Trọng Sinh Thập Niên 70 Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-14 17:39:05
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Khê nửa đường về, vốn dĩ chẳng mấy khi qua với bên nhà , việc gì mà chạy qua nhà chứ, chắc chuyện gì .

Giờ thấy Cố Khê, liền lắm chuyện hỏi han.

Cố Khê rõ Cố gia thích cô chạy qua nhà họ Thẩm, nên mới thẳng là nhà .

Cô cũng chẳng phản bác, ngoan ngoãn chào hỏi từng , về nhà.

Vừa bước cửa, thấy Cố Viễn Tương đang trong phòng khách radio, bên cạnh còn cô bạn Trần Vân Sanh, cũng là trong khu gia binh.

Thấy Cố Khê về, Cố Viễn Tương sững , vẻ mặt vui : “Khê Khê, giờ em mới về?”

Hôm đó Cố Khê đ.á.n.h chạy , đều tức giận, chờ cô về để dạy dỗ.

Nào ngờ cô biệt mấy ngày, như , dù qua nhà họ Thẩm cũng chỉ ở một đêm về, khiến họ chờ đợi đến mức mất hết kiên nhẫn.

Cơn giận lúc phát tiết ngay lập tức, nếu phát sẽ dồn nén trong lòng, càng nén càng khó chịu.

Cơn giận nén mấy ngày, càng nén càng bứt rứt, Cố Viễn Tương cảm thấy tính của sắp mài mòn hết, giờ thấy Cố Khê về, cơn tức phụt một cái bốc lên.

Cố Khê gì, thèm lấy một cái, lưng thẳng.

Cô lên lầu, về phòng , đẩy cửa , thấy căn phòng hỗn độn, quần áo, chăn mền vứt bừa bãi đất, còn in cả dấu chân. Sách bàn học cũng rơi vãi khắp nơi, xé tan vài cuốn, giấy vụn bay lả tả, giá sách cũng đổ nghiêng…

Rõ ràng lúc cô vắng nhà, trút giận lên phòng cô.

Cố Khê cúi xuống, nhặt từng cuốn sách vứt lung tung đất, ngay cả giấy vụn cô cũng gom cẩn thận.

Trong lúc cô đang dọn dẹp, tiếng bước chân vang lên, kèm theo giọng hống hách của Cố Viễn Huy: “Cố Khê, mày đây, xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, dám đ.á.n.h tao…”

Cố Viễn Huy về, Cố Khê cuối cùng cũng chịu về nhà, giận dữ xông phòng Cố Khê, nào ngờ một vật bay thẳng mặt, trúng ngay mặt .

Hắn kêu ầm lên, đau đến mức ôm mặt thụp xuống đất.

Thấy Cố Khê ngơ, lạnh lùng lên lầu, Trần Vân Sanh Cố Viễn Tương đang tức giận, chút lúng túng.

Hôm nay cô đến Cố gia là để bàn với Cố Viễn Tương ngày mai bách hóa mua quà sinh nhật cho , nào ngờ Cố Khê đột ngột về.

Trần Vân Sanh là cô gái trong khu gia binh, cha cô là chủ nhiệm bộ phận hậu cần, là cán sự nhà máy may mặc, nhà ít con, chỉ một trai, tuy là con gái nhưng cha trai cưng chiều, lớn lên trong sự yêu thương.

Cô và Cố Viễn Tương quen từ nhỏ, lớn lên cùng , là bạn tình cảm .

Chuyện nhà Cố gia, cô đương nhiên cũng rõ, dù Cố Viễn Tương con gái ruột Cố gia, thái độ cô vẫn đổi, vẫn xem cô là bạn , hai thường chơi chung.

Trần Vân Sanh với Cố Khê, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn chút đồng cảm với chuyện Cố Khê bế nhầm.

Mấy ngày nay cô cũng Cố Khê nhà, nào ngờ hôm nay gặp, vốn định chào hỏi, nhưng còn chẳng thèm cô.

Trước đây cô đến, Cố Khê tuy ít , nhưng lễ phép, lạnh nhạt như hôm nay.

Cha cô thường , chuyện nhà khác thì đừng nên xen .

Nhận thấy tình hình giữa hai chị em nhà Cố gia vẻ , cô do dự một lát, rốt cuộc hỏi gì, thấy Cố Viễn Tương đang giận, suy nghĩ một chút, : “Viễn Tương, tớ về đây, mai đến tìm .”

Cố Viễn Tương gượng , trong lòng chút tủi , nhịn : “Vân Sanh, Khê Khê nó…”

“Sao?”

Cố Viễn Tương nuốt lời trong, nếu cô kể chuyện Cố Khê đ.á.n.h , dù Trần Vân Sanh lắm lời, nhưng cha , chắc chắn sẽ giận.

Không lâu khi Trần Vân Sanh rời , Cố Viễn Huy trở về.

Biết Cố Khê về nhà, sắc mặt đổi, đầy vẻ hung hăng, ầm ầm chạy lên lầu.

Cố Viễn Tương vội vàng theo, thần sắc Cố Viễn Huy là lát nữa Cố Khê sẽ gặp chuyện, đây vẫn luôn như , mỗi Cố Viễn Huy nhắm Cố Khê, Cố Khê đều trêu chọc đến mức t.h.ả.m hại.

Trong lòng chút do dự, nên khuyên can một chút , nhỡ Viễn Huy quá đáng, cha cũng sẽ tức giận…

Cứ loay hoay như , Cố Viễn Tương ngờ chuyện ngoài dự đoán của .

Cố Viễn Huy cửa một cuốn sách đập mặt, tiếng chát đau, chắc mặt sưng .

Lần Cố Viễn Huy Cố Khê đ.ấ.m một cú mặt, sưng mấy ngày liền, khiến Cố Viễn Huy dám ngoài gặp , hôm nay vết sưng mặt mới tan hết, nào ngờ sách đập.

Cố Viễn Tương bất mãn, cô tự nhận văn minh, dù tức giận đến mấy cũng thể động tay đ.á.n.h chứ.

Cố Khê trong phòng, đang định , thì thấy cô cầm mấy cuốn sách xé nát đó, lạnh lùng . Khi ánh mắt cô lướt qua sự bừa bộn trong phòng, hiểu , cô đột nhiên thấy chột .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-song-cuoc-song-tot-dep/chuong-8.html.]

Lúc , Cố Khê : “Phòng là ai ?”

Cố Viễn Tương lên tiếng, Cố Viễn Huy ôm mặt đất, vẫn hồn.

Cố Khê rõ ràng kiên nhẫn, chỉ thấy cô đặt sách tay xuống bàn, về phía họ, một cú đá thẳng Cố Viễn Huy đang chồm hỗm ở cửa, đẩy sang một bên, đôi mắt đen láy thẳng Cố Viễn Tương, lạnh giọng: “Nói!”

Cố Viễn Tương trấn áp, cơ thể căng cứng, lắp bắp : “Là, là…”

Là Cố Viễn Huy , nhưng lúc đó cả nhà đều chứng kiến, một ai ngăn cản, Giang Huệ Quân miệng vài câu, cũng mặc kệ . Dù Cố Viễn Huy cô đánh, mặt, cách nào trút giận, để xả bớt, dù cũng chỉ là đập phá phòng, chẳng gì to tát.

hiểu , lúc đối diện với Cố Khê, cô bỗng nhiên thấy sợ hãi, dám .

Vẻ mặt Cố Khê điềm tĩnh, một vẻ lạnh lùng gần như xa lạ, cứ như họ là dưng, chứ sống chung năm năm.

Huống chi hành động của cô, lấy sách đập Cố Viễn Huy, đá ngã lăn.

dám động thủ đ.á.n.h ! Hoàn coi Cố Viễn Huy là em trai.

Đột nhiên, Cố Viễn Tương thấy Cố Viễn Huy phía Cố Khê mặt mày hung dữ nhảy dựng lên, lao cô.

Cố Khê tông ngã nhào về phía , cô kịp thời vịn khung cửa, định , tát một bạt tai, Cố Viễn Huy cô đ.á.n.h bay xuống đất, cả choáng váng.

“Viễn Huy!” Cố Viễn Tương sợ hãi hét lên.

Cố Khê tiến đến túm Cố Viễn Huy dậy, giơ nắm đ.ấ.m về phía .

Cô đ.á.n.h theo quy tắc nào, hệt như phụ nữ nông thôn đ.á.n.h , đ.á.n.h chỗ nhiều thịt, giật tóc mấy cái, giật phăng một lọn tóc lớn, đ.á.n.h cho Cố Viễn Huy kêu gào ầm ĩ, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, ngừng.

Lớn chừng , Cố Viễn Huy đầu tiên đánh, cha trai đánh, mà “chị gái” mà luôn coi thường đánh.

Cố Viễn Tương trố mắt cảnh tượng , sợ hãi dám gần ngăn cản, sợ cũng đánh, chỉ dám rụt rè ở cửa kêu lên: “Đừng đ.á.n.h nữa, đừng đ.á.n.h nữa…”

Cố Khê cuối cùng cũng dừng tay, bỏ mặc Cố Viễn Huy đang lóc t.h.ả.m thiết, bước khỏi phòng.

Cố Viễn Tương rụt sang một bên, căng thẳng và hoảng sợ, , khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là cô phát hiện, cô thở phào quá sớm, khi thấy tiếng động từ căn phòng bên cạnh, trong lòng dấy lên một dự cảm lành.

Cố Viễn Huy vẫn còn , thút thít, mặt mũi bầm tím, da đầu còn hói một mảng.

Tiếng động bên cạnh quá lớn, cũng thấy, nhận đó là phòng , cố gắng dậy, quệt mũi lau nước mắt, vội vàng chạy qua.

Họ đến nơi, thấy Cố Khê đang phát điên bên trong, cô một tay lật đổ tủ quần áo, lật cả giường, đến bàn học, ghế, giá sách và mấy món đồ chơi mà Cố Viễn Huy sưu tập, còn một cái radio, choang một tiếng rơi xuống đất, vỡ tan tành.

Chỉ trong chốc lát, cả căn phòng như trải qua cơn bão, bừa bộn khắp nơi.

Cố Viễn Huy điên tiết, gào lên: “Mày đang gì?”

Cố Khê một chân giẫm lên chiếc áo sơ mi trắng đất, để một dấu chân rõ to, ngẩng đầu : “Mày đập phá phòng tao, tao đập phòng mày.”

Cố Viễn Huy mặt mày méo mó, tức đến mức đau tim, nhưng rốt cuộc dám xông đ.á.n.h cô, sợ cô đánh.

Nếu mấy ngày cô đánh, còn nghĩ là do kịp phòng , thì khi cô đ.á.n.h một trận , cuối cùng cũng hiểu đ.á.n.h cô. Sức lực Cố Khê quá lớn, giống một phụ nữ, hổ là con nhà quê nông, gánh phân lớn lên, một man lực.

Cố Khê đập phá xong, về phía họ.

Hai ở cửa theo bản năng lùi , co rúm , sợ cô đến đ.á.n.h họ.

Tuy nhiên Cố Khê động thủ, bởi vì cô sang căn phòng khác, đẩy cửa bắt đầu đập phá đồ đạc.

Cố Viễn Tương sợ hãi, lấy hết can đảm : “Em ? Đây là phòng hai, đập phá phòng em!”

Cố Khê thèm để ý, một trận đập phá điên cuồng, chẳng mấy chốc phòng Cố Viễn Chinh cũng trở nên hỗn độn bừa bãi.

Trong đó rõ ràng nhất, là quần áo của Cố Viễn Chinh cũng cô kéo xuống đất giẫm mấy bận.

Tiếp đó cô sang phòng Cố Viễn Tương.

Lần Cố Viễn Tương cũng cuống lên, ngăn cản nhưng dám, sợ Cố Khê đang phát điên sẽ đ.á.n.h , chỉ thể ấm ức : “Khê Khê, em đừng như , chị đụng phòng em…”

Cố Viễn Huy nắm chặt tay, cũng dám ngăn cản.

Nếu là đây, Cố Khê dám ức h.i.ế.p Cố Viễn Tương, dù cô chỉ một câu của Cố Viễn Tương, cũng sẽ trêu chọc , trút giận giúp Cố Viễn Tương.

Hắn chỉ là thích Cố Khê, chỉ là ghét cô, thích cô trở về, phá hoại gia đình họ, khiến sự tồn tại của Cố Viễn Tương trở nên khó xử, còn khiến gia đình họ thành trò trong khu gia binh.

sức trêu chọc cô, ép cô rời .

đ.á.n.h một trận, cô đ.á.n.h thực sự quá đau, khiến cảm giác mơ hồ, hóa đ.á.n.h là chuyện đau đớn đến thế, những đàn ông bạo hành nếu phụ nữ lời thì đ.á.n.h cho đến khi cô lời, là kiểu đ.á.n.h ?

Loading...