa đến ? Hơn nữa, khuôn mặt nghiêm nghị chính trực của Thẩm đội, thế nào cũng hợp với cái tên Tiểu Bạch, mà cái tên càng giống như gọi một con ch.ó nhỏ...

 

Tạ Minh Thành đang cầm đũa thì khựng , nghĩ đến điều gì đó: “Thẩm đội mà hôm đó chúng gặp ở trung tâm chứng khoán khi bán cơm ?”

 

Tạ Vân Thư ngờ em trai còn nhớ, gật đầu : “ , chị đưa cơm cho bộ phận dự án là ký hợp đồng với , mua xe máy cũng nhờ giúp đỡ, với cả đưa Tiểu Vĩ đến đồn công an cũng là giúp.”

 

Nhắc đến tên Tiểu Vĩ, Lý Phấn Lan nhíu mày: “Ôi, đứa bé đó bây giờ thế nào ?”

 

Tạ Vân Thư sắc mặt nhạt : “Mẹ, con của nhà , quản nhiều như .”

 

Lý Phấn Lan lắc đầu: “Nói là ...”

 

Chu Tân Nguyệt vẫn đang giam trong khoa tâm thần, nhà họ Lục ít nhất sẽ ngược đãi Tiểu Vĩ, cùng lắm là để thằng bé c.h.ế.t đói, chứ họ đối xử với Tiểu Vĩ thì là thể.

 

Trong đầu Tạ Vân Thư thoáng hiện lên đôi mắt vô hồn trống rỗng , cuối cùng cô thở dài thỏa hiệp: “Mai con sẽ tìm cơ hội gặp Tiểu Vĩ một , xem thằng bé thế nào.”

 

Lý Phấn Lan lắc đầu: “Thôi , con mà tìm Tiểu Vĩ thì tiếp xúc với nhà họ Lục.”

 

lòng , thực sự lo lắng cho đứa trẻ đó, nhưng ai mà ích kỷ chứ? Lo lắng thì lo lắng, nhưng để con gái đối mặt với nhà họ Lục, Lý Phấn Lan cũng .

 

Nhà họ Lục.

 

Lục Tri Hành bàn ăn, Trình Ngọc Hương phàn nàn: “Giờ thì đây, mấy bà phu nhân cán bộ ai nấy đều như xem kịch! Hôm qua đến tìm đ.á.n.h mạt chược, từ chối , mấy câu là những lời bóng gió!”

 

Mèo Dịch Truyện

Lục Kiến Thiết nặng nề đặt bát xuống, phát một tiếng kêu lanh lảnh: “Bà còn tâm trí đ.á.n.h mạt chược, là sợ đủ ác ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-119-khong-co-van-thu-anh-khong-song-noi.html.]

 

Tiểu Vĩ đang cặm cụi ăn cơm ngay lập tức đặt bát xuống, dám động đậy. Đến nhà họ Lục, đây là đầu tiên thằng bé ăn cơm cùng bàn, những lúc khác đều là Trình Ngọc Hương tùy tiện mang một bát cơm với vài món và màn thầu đến, thằng bé ngoan ngoãn ăn xong tự rửa bát sạch sẽ.

 

Thằng bé giống như một con ch.ó nhỏ gửi nuôi trong nhà , vẫy đuôi cũng kẹp chặt, vì đ.á.n.h sợ, thằng bé dám gì cũng dám thẳng ai, nhưng những ngày như đối với nó cũng là hạnh phúc.

 

Ít nhất, Chu Tân Nguyệt ở đây.

 

Lục Tri Hành cạnh thằng bé ăn cơm, sắc mặt lạnh nhạt: “Viện trưởng Lâm bảo ngày mai đưa Chu Tân Nguyệt , cứ nhốt cô mãi trong đó là cách.”

 

Lục Tuyết Đình mắt sáng rực: “Anh, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt chịu để chị Tân Nguyệt , chị ở trong đó sợ hãi đến mức nào ! Mấy cũng cho em thăm chị , đợi chị ...”

 

“Đợi cô , sẽ ly hôn với cô .” Lục Tri Hành cắt ngang lời Lục Tuyết Đình, liếc Tiểu Vĩ: “Thằng bé tạm thời sẽ trông, đợi cô tự tìm việc , cảm xúc định , Tiểu Vĩ sẽ về với cô .”

 

Lục Tuyết Đình “á” lên một tiếng: “Anh ly hôn với chị Tân Nguyệt ? Cô bây giờ còn việc , thể lúc ly hôn với cô ?”

 

Lục Tri Hành lạnh một tiếng: “Sao ? Lúc ly hôn với Vân Thư, cô chẳng cũng việc ?”

 

Lục Tuyết Đình tức giận đặt đũa xuống: “Sao thể giống , Tạ Vân Thư vốn dĩ là ở tầng lớp thấp, loại như cô thì mà c.h.ế.t đói ! Chị Tân Nguyệt khác, cô lớn lên trong đại viện nhà từ nhỏ, chịu khổ nhiều như , bây giờ khó khăn lắm mới gả cho , đưa khoa tâm thần! Rõ ràng đây thương cô như , trở mặt vô tình thế?”

 

Hồi nhỏ cô thường theo Chu Tân Nguyệt chơi, chỉ nhớ Chu Tân Nguyệt hồi nhỏ xinh dịu dàng, còn là đối tượng cô sùng bái, đối với Chu Tân Nguyệt cô một bộ lọc tự nhiên. Vì khi đều Chu Tân Nguyệt ngược đãi Tiểu Vĩ, Lục Tuyết Đình vẫn luôn tin.

 

Cô tin chắc, chỉ Tạ Vân Thư mới những chuyện độc ác như , chị Tân Nguyệt tuyệt đối sẽ !

 

Trình Ngọc Hương bây giờ Lục Tuyết Đình về Chu Tân Nguyệt là đau đầu: “Nếu dám hạ t.h.u.ố.c con trèo lên giường một cách trơ trẽn, vị trí con dâu nhà họ Lục thể đến lượt cô ? Cho dù tái hôn với Tạ Vân Thư, cũng thể chấp nhận một phụ nữ như Chu Tân Nguyệt!”

 

Ánh mắt Lục Tri Hành khẽ lay động khi thấy hai chữ “tái hôn”, khẽ nắm chặt ngón tay, nhẹ giọng : “Mẹ, con ly hôn với Tân Nguyệt xong, nếu thể tái hôn với Vân Thư, con sẽ kết hôn nữa.”

 

Lục Kiến Thiết sắc mặt lạnh xuống: “Con thế là ý gì? Đe dọa chúng ?”

 

Lục Tuyết Đình cũng sốt ruột kém: “Anh, cứ nhất quyết với phụ nữ Tạ Vân Thư đó , còn tay đ.á.n.h em, quên ?”

 

“Là do với cô , cũng là do gia đình chúng với cô , đương nhiên bù đắp nửa đời còn cho cô .” Lục Tri Hành xong câu , cúi đầu khổ một tiếng: “Mẹ, Vân Thư, con sống nổi ...”

 

Lúc cô còn ở đây, cảm thấy cô quan trọng đến mức nào, nhưng khi mất , cảm thấy từng giây từng phút đều khó khăn.

 

Trình Ngọc Hương khẽ khựng , con trai bà từ đến nay luôn ngạo mạn, cho dù lúc đó màng sự phản đối của gia đình cưới Tạ Vân Thư, cũng chỉ một câu là Tạ Vân Thư hợp để sống chung. Vì bao giờ nghĩ rằng con trai tình cảm sâu đậm với Tạ Vân Thư, cùng lắm chỉ là chút bốc đồng của tuổi trẻ, dù khuôn mặt Tạ Vân Thư quả thật .

 

Lục Kiến Thiết mất hết khẩu vị, ông liếc Tiểu Vĩ bên cạnh: “Thằng bé con cứ đưa về , ngày nào cũng ở đây, bố thấy là đau đầu!”

 

--- Trọng Sinh Thập Niên 80: Ly Hôn Rồi Được Thiếu Tá Quân Đội Chiều Chuộng Lên Tận Trời -

 

 

Loading...