Trọng Sinh Thập Niên 70 Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-11-15 06:43:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nếu ai cũng tìm cô miễn phí, chẳng cô sẽ công, tốn tiền tốn sức ? Sao thể như ?” Cô về phía lý lẽ, “Sau loại , cô nên tránh xa một chút, đừng mở cửa cho bà .”

Từng xem qua chuồng gà, chuồng thỏ mà Cố Khê , cùng với chiếc ghế đẩu gấp nhỏ tinh xảo, và cả diều nữa, đều đồ Cố Khê đến mức nào, khiến những đứa trẻ đó đều lóc đòi một cái, phụ chỉ còn cách đến tìm cô .

Trong thời đại đặc biệt , cho phép buôn bán cá nhân, nên chuyện thể công khai đưa tiền, thể đưa một ít lương thực, hoặc giao dịch riêng tư. Chỉ cần bày ngoài, chứng cứ, thì cũng chẳng .

So với bên ngoài, bên doanh trại vẫn tương đối bình thường, chuyện tố cáo cũng ít.

Từ khi theo chồng đến doanh trại, Kiều Huệ ít tiếp xúc với trong khu gia đình, ngoài việc cô bàn tán vì nhan sắc của , cô cũng thích qua với quen, thà ở nhà sách, lách một chút, nên thật sự từng tiếp xúc với thích chiếm tiện nghi như Vạn Thúy Hoa.

Nếu là cô, cô cũng thế nào để từ chối loại như Vạn Thúy Hoa, nhiều nhất chỉ thể mở cửa cho bà khi bà đến.

Cố Khê để tâm, “Em , đến nữa, em mở cửa cho bà .”

thích chiếm tiện nghi của khác, đồng thời cũng thích khác chiếm tiện nghi, thích cái câu “chịu thiệt là phúc” .

Việc cô tự nguyện cho là một chuyện, nhưng chiếm tiện nghi thì vui .

Mất mấy ngày, Cố Khê cuối cùng cũng xong tất cả diều.

Các em nhỏ nhận diều vô cùng vui mừng, ngày Chủ nhật, sườn đồi bên bờ sông, đủ loại diều màu sắc tươi tắn bay lượn, một khung cảnh nhộn nhịp.

Còn về phía Vạn Thúy Hoa, bà khắp khu gia đình Cố Khê keo kiệt, chịu diều cho con trai bà , những chuyện xong thì thôi, thật sự ai hùa theo bà .

Ai cũng Vạn Thúy Hoa là như thế nào, ai tin lời bà .

Chuyện đối với Cố Khê đau ngứa, hề ảnh hưởng gì.

Trời ngày càng lạnh, thậm chí còn đổ mưa.

Một trận mưa thu ập xuống, cảm gió , Cố Khê may bệnh, hắt mấy cái, bắt đầu sổ mũi, cô đến trạm xá lấy một ít t.h.u.ố.c uống.

Ai ngờ qua hai hôm, mũi còn chảy nước nữa, bắt đầu ho, ho đến xé lòng, cũng lo sợ.

Từ khi cô bệnh, Thẩm Minh Tranh như đại họa, buổi tối ngủ, cô ho ngừng trong mơ, thật sự yên tâm.

Trưa hôm đó, khi ăn cơm trưa xong, Thẩm Minh Tranh khoác cho cô một chiếc áo khoác lớn, mặc kệ mùa vẫn lạnh lắm, quàng cho cô một chiếc khăn, bọc cô kín mít, đạp xe đưa cô đến bệnh viện quân khu khám bệnh.

Trạm y tế tuy bác sĩ, nhưng tay nghề y thuật bằng bệnh viện quân khu, cũng tiện thể cho cô kiểm tra luôn.

Vừa đến bệnh viện, gặp Quý Nhã từ căn tin về.

Quý Nhã thấy họ, quan tâm hỏi: “Cảm của Khê Khê vẫn khỏi ? Bây giờ thế nào ?”

Vì Cố Khê bệnh gần đây, sợ lây cho khác, cô ở trong nhà, cũng để Cố Đoàn Đoàn đến chơi.

“Hôm qua bắt đầu, ho dữ dội.” Thẩm Minh Tranh nhíu mày , “ kiểm tra.”

Quý Nhã cũng quan tâm đến chuyện , đích dẫn Cố Khê kiểm tra, giúp cô sắp xếp.

Có Quý Nhã sắp xếp, tiết kiệm nhiều rắc rối, nhanh xong tất cả các xét nghiệm, phát hiện là nhiễm trùng phổi, chút viêm, cần truyền dịch vài ngày.

Thẩm Minh Tranh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, thể chữa đúng bệnh là .

Vì Thẩm Minh Tranh còn , đành , để Cố Khê ở bệnh viện truyền dịch.

Đợi Cố Khê truyền dịch xong, còn một lúc nữa mới đến giờ tan của Quý Nhã, Quý Nhã bảo cô đợi ở phòng nghỉ, khi tan sẽ chở cô về bằng xe đạp.

Cố Khê ho : “Chị dâu, cần ạ, em tự bộ về là , đường cũng xa lắm.”

Quý Nhã xoa đầu cô: “Ngoan nào, lời , Đoàn trưởng Thẩm mà em tự bộ về, sẽ giận đấy.”

Cố Khê: “…” Đây là đang dỗ cô như dỗ trẻ con .

Cố Khê đành ở trong phòng nghỉ sách đợi chị dâu tan .

Có bác sĩ hoặc y tá , thấy cô ở đây, tò mò cô, cô là em dâu của bác sĩ Quý, hôm nay đến khám bệnh, đều thiện chào hỏi cô, nhiệt tình mang đến một kẹo bánh, đồ ăn vặt mời cô ăn.

Sau khi họ rời khỏi phòng nghỉ, nhịn bàn tán:

“Hóa vợ Đoàn trưởng Thẩm là em dâu của bác sĩ Quý, là em gái của Đoàn trưởng Cố, bác sĩ Quý giấu kín thật đấy, hề tiết lộ chút nào.”

, em gái Đoàn trưởng Cố xinh thật, là phụ nữ cũng khỏi thấy xót xa.”

cũng thế, khi thấy cô ho, cuối cùng cũng hiểu thế nào là Lâm trong sách .”

“Thảo nào Đoàn trưởng Thẩm quan tâm đến thế…”

“Cô hôm nay đến truyền dịch, sắc mặt cô , hình như sức khỏe .”

“Thật cũng , chỉ là phổi viêm một chút, truyền vài ngày là khỏi thôi.”

“…”

Biết Cố Khê là vợ của Đoàn trưởng Thẩm từng yêu thích, các y tá đều quan tâm đến cô, cố ý trong lúc nghỉ ngơi, đặc biệt đến phòng nghỉ lén một cái, nhiệt tình mời cô ăn một chút gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-song-cuoc-song-tot-dep/chuong-104.html.]

Cố Khê chút khó hiểu, nhưng đối với thiện ý của khác, cô cũng đáp bằng nụ .

Bị nhiều chằm chằm như , Cố Khê chút áp lực, may mà đợi đến lúc Quý Nhã tan , Thẩm Minh Tranh đến đón cô.

Cô vội vàng cùng Thẩm Minh Tranh rời .

Những bàn tán lúc nãy thấy Đoàn trưởng Thẩm, ai nấy đều chút vẻ mặt khác lạ, đợi thấy cẩn thận che chở Cố Khê rời , nhịn ngưỡng mộ cảm thán.

“Đoàn trưởng Thẩm đúng là che chở vợ thật, còn tự đến đón .”

Cố Khê đến bệnh viện truyền dịch mấy ngày.

Mỗi ngày đều đến buổi chiều để truyền dịch, Thẩm Minh Tranh đạp xe đưa cô đến khi , và đến đón cô khi tan , trừ khi thêm giờ, sẽ báo với Quý Nhã một tiếng, để Quý Nhã đưa cô về.

Cố Khê cảm thấy thể tự bộ về, đoạn đường xa, tập thể d.ụ.c một chút, lợi cho sức khỏe.

Thẩm Minh Tranh kiên quyết, gần đây một trận mưa thu, mặt đất lầy lội, đường đất dễ , dễ ướt giày.

Cố Khê còn cách nào, đành để đưa đón.

Cố Khê phát hiện, khi cô đến truyền dịch, các y tá trong bệnh viện nhiệt tình, cũng chăm sóc cô.

Vì uống thuốc, gì để g.i.ế.c thời gian khi truyền dịch, cô thường buồn ngủ , đều là các y tá luôn cẩn thận giúp cô để ý xem t.h.u.ố.c truyền khi nào hết, còn lấy cho cô một chiếc chăn đắp lên , để cô lạnh.

Hơn nữa khi cô ở phòng nghỉ đợi Thẩm Minh Tranh đến đón, các y tá còn mang đến cho cô ít đồ ăn vặt, bánh ngọt, thật sự vô cùng nhiệt tình.

Cố Khê nghĩ đây là nhờ cô chị dâu là Quý Nhã.

Bác sĩ Quý mối quan hệ trong bệnh viện, các bác sĩ y tá đều quý mến cô , là em dâu của bác sĩ Quý, họ cũng chăm sóc cô.

“Chuyện liên quan đến chị.” Quý Nhã , khỏi , “Là vì em xinh , họ thêm vài cô gái xinh thôi.”

Không chỉ xinh , còn lễ phép, tính tình cũng hòa nhã, dễ gần.

Sau khi ăn đồ ăn vặt, bánh ngọt mà các bác sĩ y tá tặng, cô đến cũng sẽ mang theo một ít bánh gạo, hạt dẻ rang đường tự đãi .

Ban đầu họ chỉ thêm cô gái xinh , thì, đó là thích thật lòng .

Quý Nhã nhan sắc, tính cách của em dâu, dễ dàng thiện cảm của khác, thật sự gì bất ngờ.

Cố Khê khỏi sờ mũi, chút ngượng ngùng.

Kinh nghiệm hai kiếp , khiến cô mắc chứng sợ giao tiếp xã hội, thích tiếp xúc với lạ, cũng đối phó với lòng , sự nhiệt tình của khác.

Còn về việc khác yêu thích gì đó, cô từng nghĩ tới, cảm thấy tính cách như sẽ khác yêu thích, động trong việc kết bạn.

Hôm nay là ngày cuối cùng Cố Khê đến truyền dịch.

Truyền dịch mấy ngày, cơ bản còn ho nữa, ngày mai cần đến nữa.

Khi truyền dịch, Cố Khê vẫn vì nhàm chán mà ngủ quên, cho đến khi y tá đến rút kim, cô mới mơ màng tỉnh dậy.

Tỉnh dậy thấy y tá đang rút kim cho , cô lập tức thẳng dậy, : “Cảm ơn.”

“Không gì.” Y tá mỉm với cô, bảo cô ấn chỗ kim tiêm, dặn dò, “Ấn ba đến năm phút hãy thả .”

Y tá nhanh chóng việc, Cố Khê ở đó.

Ấn vài phút, xác nhận chỗ kim tiêm còn chảy máu, cô liền dậy, chuẩn đến phòng nghỉ đợi chị dâu tan .

Hôm nay Thẩm Minh Tranh họp ở trung đoàn, thể sẽ về muộn khi tan , thời gian đến đón cô, nên cô sẽ về cùng chị dâu.

Vừa dậy, đột nhiên thấy bên ngoài vang lên một tiếng ồn ào, ngay đó là một nhóm vội vã khiêng vài thương chạy , trong đó một đầu đầy máu, trông đáng sợ.

Thấy những thương , nhân viên y tế cũng vội vàng việc.

Cố Khê thoáng qua, đột nhiên ánh mắt ngưng .

đến chỗ cửa, hỏi: “Vãn Hà, chị ?”

Trương Vãn Hà đang khác dìu , thấy Cố Khê thì bất ngờ, “Cố Khê, ở đây?”

“Gần đây cảm, qua đây truyền dịch.” Cố Khê đáp, về phía chân cô đang nhón lên một cách tự nhiên, “Chân chị thương ?”

Trương Vãn Hà ừ một tiếng, nhíu mày : “Xảy chút chuyện, trẹo .”

Cố Khê hai cô gái trong đoàn văn công đang dìu cô , trông gầy gò nhỏ bé, thấp hơn Trương Vãn Hà nhiều, hình như sức, liền trực tiếp bước tới, một tay ôm cô lên.

Trương Vãn Hà: “…”

Các cô gái trong đoàn văn công: “…”

Cố Khê ôm tìm y tá, giải thích: “ bế chị qua , để khỏi tăng thêm gánh nặng cho chân.”

Trương Vãn Hà là trụ cột của đoàn văn công, thể ca hát, nhảy múa, múa giỏi, chân là quan trọng nhất, chân thương , e rằng một thời gian dài thể nhảy múa .

Loading...