Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọn Kiếp Cùng Người - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:11:26
Lượt xem: 55

3

 

Ta không biết Chu Ngạn nghĩ thông suốt từ lúc nào.

 

Ta chỉ biết là ngày hôm đó khi ta từ phường thêu Linh Lung trở về, hắn sửa soạn đơn giản một chút, nói lời từ biệt với ta.

 

“Ta đã bán mình cho An Vương Phủ.”

 

Hắn thay đổi rồi, ánh mắt bình thản giống như một vũng nước đọng, tối tăm không nhìn thấy đáy.

 

Ta lắp bắp: “Vậy ta phải làm sao đây?”

 

Hắn trầm mặc một lúc: “Ngươi ở lại phường thêu, sau này tìm người tốt gả đi.”

 

Ta lắc đầu: “Nhưng mà, ta và ngươi đã có hôn ước…”

 

Ánh mắt thiếu niên nhắm chặt lại, bờ môi nhếch lên, trên người có mấy phần lệ khí: “Có phải ngươi bị ngốc không? Chuyện đã đến nước này còn nói gì tới hôn ước. Từ giờ trở đi, chúng ta ai đi đường nấy, ta và ngươi vĩnh viễn không cần gặp lại."

 

Dứt lời, hắn không thèm nhìn ta thêm chút nào nữa, xách túi y phục rời đi.

 

Ta biết trong túi vải đó chỉ có một bộ y phục để thay đổi.

 

Hắn đi theo người môi giới đến U Châu.

 

Hoàng đế Đại Ninh hồ đồ, một lòng trầm mê trong thuật luyện đan, không quan tâm việc triều chính, hoạn quan lộng quyền, từ lâu đã khiến bách tính phẫn nộ.

 

Mấy năm nay, long thể hoàng đế đã bị các loại "Đan dược" khoét rỗng, hậu duệ lại đơn bạc, chỉ có tiểu thái tử mới sáu tuổi, bị thái giám dạy dỗ không ra thể thống gì.

 

Hoạn quan ngoại thích tham gia vào chính sự đã khiến các lộ phiên vương hoàng thất dấy binh phản kháng, sớm đã hình thành các thế lực cát cứ ở địa phương.

 

Trong số các thành viên hoàng thất, An vương ở U Châu, Sở vương ở Tịnh Châu, Tề vương ở Dự Nam, Thành Đô vương ở Lương Châu là những người có thực lực mạnh nhất.

 

À không, còn có một vị Quảng Lăng Vương ở Ngũ Phục, đất phong nhiều núi, nuôi nhiều binh lính nhất, có rất nhiều thuốc s.ú.n.g vũ khí.

 

An vương không phải là vị phiên vương xuất chúng nhất, nhưng huyết thống hắn ta lại cao quý nhất, là nhi tử nhỏ tuổi nhất của Hồng Tông Đế đã qua đời.

 

Cho nên Chu Ngạn đã bán mình làm nô cho An Vương phủ.

 

Từ trước đến nay hắn luôn là người có chú ý.

 

Hắn đến U Châu được một tháng, ta đã đuổi theo.

 

Địch Châu, người Vũ Định, vào phủ từ tháng ba, được đổi tên thành nội thị Trường An.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tron-kiep-cung-nguoi/chuong-5.html.]

 

Hắn ở trong phủ nghe thấy có người hỏi liền đi ra, trên người mặc thanh y, dáng người thẳng tắp, thiếu niên tao nhã

 

Sau khi nhìn thấy ta, đôi mắt lãnh đạm ấy bỗng nhiên bùng lên một ngọn lửa, nổi giận đùng đùng.

 

"Sao ngươi lại tới  đây? Ai bảo ngươi tới đây”"

 

Ta ôm túi y phục, rụt rè nhìn hắn: “Ta nhờ Tô chưởng quỹ tìm giúp một chiếc xe ngựa.”

 

"A Ngạn ca ca, ta chỉ có ngươi, ngươi ở chỗ nào, Tần Kiệm cũng sẽ ở đó."

 

Hắn biết ta cố chấp lại ngốc nghếch, lúc trước ở Chu gia làm sai việc, bá mẫu phạt ta quỳ dưới đất ba canh giờ, ta sẽ quỳ đủ.

 

Cho dù sau đó Lý ma ma có kéo ta đứng dậy, ta cũng sẽ kiên trì nói còn chưa đủ thời gian.

 

Bá mẫu nói ta không được phép ăn cơm, Lý ma ma mang đồ ăn đặt ở trên bàn, ngày hôm sau ta vẫn không động đũa.

 

Vì thế Chu bá mẫu luôn nói: “Không ngờ con bê nhỏ này cái đầu còn cứng hơn cả trâu, thậm chí còn cố chấp hơn cả A Ngạn.”

 

Chu Ngạn vô tình biết được, cười nhạo một tiếng: "Vừa ngớ ngẩn vừa ngốc nghếch."

 

Ta ở nhà Chu gia bốn năm, ta cố chấp thế nào, hắn biết rất rõ.

 

Cho nên hắn trầm mặc, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Kiệm, đây chính là con đường mà ngươi lựa chọn, đừng hối hận."

 

Sau đó hắn nắm tay của ta đi vào An Vương phủ.

 

An Vương phủ rất rộng lớn, khí phái nguy nga, mái hiên dài ngàn dặm, chạm trổ khéo léo.

 

Ta cũng đổi tên thành Xuân Hoa.

 

Quản sự Tôn ma ma thường nói: “Tiểu Xuân Hoa, cúi đầu thấp xuống, đừng nhìn thẳng vào mặt người khác. Ngươi có thể ở lại trong An Vương phủ đã là không dễ dàng gì. Nếu không phải ca ca ngươi cầu xin Ngô công công, Ngô công công lòng dạ từ bi,  ta đã không nhận ngươi.”

 

Ta biết bà ấy chê ta ngu ngốc, không đủ lanh lợi.

 

Nhưng ta cảm thấy mình vẫn có chút đầu óc, ta biết Ngô công công không phải người tốt như vậy.

 

Chu Ngạn, à không, Trường An đã phải đưa cho Ngô công công số tiền hắn dành dụm cả tháng, thanh niên ngang ngược một thời bây giờ lại phải cúi đầu, trên mặt lại phải luôn tươi cười.

 

Hắn còn hứa hẹn sau này, sau này tiền lương hàng tháng của hai huynh muội chúng ta đều sẽ rút ra một phần để hiếu kính ông ta.

 

Ngô công là thái giám được sủng ái nhất bên cạnh An vương.

 

Ta vào An Vương phủ, luôn ở trong hậu viện, không thấy ánh mặt trời, cũng không gặp được Trường An.

Loading...