Trọng Sinh Thập Niên 70 Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-11-14 18:46:55
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiều năm trôi qua, mối quan hệ giữa Cố Viễn Dương và gia đình cũng thấy hòa hoãn là bao. Tuy liên lạc, nhưng thư từ qua ít. Cách một thời gian, vợ chồng Cố Viễn Dương sẽ gửi một bưu phẩm về, để cho họ vẫn .

Ngay cả khi Cố Viễn Dương kết hôn trong quân đội, Cố Mậu Văn và Giang Huệ Quân cũng đến, chỉ tượng trưng gửi một đồ vật.

Điều cũng dẫn đến việc từ lúc Cố Viễn Dương kết hôn đến khi sinh con, nhà họ Cố đều xuất hiện, cũng từng gặp mặt vợ con Cố Viễn Dương. Những bức ảnh gửi về cũng cất thẳng album, ít khi lấy xem.

Cũng vì tấm gương của Cố Viễn Dương, thái độ của nhà họ Cố đối với quân nhân khá là khó .

Nếu gia thế nhà họ Thẩm hiển hách, và năng lực của Thẩm Minh Tranh đủ xuất sắc, tuổi trẻ là cán bộ cấp trung đoàn chính, lẽ thái độ của Cố Mậu Văn cũng sẽ nhiệt tình như .

Cố Viễn Chinh càng ngày càng cảm thấy thái độ của cha ảnh hưởng sâu sắc đến họ.

Không chỉ , mà còn cả Cố Viễn Hương, Cố Viễn Huy, thậm chí là Cố Khê.

Chỉ là Cố Khê trở về giữa chừng, tiếp xúc với những tư tưởng quá mức kiêu ngạo nào đó của nhà họ Cố, ảnh hưởng, nhưng cô cũng là tổn thương sâu sắc nhất.

Trong lòng Cố Viễn Chinh dâng lên một cảm giác bất lực, : “Sau đừng những lời như nữa.”

Không cả ở bên đó ? Sau Cố Khê cũng sẽ theo chồng, lẽ nhiều năm gặp

**

Sau khi Thẩm Minh Tranh rời , Cố Khê ngủ một giấc trưa, cho đến khi trời tối mới tỉnh.

Tỉnh dậy, tinh thần cô hơn nhiều, cô xuống lầu tìm đồ ăn.

Nhà họ Cố ăn tối xong, nhưng họ để phần cơm cho cô.

Giang Huệ Quân vẫn luôn chú ý đến động tĩnh ở nhà bếp, thấy cô dậy ăn, bà chủ động hâm nóng đồ ăn cho cô, bên cạnh chuyện với cô. Bà về một chuyện của phụ nữ khi kết hôn, coi như là chỉ bảo cô. Đây cũng là những lời tâm sự riêng tư mà dành cho cô con gái sắp xuất giá.

Cố Khê im lặng lắng .

Đêm cuối cùng khi rời khỏi ngôi nhà , cô cũng gây chuyện gì, chỉ trải qua một cách bình lặng.

Muộn hơn một chút, Giang Huệ Quân đến phòng Cố Khê.

Bà đóng cửa , vẻ mặt khó xử, thôi, cuối cùng : “Khê Khê, ngày mai là đám cưới của con, tối mai chuyện đó, chính là… con hiểu ?”

Vẻ mặt bình tĩnh của Cố Khê dần dần tan vỡ, cô biểu cảm.

Giang Huệ Quân tránh ánh mắt cô, hổ đến c.h.ế.t.

Lúc nãy về phòng, cuối cùng bà cũng nhớ chuyện , thì cho con gái , sợ con gái hiểu gì, nên qua đây một chuyến. chuyện quả thực khó , bà là học thức, thể quá lộ liễu, nhưng quá hàm ý, sợ cô hiểu, tối mai sẽ trò .

**

Cố Khê tiễn Giang Huệ Quân mặt đỏ bừng , thấy tiếng gõ cửa.

Tưởng Giang Huệ Quân còn chuyện gì , tuy trong lòng kiên nhẫn, nhưng cô vẫn dậy mở cửa. Nào ngờ ngoài cửa Giang Huệ Quân, mà là Cố Viễn Chinh.

Cố Viễn Chinh cầm một hộp đồng hồ, đưa qua.

“Cố Khê, cái tặng em.” Giọng trầm, “Coi như là quà cưới của , nhận lấy .”

Cố Khê biểu cảm, bình tĩnh : “Không cần, thứ quá đắt, giữ lấy .” Sau đó cô bổ sung thêm một câu, “Hơn nữa em đồng hồ , cần nhiều như .”

Vừa , cô giơ cổ tay lên, cho xem chiếc đồng hồ cổ tay .

Cố Viễn Chinh sững sờ một chút, đó hiểu , chiếc đồng hồ hẳn là nhà họ Thẩm mua cho cô. Trong lòng đột nhiên chút khó chịu.

Đồng hồ chỉ đắt, mà phiếu mua đồng hồ cũng khó kiếm.

, khi Cố Khê trở về nhà họ Cố, nhà họ Cố cũng nghĩ đến việc mua đồng hồ cho cô, trong khi Cố Viễn Hương một chiếc đồng hồ dịp sinh nhật mười bốn tuổi.

Khoảng thời gian gần đây, Cố Viễn Chinh luôn nhớ chiếc đồng hồ mà tặng cho Cố Viễn Hương khi công tác từ Thượng Hải về. Đây là tiền lương tích cóp mấy tháng mua, còn tìm đổi lấy một tấm phiếu mua đồng hồ, mua nhãn hiệu nước ngoài, trông cao cấp và thời thượng, nên đương nhiên là khá đắt.

Vì quá đắt, lúc đó chỉ thể mua một cái.

cũng đương nhiên nghĩ rằng, chiếc đồng hồ là quà sinh nhật tuổi hai mươi cho Cố Viễn Hương, dù tuổi hai mươi ý nghĩa khác biệt, nên cần một món quà đặc biệt.

tại chỉ nghĩ đến Cố Viễn Hương tròn hai mươi tuổi, mà nghĩ đến Cố Khê cũng tròn hai mươi tuổi?

Rõ ràng Cố Khê và Cố Viễn Hương sinh cùng ngày, nhưng chỉ nghĩ đến việc mua cho Cố Viễn Hương.

Sự đời xưa nay sợ thiếu mà chỉ sợ công bằng. Hoặc là cả hai đều , hoặc là cả hai đều , chứ thể chỉ chuẩn cho một , còn phớt lờ .

Anh sai, sai lầm đến mức thể chấp nhận , sai lầm đủ để hối hận suốt đời.

Có lẽ việc Cố Khê bùng phát đ.á.n.h lúc đó là một sự khởi đầu, nhưng chẳng lẽ là do cô chịu đựng quá nhiều ấm ức, quá nhiều áp lực ở nhà họ Cố, tích tụ theo năm tháng ? Họ từng đối xử với cô, từng coi cô là , những gì họ dành cho cô chỉ là vô sự đè nén, thờ ơ và chán ghét.

Cố Viễn Chinh tự kiểm điểm nhiều, nhưng bù đắp thế nào, bởi vì dù nữa, cũng đều vẻ rẻ tiền, căn bản thể bù đắp .

Cố Khê sắp xuất giá, sẽ rời khỏi ngôi nhà , thậm chí rời khỏi thành phố , lẽ sẽ lâu gặp … Nghĩ đến đây, vẫn thể hiện chút lòng thành, mua cho cô một chiếc đồng hồ.

Cố Khê thẳng thừng từ chối, cô thèm.

“Có thể đổi đeo.” Cố Viễn Chinh , “Nhận lấy , đây là quà cưới của .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-song-cuoc-song-tot-dep/chuong-50.html.]

Cố Khê đầu , lạnh lùng : “Không cần, em nợ .”

Nói , cô đóng sầm cửa , mặc kệ nghĩ gì.

Cố Viễn Chinh cầm hộp đồng hồ, ngây đó, dũng khí đều câu “em nợ ” dập tắt, trong lòng dâng lên một sự suy sụp.

Hóa chán ghét họ đến mức , sợ rằng sẽ nợ họ một chút ?

Ngay cả việc bù đắp, cũng khiến cô sợ mắc nợ họ, sợ dây dưa rõ ràng với họ ?

Cố Viễn Chinh bao giờ nhận thức rõ ràng đến thế, Cố Khê thực sự bất kỳ mối liên hệ nào với nhà họ Cố nữa. Khi cô xuất giá, chính là lúc đoạn tuyệt với nhà họ Cố.

Cô sẽ bao giờ nữa.

nợ nhà họ Cố điều gì, và nhà họ Cố cũng cần phiền cô.

**

Lại là một đêm mất ngủ, Cố Khê tỉnh dậy, đầu nặng trịch, khó chịu.

một lúc, bầu trời ngoài cửa sổ dần sáng lên, nghĩ đến hôm nay là ngày cưới, sắp rời khỏi nơi , cần nữa, tâm trạng cô hơn bao giờ hết.

Tâm trạng thậm chí còn lấn át sự khó chịu cơ thể.

Ăn sáng xong, Giang Huệ Quân và Cố Viễn Hương đến.

Giang Huệ Quân mang theo một đồ trang điểm, trang điểm cho cô. Dù bây giờ là thời kỳ đặc biệt, nhưng kết hôn , chắc chắn vẫn trang điểm một chút.

Cố Viễn Hương bê một cái mâm, mâm đựng kẹo, lạc và các thứ ý nghĩa may mắn khác, đặt phòng.

Đặt đồ xong, Cố Viễn Hương một bên, vẻ mặt phức tạp khuôn mặt xinh của Cố Khê, : “Chị Khê, chúc mừng chị.”

Cố Khê đang ngửa đầu để Giang Huệ Quân giúp cô trang điểm, cô thản nhiên “ừ” một tiếng.

Giang Huệ Quân tỉa lông mày cho Cố Khê, thoa son môi, bắt đầu chải tóc, tạo cho cô một kiểu tóc phù hợp. Sau một hồi bận rộn, thời gian còn sớm nữa.

Cố Khê trang điểm xong, trong phòng chờ bên nhà trai đến đón cô đến nhà hàng.

Cửa lớn nhà họ Cố mở từ sáng sớm, nhiều hàng xóm đến chúc mừng.

Hôm nay ngày nghỉ, nhưng tất cả nhà họ Cố đều đặc biệt xin nghỉ, ở nhà chờ đợi, tiếp đón những đến chúc mừng bằng một chén , hoặc một viên kẹo mừng, một nắm lạc, hạt dưa. Ai đến cũng phần.

Cố Khê trong phòng, nhàm chán nghịch chiếc đồng hồ cổ tay, lắng sự ồn ào bên , trong lòng bình tĩnh.

Không lâu , Cố Viễn Hương dẫn Trần Vân Sanh và một cô gái chồng khác trong khu nhà đến chúc mừng, căn phòng trở nên náo nhiệt hơn.

“Cố Khê, chúc mừng !”

“Hôm nay thật!”

“Cố Khê, kiểu tóc hôm nay búi quá, là thím Giang tết cho ? Sau tớ kết hôn cũng búi như .”

…………

Một nhóm cô gái trẻ ríu rít chuyện, vây quanh Cố Khê ngừng.

Thực họ quen với Cố Khê, nhưng đều sống trong cùng một khu nhà. Hôm nay Cố Khê kết hôn, họ đến để lấy may, đây cũng là lẽ thường tình.

Cố Khê mỉm đáp , nhiều. Mọi tưởng cô ngại ngùng, liền trêu chọc.

Trần Vân Sanh cạnh Cố Khê, hỏi: “Cố Khê, khi kết hôn, rời khỏi Kinh thành để theo chồng ?”

Cố Khê “ừ” một tiếng.

Mọi đều cô gả cho quân nhân, chắc chắn sẽ theo chồng.

“Vậy …” Trần Vân Sanh thất vọng , chút lo lắng: “Vậy chúng thể thư liên lạc ? Chính là, chính là…”

Cố Khê : “Để tính.”

Trần Vân Sanh cũng cô đồng ý , càng thêm thất vọng.

Gần giữa trưa, nhà họ Thẩm cuối cùng cũng lái xe đến đón .

Nhà họ Thẩm sắp xếp xe, chạy thẳng khu nhà lớn, chuyên đến đón cô dâu.

Các cô gái dậy, rời khỏi phòng, trốn trong góc, Thẩm Minh Tranh đến đón cô dâu. Họ thấy mặc quân phục chỉnh tề, khuôn mặt tuấn, hình cao lớn, toát lên khí chất nam tính, áp đảo những đàn ông cùng , như thể chỉ là nổi bật nhất.

Điều là chú rể hôm nay, mà là ngoại hình và khí chất bẩm sinh của .

“Đẹp trai quá…”

“Hóa như .”

“Bộ quân phục thật, cũng tìm một lính nhỉ?”

…………

Đối với những cô gái kết hôn , khi tìm đối tượng, điều đầu tiên họ xem xét là chiều cao và ngoại hình, đó mới xét đến những yếu tố khác. Và Thẩm Minh Tranh khung xương vượt trội, vẻ ngoài nghi ngờ gì là nổi bật. Những đường nét sâu sắc khuôn mặt, là sức hút tự nhiên của một đàn ông sức hấp dẫn rõ rệt đối với phụ nữ.

Loading...