Trọng Sinh Thập Niên 70 Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-11-14 17:53:41
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạo gần đây, việc nhà đều do cô , cô mới hóa việc nhà nhiều đến thế, xong những thứ vất vả dường nào, hồi Cố Khê quản lý chúng mà đấy, chẳng hề vẻ luống cuống chút nào?
Đặc biệt là khi giặt đồ cho cả nhà, nào giặt xong cũng đau lưng mỏi gối, khiến cô cảm thấy kỳ nghỉ hè thật sự quá khó khăn, chỉ mong mau chóng khai giảng, để trốn về trường học, cần những việc nữa.
Cố Viễn Huy là tính tình "đòn roi nhớ", nhưng đ.á.n.h quá nhiều, cuối cùng cũng học chút bài học.
Có lẽ vì ồn ào lâu, ngay cả khu gia binh cũng nhà họ Cố gần đây yên , nhất là một bà lão hàng xóm buôn chuyện là bà Hoàng thích rình mò nhà bên cạnh, chỉ cần chút động tĩnh gì, đều sẽ cái miệng rộng của bà .
Vợ chồng Cố Mậu Văn mỗi những lời đồn đại về nhà , mặt mày nóng ran, giận sốt ruột.
Điều khiến họ chịu nổi nhất, vẫn là những lời về việc họ thích nuôi con hộ khác, thậm chí còn họ ngược đãi con gái ruột, bắt Cố Khê trâu ngựa cho cả nhà...
Lần nào họ cũng mặt mày tái mét về nhà.
Về đến nhà, thấy kẻ đầu sỏ gây tội là Cố Khê, càng tức giận hơn, mắng thì mắng cô , dù cô thật sự cách lời đ.â.m thấu tim gan — mặc dù trong mắt Cố Khê, cô chỉ là thật, nhưng thường thì lời thật mới là đau lòng nhất; đ.á.n.h thì càng thể, nhà họ Cố truyền thống đ.á.n.h con, cho dù đánh, Cố Khê cũng sẽ yên cho họ đánh, ngược còn sẽ đ.á.n.h trả ngay.
Đánh , mắng , ?
Biết rõ Cố Khê chính là lợi dụng việc họ giữ thể diện, cố ý gây chuyện, nhưng họ vĩnh viễn thể kể những việc cô ngoài, nhà họ Cố thể mất mặt như , chỉ thể cứng rắn nhẫn nhịn, khỏi khó chịu đến mức nào.
Ngày nọ, Cố Khê đang uống nước trong bếp, thấy tiếng gõ cửa, cô mở cửa, thấy ngoài cửa một đám thiếu niên đang lớn, là những cùng tuổi chơi với Cố Viễn Huy trong khu gia binh.
Nhìn thấy họ, ánh mắt Cố Khê khẽ động.
Các thiếu niên ai nấy toe toét chào hỏi cô, "Chị của Huy Tử, bọn em đến tìm Huy Tử, nhà ạ?"
Ánh mắt Cố Khê lướt qua gương mặt họ từng một, sâu trong đáy mắt điều gì đó lan tỏa, bình tĩnh : "Có."
Nói cô nghiêng , để họ nhà.
Những thiếu niên chơi với Cố Viễn Huy, thường xuyên đến nhà họ Cố tìm , hề coi là ngoài, nhà xong liền trực tiếp gõ cửa phòng Cố Viễn Huy.
Rất nhanh, một tràng tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
"Trời ơi, Huy Tử, mặt thế? Bị ai đ.á.n.h ?"
"Chắc chắn là đ.á.n.h , đ.á.n.h mạnh thật đấy!"
"Huy Tử, đ.á.n.h gọi bọn tớ? Chỉ cần gọi một tiếng, bọn tớ mang theo 'đồ nghề' cùng xông lên, xem ai dám bắt nạt em !"
"..."
Cố Khê bình tĩnh ghế sô pha uống nước, Cố Viễn Huy ở lầu c.h.ế.t vì sĩ diện giải thích đánh, mà là cẩn thận va .
Những thiếu niên mười mấy tuổi đang ở cái tuổi coi thể diện và lòng tự trọng lớn hơn trời, chịu thừa nhận là đánh, còn là chị mà khinh thường nhất đánh, hận thể tuyên bố với thiên hạ rằng chính là ngã, va.
Một lát , Cố Viễn Huy và một nhóm thiếu niên xuống lầu, thấy Cố Khê đang ở phòng khách, sợ đến mức suýt nát cả .
Các thiếu niên chú ý đến phản ứng nhỏ của , thấy đang yên lặng đó trong phòng khách, khi cô đầu sang, khuôn mặt trắng ngần xinh đó trực tiếp lọt tầm mắt, khiến đám thiếu niên hiếm khi tiếp xúc với khác giới xinh như đều đỏ mặt.
Trước đây Cố Khê ít khi thẳng thừng như thế, phần lớn thời gian cô đều né tránh khác, cũng trầm lặng.
Đây là đầu tiên, nhóm thiếu niên nhận rõ ràng, chị của Cố Viễn Huy thật sự , là một cô gái xinh hiếm thấy.
Có thiếu niên : "Huy Tử, trời nóng thế , chúng chèo thuyền ."
" đó đúng đó, rủ chị cùng luôn!"
Nhóm thiếu niên nhiệt tình rủ rê, mấy còn nháy mắt với Cố Viễn Huy, liếc mắt đưa tình, là đang ý đồ .
Bọn họ quan hệ với Cố Viễn Huy, thái độ của Cố Viễn Huy đối với chị nhận về nhà họ Cố nửa đường .
Nói thật, họ thể hiểu nổi vì Cố Viễn Huy ghét chị đến thế, trong mắt họ, Cố Khê thực sự , hơn cả cô con gái nuôi Cố Viễn Hương nhiều, nếu chị xinh như , họ còn thể khoe khoang với bạn bè, bảo vệ còn kịp, ghét cô .
Thế nhưng, tính cách của Cố Khê quá dễ bắt nạt, họ nhiều thấy Cố Viễn Huy bắt nạt cô.
Như Quân Tử, chơi với Cố Viễn Huy, còn bày mưu, giúp cùng bắt nạt cô, như bắt sâu róm và rắn để hù dọa cô, đuổi ch.ó đuổi theo cô đường cô học về... Quay đầu còn toe toét kể với họ bắt nạt khác thế nào, cô sợ đến vành mắt đỏ hoe, một cách độc địa.
Cố Viễn Huy thấy lời đề nghị của họ, tim suýt chút nữa nhảy ngoài, mặt đầy kinh hãi.
Bọn họ mời cô cùng? Lỡ như cô đ.á.n.h thì ?
Nếu là đây, Cố Viễn Huy nhất định sẽ đồng ý, thấy Quân Tử nháy mắt đưa tình, liền thằng ranh đang ý đồ , chừng trò để xem.
bây giờ, chỉ đ.ấ.m một phát cái mặt bỉ ổi của Quân Tử.
Ngay lúc Cố Viễn Huy đang kinh hãi từ chối, Cố Khê mở lời: "Được thôi."
Được, thôi? Được cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-song-cuoc-song-tot-dep/chuong-19.html.]
Cố Viễn Huy kinh ngạc cô, trực giác mách bảo cô ý .
Cố Khê dậy, về phía Cố Viễn Huy đang vẻ mặt , đột nhiên nở một nụ với .
Nụ trong mắt Cố Viễn Huy, còn đáng sợ hơn cả nữ quỷ.
Cô định gì?
Cố Khê về phòng một bộ quần áo.
Khi cô đầu chiếc gương bàn, lúc thấy vẻ mặt tái nhợt u uất của trong gương, thoáng chốc cảm giác như vẫn mắc kẹt trong phận, tất cả những điều chỉ là ảo ảnh sinh trong sự cô độc vô tận.
Thực cô c.h.ế.t từ lâu, cách ly khỏi nhân gian, chỉ là đang ảo tưởng sống .
Cố Khê cúi đầu, chỉnh quần áo , mở cửa bước .
Đi đến cầu thang, cô ở đó, xuống đám thiếu niên lầu, thấy tiếng họ chuyện đầy phấn khích.
"... Đến lúc đó, chúng sẽ đẩy cô xuống nước, cho cô mất mặt một phen!"
"Như lắm ?"
"Sao ? Cô chẳng bơi ? Hơn nữa bây giờ trời nóng, cũng sẽ bệnh."
"Chúng cũng là để Huy Tử vui thôi mà!"
"Ối giời, các đang do dự gì thế? Là em thì cùng , thì tránh , đừng ngoài, các là em của bọn !"
"..."
Các thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi trời cao đất dày, bốc đồng, lỗ mãng, về cái gọi là tình nghĩa em, hợp cạ với , tự cho là đang những việc chính nghĩa nhưng tàn nhẫn.
Cố Khê mặt cảm xúc họ, chầm chậm bước xuống lầu.
Đám thiếu niên đang bàn bạc xem cách nào để trêu chọc Cố Khê lầu lập tức im bặt, mặt Cố Khê, thấy cô vẻ gì khác lạ, tưởng cô thấy, nhanh liền bỏ qua, liếc mắt đưa tình với , khoác vai rời .
Lúc cửa, vặn gặp Cố Viễn Hương và Trần Vân Sanh đang sánh vai bước đến.
Nhìn thấy những , Cố Viễn Hương bất ngờ, liếc khuôn mặt hồi phục của Cố Viễn Huy, hỏi: "Các ?"
Cô thầm nghĩ, Cố Viễn Huy cũng giống vợ chồng Cố Mậu Văn, là c.h.ế.t vì sĩ diện, khi mặt lành, chắc chắn sẽ ngoài chơi với ai. Mấy ngày nay, cũng đến tìm Cố Viễn Huy, nhưng Cố Viễn Huy đều gặp, trốn trong phòng, bảo cô với bên ngoài là nhà chơi .
Cố Viễn Huy thấy vẻ nghi hoặc mặt cô , trong lòng cảm thấy tủi .
Nếu Cố Khê mở cửa thả những , sẽ đối diện với họ , sẽ ngoài với họ ? Để bạn bè cùng tuổi thấy bộ dạng sưng tím mặt mày , tức hận, cảm thấy mất hết thể diện mặt bạn bè, dám ngẩng mặt lên nữa.
Cậu tức giận, tuy sợ Cố Khê đ.á.n.h , nhưng nghĩ đến thể trêu chọc cô , kìm sự mong đợi, đè nén sự hổ mà khỏi nhà.
Cậu hy sinh lớn như , Quân Tử và bọn họ tranh thủ lên, nhất là dạy cho cô một bài học.
Chắc là ở bên ngoài, cô ít nhiều cũng sẽ chút kiêng dè, dám quá chuyện lên ?
"Bọn tớ chèo thuyền." Cố Viễn Huy cố vẻ quan tâm , "Trời nóng như thế , thích hợp nhất là chèo thuyền. Thôi, chúng thôi."
Nói giục giã, một nhóm thiếu niên ồn ào náo nhiệt rời .
Cố Khê cùng, đội một chiếc mũ rơm che nắng đầu, lúc ngang qua về phía hai Cố Viễn Hương, đột nhiên hỏi: "Hai chèo thuyền cùng ?"
Cố Viễn Hương do dự, liếc Quân Tử, Lý Vĩ Nghĩa và mấy đang khoác vai Cố Viễn Huy, trực giác mách bảo họ cố tình trêu chọc Cố Khê, đây những ví dụ như .
Quân Tử và Lý Vĩ Nghĩa tự nhận là em với Cố Viễn Huy, thường ngày giúp Cố Viễn Huy bắt nạt Cố Khê.
Mặc dù Cố Khê là con gái, là đàn ông bắt nạt con gái thì mất mặt, nhưng đối với những thiếu niên đề cao "tình nghĩa em" , chuyện gì họ cũng , bản tính xa và đê tiện.
Cố Viễn Hương hiểu rằng, lúc nhất nên cùng họ, tránh để bản liên lụy.
Lỡ như đến lúc đó thấy Cố Khê họ bắt nạt, nếu cô giúp cô , thì thật tiện , cho hình ảnh của bản . nếu cô giúp Cố Khê, sẽ đắc tội với đám thiếu niên "trọng nghĩa khí" , thể Cố Viễn Huy còn sẽ tức giận.
Tốt nhất là coi như gì.
Đang định từ chối, thấy Trần Vân Sanh nhẹ nhàng : "Được thôi, cũng !"
Trần Vân Sanh quả thật , vì lý do nào khác, chỉ vì Cố Khê ở đó, là một cơ hội hiếm .
Từ khi quyết định kết bạn với Cố Khê, cô đến nhà họ Cố mấy , nhưng nào gặp Cố Khê, Cố Khê ngoài thì cũng ở trong phòng, lộ diện.
Cố Viễn Hương cô đang nghỉ ngơi, cô cũng tiện phiền, đành thôi.
Bây giờ khó khăn lắm mới gặp , thể bỏ qua cơ hội như .
Trong lòng Cố Viễn Hương thắt , lập tức đổi lời: "Vậy chúng cũng cùng , đông mới vui."