Trọng Sinh Thập Niên 70 Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-11-14 18:38:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Khê sang Thẩm Minh Vinh.

Thẩm Minh Vinh là một đứa trẻ ngay thẳng và bụng. Thấy xin , bé cũng còn truy cứu nữa, chỉ : “Sau mà tao thấy mày bắt nạt khác, tao sẽ đ.á.n.h mày!”

Nói , giơ nắm đ.ấ.m trắng trẻo của lên, lắc lắc.

Chu Hoài Mân khỏi bật khẩy, như thể đang chế giễu nắm đ.ấ.m nhỏ nhắn, trắng nõn .

Chu Hoài Anh ha hả, chỉ Thẩm Minh Vinh : “Nắm đ.ấ.m của hình như lợi hại bằng cái miệng . thà đ.ấ.m một phát, chứ thuyết giáo nữa.”

Trước đây ít tiếp xúc với bé Thẩm Minh Vinh , ngờ năng hoạt bát đến thế, cái kiểu lải nhải đó, chẳng khác nào Đường Tăng trong Tây Du Ký.

Thẩm Minh Vinh đỏ mặt, tức giận trừng mắt cô. Cho đến khi Chu Hoài Anh vội vàng xin , bé mới miễn cưỡng tha thứ.

Chu Hoài Mân đặt bé mập xuống, “oa” một tiếng lóc bỏ chạy, chạy sẽ về mách ông nội, bảo ông đ.á.n.h họ.

Anh em Chu Hoài Mân và Chu Hoài Anh đều coi đó là chuyện gì to tát. Đến lúc đó, đ.á.n.h chắc chắn là họ, mà là bố của bé mập.

Ai bảo bố trông nom con cái cho .

Thấy vấn đề của bọn trẻ giải quyết, Chu Hoài Anh nhân cơ hội tìm Cố Khê bắt chuyện: “Đồng chí Cố, tháng cô sẽ kết hôn với cả nhà họ Thẩm, chúc mừng cô nhé!”

“Cảm ơn.” Cố Khê đáp lời chúc bằng một nụ .

Không ngờ Chu Hoài Anh đột nhiên chằm chằm cô, ngây , : “Ôi chao, cô thật đấy…”

Chu Hoài Anh là một cô gái vẻ ngoài mạnh mẽ, thỉnh thoảng cô theo các trai trong nhà quân đội rèn luyện, nhiệt tình, hoạt bát, cởi mở, đầy sức sống, tràn trề sinh lực, là mẫu con gái mà nhiều bậc trưởng bối yêu thích.

Cố Khê thoải mái, cúi đầu xuống, : “Cảm ơn, cô cũng xinh .”

Được một đại mỹ nhân khen xinh , Chu Hoài Anh mừng rỡ khôn xiết, lập tức quen khoác tay cô: “Lát nữa cô bận gì ? Không bận thì qua nhà chơi nhé, hoặc là qua nhà thím Phùng chơi với cô cũng .”

Tình bạn giữa các cô gái cứ thế mà đến: qua nhà cô chơi một lát, hoặc qua nhà chơi một lát, thế là chúng thành bạn !

Cố Khê: “…”

Cuối cùng, Cố Khê dẫn một đoàn trẻ con chơi với Thẩm Minh Vinh, cùng với em nhà họ Chu về nhà họ Thẩm.

Vừa bước cửa, cô thấy một đàn ông phong trần mệt mỏi đang trong phòng khách, bên chân đặt một gói đồ lớn, trông như mới từ ngoài về. Dì Vương đang vui vẻ rót nước cho .

“Anh cả!”

“Anh cả!”

Hai tiếng “Anh cả” kinh ngạc vang lên, Thẩm Minh Vinh như một quả đạn pháo lao tới ôm chầm lấy trai .

Cố Khê đó, tuy kích động như Thẩm Minh Vinh, nhưng thấy rõ ràng cũng vui. Vừa nãy còn nhắc đến , ngờ trở về .

Thẩm Minh Tranh một tay giữ lấy đứa em trai đang ôm chặt như con gấu túi, về phía cửa, ánh mắt lướt qua cả nhóm .

Có lẽ vì khí chất của quá mạnh mẽ, những đứa trẻ vốn đang vui vẻ bỗng chốc co rúm như chim cút, cố gắng thu , sợ gọi tên. Ngay cả Chu Hoài Anh cũng mang theo vài phần thận trọng, chỉ Chu Hoài Mân là vẻ mặt thản nhiên.

Dì Vương thấy những vị khách , : “Các cháu chơi một lát , dì rót nước cho.”

“Không cần ạ.” Chu Hoài Anh lập tức , “Chúng cháu chỉ ngang qua thôi, giờ ngay đây.” Trong lòng cô hối hận, nếu Thẩm Minh Tranh cũng ở nhà, cô đến .

Chu Hoài Mân ngầm đồng ý với lời của em gái, chào Thẩm Minh Tranh một tiếng rời .

Những đứa trẻ khác cũng nhân cơ hội chuồn mất.

Rời khỏi nhà họ Thẩm, hít thở bầu khí nóng bức bên ngoài, chúng mới cảm thấy như sống .

Chu Hoài Anh lẩm bẩm: “Ánh mắt của cả nhà họ Thẩm đáng sợ thật, thảo nào ba, đây cứ những cùng tuổi với trong khu nhà lớn đều gặp xui xẻo, gì cũng vượt qua. Hồi , chú hai, thím hai luôn chê các họ bằng cả nhà họ Thẩm.”

Chu Hoài Mân lười biếng liếc cô: “Lúc nhỏ em còn lấy cơ mà.”

“Ha, lời của con nít thì tính ?” Chu Hoài Anh cho là đúng, “Lúc bé, thấy cả nhà họ Thẩm cao ráo, ngoại hình , thành tích , thể lực huấn luyện cũng , đ.á.n.h càng lợi hại, cái gì cũng , còn là hùng diệt trừ đặc vụ nữa, con gái lấy hùng chẳng là chuyện bình thường ?”

Lầm bầm một hồi, Chu Hoài Anh hối hận: “Lúc nãy , lẽ hẹn với Cố Khê một lúc.”

“Hẹn gì?” Chu Hoài Mân nghi hoặc cô.

“Thì là hẹn một lúc để cùng chơi, quen với thôi.” Chu Hoài Anh gãi gãi mặt, “Một đại mỹ nhân như , quen thì tiếc quá. Trước đây cô thường xuyên ở đây, cơ hội gặp mặt, mấy ngày nay cô ở đây, thế sang tìm cô chơi …”

Làm bạn với đại mỹ nhân là điều khó lòng từ chối, Chu Hoài Anh cũng ngoại lệ.

Đặc biệt là một đại mỹ nhân hiền lành, dịu dàng như , ai thể từ chối cơ chứ? Dù thì cô thể từ chối .

Chu Hoài Mân hiểu tình cảm của con gái, một tiếng vô vị bỏ .

Anh đút tay túi quần, nhớ ánh mắt rạng rỡ của Cố Khê khi thấy Thẩm Minh Tranh lúc nãy. Xem cuộc hôn nhân giống như lớn , là do vợ chồng Thẩm Trọng Sơn tự ý định đoạt, mà hai họ cũng tình cảm với .

**

Chỉ trong nháy mắt, cả căn phòng trống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-song-cuoc-song-tot-dep/chuong-43.html.]

Dì Vương , rót nước cho Cố Khê và , đó tràn đầy năng lượng bếp, chuẩn thêm hai món ăn tối nay.

Thẩm Minh Vinh vẫn bám chặt lấy trai , liên tục hỏi về lúc nào trở về, xe bao lâu, báo cho , khiến họ kịp chuẩn gì cả.

Thẩm Minh Tranh kiên nhẫn trả lời: “Anh đến từ sáng, một việc, mới về nhà.”

Cố Khê bên cạnh, ôm cốc nước uống, hai em đối diện, lắng giọng líu lo của Thẩm Minh Vinh, trong mắt ánh lên vài phần ý .

Thật là náo nhiệt.

Lúc , Thẩm Minh Tranh ngẩng đầu sang, ánh mắt hai chạm , cô mất tự nhiên cụp mắt xuống.

Thẩm Minh Tranh cô kỹ lưỡng vài , xác nhận tình hình của cô.

Có lẽ vì mới từ bên ngoài về, phơi nắng một lúc, làn da trắng sứ của cô ánh lên một chút hồng hào khỏe mạnh, tóc mai bên thái dương ẩm ướt, giữa hàng mày bớt vài phần u buồn và sợ hãi, trở nên cởi mở hơn một chút.

vẫn là cô gái trầm tĩnh và hướng nội .

Xem tháng cô sống ở đây .

Ngồi một lúc, Cố Khê chủ động bếp giúp dì Vương nấu cơm.

Thẩm Minh Tranh thì xách hành lý phòng.

Vừa mở cửa, thấy căn phòng khác hẳn so với đây, bày thêm ít đồ đạc. Những vật dụng thành đôi, thành cặp, đầy màu sắc vui tươi đặt đó đều đang báo hiệu cho , sắp kết hôn .

Ánh mắt Thẩm Minh Tranh lướt qua từng món đồ trang trí trong phòng, ánh mắt trở nên dịu dàng.

**

Buổi tối, vợ chồng Thẩm Trọng Sơn tan sở về nhà, thấy Thẩm Minh Tranh trở về đều vui mừng.

“Xem ngày thì con cũng nên về .” Thẩm Trọng Sơn hỏi, “Con xin bao nhiêu ngày nghỉ?”

“Nửa tháng ạ.”

“Vậy trừ bốn ngày đường, cũng còn bao nhiêu ngày.” Phùng Mẫn nghĩ đến việc chỉ còn mười ngày nữa Cố Khê sẽ theo con trai, lòng bắt đầu thấy lưu luyến.

Lấy con dâu thì , nhưng con dâu thể bầu bạn với bà bao lâu theo con trai , như tính là cưới về cho ?

Vậy tại lúc đầu bà hấp tấp như cơ chứ?

Nghe Phùng Mẫn , Thẩm Trọng Sơn nên lời bà: “Người cưới con dâu cho nhanh là em, giờ cưới về em vui?”

Phùng Mẫn liếc xéo ông một cái trách móc: “Ông thì hiểu cái gì? Khê Khê chỉ là con dâu của , mà còn thương nó như con gái ruột! Ông tưởng chỉ nỡ ? Ông cứ xem , đợi đến lúc nó , thằng con út nhà ông nhất định sẽ ôm . Đến lúc đó ông an ủi nó, an ủi đấy!”

Không chỉ một bà là nỡ, thằng con út chắc chắn cũng sẽ nỡ.

Sau bữa tối, ở ghế sofa phòng khách chuyện.

Phùng Mẫn với Thẩm Minh Tranh về những sắp xếp gần đây. Mười ngày tuy gấp gáp, nhưng thứ chuẩn gần xong, vẫn thể kịp.

“Ngày mai con dẫn Khê Khê và Minh Vinh đến nhà ông bà nội, cho ông bà xem mặt Khê Khê, với họ chuyện hai đứa sắp kết hôn.”

Chuyện đương nhiên thông báo với bên đó từ sớm, nhưng Thẩm Minh Tranh về , vẫn để đích dẫn một chuyến, cũng để lớn tuổi gặp mặt cháu dâu.

Thẩm Minh Tranh gật đầu đồng ý.

“Ngày là ngày nghỉ, lẽ gia đình họ Cố đều ở nhà, chúng sẽ đến nhà họ Cố một chuyến, coi như là đến dạm ngõ và đưa lễ vật.” Phùng Mẫn , “Kỳ nghỉ của con nhiều, chúng sắp xếp những việc cùng , đành chịu thiệt một chút.”

“Còn nữa, đồ cưới chúng mua đủ cả , cũng gì cần mua thêm, nhưng con thể dẫn Khê Khê dạo một vòng ở cửa hàng bách hóa, mua cho con bé một chiếc đồng hồ đeo tay.”

Phùng Mẫn đương nhiên mua nổi đồng hồ đeo tay, bà cũng thiếu phiếu công nghiệp, sớm mua cho Cố Khê một chiếc, nhưng Cố Khê chịu nhận.

Bây giờ con trai về, nhân tiện để dẫn cô mua.

Phùng Mẫn nhiều, Thẩm Minh Tranh im lặng lắng , ghi nhớ.

Vợ chồng Thẩm Trọng Sơn và bên cạnh, thỉnh thoảng xen vài câu, bổ sung những thiếu sót, cho đến khi xác nhận còn sơ suất gì nữa, mới giải tán.

Vì phòng của Thẩm Minh Tranh trang trí thành phòng tân hôn, hiện tại thể ở đó, nên khi về, Thẩm Minh Tranh ngủ tạm ở phòng khách.

Anh tắm rửa xong trở về, liền thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, bên ngoài im ắng, tiếng động.

Lòng Thẩm Minh Tranh khẽ động, cài cúc áo ngủ, tới mở cửa. Quả nhiên thấy cô gái đang im lặng ở cửa.

Khi thấy bộ dạng của , ánh mắt Cố Khê d.a.o động, rõ ràng ngờ sẽ thấy một cảnh tượng như .

Không giống như khi mặc quân phục, cài kín cổ áo, lạnh lùng và nghiêm nghị. Khi mặc đồ ngủ, cổ áo rộng mở, thể thấy một đoạn xương quai xanh bên trong, và cũng gợi cảm.

Thêm đó là vài phần lười biếng, tùy tiện khó tả, càng nổi bật sức hấp dẫn nam tính trưởng thành, điển trai độc đáo.

“Anh cả.” Cố Khê khẽ, “Em chuyện với .”

Thẩm Minh Tranh : “Vừa , thứ đưa cho em.”

Loading...