Trọng Sinh Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Được Thiếu Gia Quân Đội Chiều Lên Tận Trời - Chương 10: Tạ Vân Thư bị đuổi việc ---
Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:52:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời sẩm tối, Tạ Vân Thư đạp chiếc xe ba bánh mới tinh từ chợ bán buôn về, bên trong chất đầy hàng hóa.
“Mẹ ơi, giúp con dọn đồ với!” Cô gọi một tiếng, trời lạnh như mà trán đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nở nụ tươi tắn.
Bà Trương sống đối diện thò đầu , thấy một xe ba bánh đầy đồ thì kinh ngạc: “Vân Thư , con gì mà mua nhiều đồ cho con, để lâu sẽ hỏng hết đấy!”
Mặc dù là mùa đông, nhưng trong nhà chỉ hai con Lý Phân Lan và Tạ Minh Thành, ăn bao nhiêu đồ chứ? Ăn hết, sẽ lãng phí hết thôi!
Tạ Vân Thư với bà: “Bà Trương, con mua đồ là để cơm mang bán đấy ạ!”
“Đi ngoài bán cơm? Con nữa ?” Bà Trương tuổi cao, còn chuyện Tạ Vân Thư mất việc, liền vội vàng khuyên nhủ: “Ôi chao, , vẫn công nhân mới lo đói bụng!”
Ôm "bát cơm sắt" mà sống, là suy nghĩ ăn sâu tiềm thức của mỗi ở đây, nếu gia đình nào cả vợ lẫn chồng đều là công nhân, thì càng ngưỡng mộ, ngay cả con cái tìm đối tượng cũng cao giá hơn một bậc.
Tạ Vân Thư cũng giải thích nhiều, trông cô gầy yếu nhưng sức lực lớn, tự vác một bao gạo hai mươi cân, tay xách mấy cân thịt lợn cửa hành lang: “Bà ơi, đợi con nấu xong sẽ múc một bát cho bà ăn nha! Con nấu ăn ngon lắm đấy ạ!”
Phần lớn sống trong khu nhà tập thể dạng ống là công nhân nhà máy , còn một phần là những thuê trọ từ nơi khác đến, thời điểm chính là lúc tan ca nấu cơm, thấy lời Tạ Vân Thư , đều ngầm hiểu ai lên tiếng.
Bị nhà máy đuổi việc là chuyện vẻ vang gì, hơn nữa công việc của Tạ Vân Thư là tiếp quản vị trí của cha cô, khác gì dùng mạng đổi lấy ? Mặc dù cô đến nhà máy ầm ĩ một , xưởng trưởng đổi việc đuổi việc thành tự nguyện từ bỏ công việc, nhưng ai cũng hiểu rõ trong lòng, đó chỉ là lời cho mà thôi!
Kết quả chẳng vẫn ? Mất việc …
Mọi đều là hàng xóm cũ, cũng ít từng bất bình Tạ Vân Thư, nhưng nhà nào cũng cuốn kinh khó niệm, thật sự vì cô mà gây rối ở nhà máy, cũng ai dám , lỡ họ cũng mất việc thì ?
Gia đình họ Lục ở Hải Thành là một gia đình danh giá, những công nhân bình thường như họ dám đắc tội.
Bà Trương Tạ Vân Thư , khuôn mặt đầy nếp nhăn nở thành một đóa hoa: “Vậy là bà già tối nay lộc nha, con nhớ tối sớm về nhà nhé, con gái lấy chồng thể thường xuyên về nhà đẻ ăn cơm, sẽ chê đấy! Với lời bà, chúng đừng bán cơm, cứ công nhân thật , công nhân là vinh quang nhất!”
Người già quan niệm cũ kỹ, nhưng tấm lòng thật sự với cô, Tạ Vân Thư chỉ cong mày .
“Phì! Bà Trương ơi, Tạ Vân Thư gì còn nữa!”
Lâm Thúy Bình đẩy xe đạp từ ngoài tan ca trở về, cô liếc Tạ Vân Thư, giọng điệu đầy vẻ hả hê: “Bà còn , cô vì đ.á.n.h mà nhà máy đuổi việc ! Chậc chậc, chuyện còn do đích Lục bác sĩ xử lý đấy! Tạ Vân Thư, cô việc gì cũng quá bốc đồng , Lục bác sĩ là học thức, là sinh viên du học nước ngoài! Cô chuyện như , còn thấy hổ cho cô!”
Cô và Tạ Vân Thư bằng tuổi, cũng ở nhà máy , tự nhiên chuyện gì xảy với Tạ Vân Thư cách đây lâu. Lục Tri Hành là bác sĩ chủ nhiệm nổi tiếng nhất Bệnh viện Nhân dân Một Hải Thành, lúc xem mắt cô cũng cơ hội, ai ngờ Lục Tri Hành gặp Tạ Vân Thư gật đầu…
Lúc hai kết hôn, cô thấy Lục Tri Hành từ xa một , lái chiếc xe con đến đón , veston chỉnh tề trai như ngôi điện ảnh, trong lòng cô ghen tị c.h.ế.t! Tạ Vân Thư cái con bé c.h.ế.t tiệt , sướng quá mất!
Mèo Dịch Truyện
Nếu lúc đó xem mắt là cô , chừng vị trí Lục phu nhân là của cô !
Bây giờ thì , Tạ Vân Thư loạn chọc Lục bác sĩ vui, đến công việc cũng mất luôn chứ gì? là đáng đời, chỉ là trông xinh một chút , Lục bác sĩ loại nông cạn chỉ mặt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-duoc-thieu-gia-quan-doi-chieu-len-tan-troi/chuong-10-ta-van-thu-bi-duoi-viec.html.]
Bà Trương ngẩn một chút, dường như rõ: “Thúy Bình con bé, con gì cơ?”
Lâm Thúy Bình và Tạ Vân Thư từ nhỏ hợp , hai hễ gặp mặt là cãi , nên bà Trương theo phản xạ tin lời cô .
“Con là, cô nhà máy đuổi việc ! Nói chừng Lục bác sĩ cũng cần cô nữa!” Lâm Thúy Bình từ nhỏ Tạ Vân Thư lấn át, bản học hành bằng cô, ngoại hình cũng bằng cô, mà Tạ Vân Thư là tính cách nóng nảy, cô ngay cả cãi cũng thắng nổi.
Bây giờ rốt cuộc chiếm thế thượng phong, Lâm Thúy Bình càng năng bạt mạng hơn, mặt hiện rõ nụ đắc ý. Một nữ công nhân đuổi việc, còn chồng ghét bỏ, đời Tạ Vân Thư đừng hòng sánh bằng cô !
“Không thể nào…” Bà Trương dù cũng lớn tuổi, những lời như giật lảo đảo mấy bước suýt nữa vững.
Tạ Vân Thư bước lên một bước nhanh nhẹn đỡ lấy bà Trương, đôi mắt phượng trừng lửa: “Lâm Thúy Bình, cút trong nhà !”
Khi cô nổi giận cả đều toát khí thế, hung dữ xinh , khiến Lâm Thúy Bình càng thêm ghen tị: “Làm gì mà dữ , là sự thật thôi! Cô dám , còn dám cho ?”
“Cô thêm một câu nữa, lập tức xé nát cái miệng cô! Dù cũng mất việc nên sợ đ.á.n.h , nếu cô cũng mất việc, thì cứ đến đây đ.á.n.h với một trận, xem ai sợ ai!” Tạ Vân Thư cao hơn Lâm Thúy Bình nửa cái đầu, đừng thấy gầy yếu mà nghĩ, đ.á.n.h bao giờ thua .
Lâm Thúy Bình c.ắ.n chặt miệng, tức đến chịu , nhưng rốt cuộc cũng dám thật sự đ.á.n.h với Tạ Vân Thư. Con bé c.h.ế.t tiệt từ nhỏ đ.á.n.h hiểm, hồi bé cô còn từng xé rụng cả một mảng tóc mà!
Mấy hàng xóm đang rửa rau bên ngoài cũng lượt lên tiếng hòa giải khí: “Thôi , bớt lời , sắp đến giờ ăn cơm !”
“Thúy Bình con mau lên lầu nấu cơm , lát nữa bố con tan ca về đấy!”
“Vân Thư, con còn đang dọn rau ngoài kìa, giúp ?”
Lâm Thúy Bình hậm hực đầu nhà , khi còn phục hừ một tiếng: “Bị đuổi việc mà còn đắc ý cái gì? Sau sớm muộn gì cũng c.h.ế.t đói!”
Tạ Vân Thư hề nhượng bộ, chống nạnh khạc một tiếng: “Lâm Thúy Bình cô mà để thấy một câu lèm bèm nào nữa, bây giờ xé hết tóc cô xuống đấy!”
Rầm!
Lâm Thúy Bình giận dữ đóng sầm cửa , đợi bên còn tiếng động nữa, mới dám nhỏ giọng mắng : “Phụt phụt phụt! Tạ Vân Thư c.h.ế.t tiệt, đợi Lục bác sĩ bỏ cô , chờ cô gả cho lão già, một ngày ăn ba bữa đòn! Xem cô còn dám xé tóc nữa !”
Vừa xong, như thể da đầu thật sự đau lên, cô c.ắ.n răng xoa xoa đầu, mới làu bàu nấu cơm.
Dưới lầu bà Trương vẫn còn vẻ mặt mơ hồ, nắm tay Tạ Vân Thư buông: “Vân Thư, con cho bà , rốt cuộc là chuyện gì? Cái gì mà đuổi việc đuổi việc?”
Tạ Vân Thư nắm tay bà, đưa bà an nhà, còn rót cho bà một ly nước nóng xổm xuống : “Bà ơi, con khỏe mà! Đừng Lâm Thúy Bình lung tung, bà bây giờ bán cơm hộp kiếm tiền lắm ! Đợi con kiếm tiền, con sẽ mua cho một chiếc TV màu lớn, để bà ngày nào cũng sang nhà con Việt kịch, ạ?”
--- Trọng Sinh Thập Niên 80: Ly Hôn Rồi Được Quân Thiếu Cưng Chiều Đến Tận Trời -