Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:22:05
Lượt xem: 1

Người dân trong thành có nhà không đủ lương thực dự trữ, chỉ có thể tranh thủ lúc sáng sớm hoặc tối trời mát mẻ ra ngoài mua lương thực giá cao.

Còn những người trong nhà vừa không có lương thực dự trữ vừa không có tiền, đói đến nỗi liều lĩnh, bất đắc dĩ chỉ có thể nhân lúc đêm tối đi trộm cắp. Quan phủ bắt hết đợt này đến đợt khác, nhà tù giam không xuể nhưng vẫn không ngăn cản được loại chuyện này xảy ra, đành phải thả hết mọi người.

Trong thành nhất thời loạn thành một đoàn, lòng dân cũng hoang mang.

*

Dạo gần đây, Liễu thị sống rất không thoải mái. Trong nhà không đủ tiền, lại còn phải lo tiền thuốc cho Tần Viễn Đức, Liễu thị túng thiếu, hai ngày trước bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi một lượng lớn hạ nhân.

Nhìn Tần Viễn Đức nằm trên giường, như phế nhân, Liễu thị để tiết kiệm tiền, trực tiếp dừng cả thuốc của Tần Viễn Đức.

Kết quả là họa vô đơn chí, nửa đêm hôm qua không biết tên trộm nào chạy đến nhà bà ta ăn trộm, toàn bộ số tài sản và lương thực còn lại của Tần phủ đều bị lấy sạch.

Ngày hôm sau, Liễu thị đã báo quan nhưng gần đây trong thành đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, mặc dù quan phủ đã cử người đi tuần tra nhưng đều không có manh mối. Mấy ngày nay, Liễu thị vì chuyện này mà tức giận nên ngày nào cũng ra cửa Tần phủ chửi bới.

Cuối cùng vì trong phủ thực sự không còn lương thực nên chỉ có thể cùng Tần Vũ Thần kéo lê lão gia bị liệt, lại ở cửa Hầu phủ không chịu đi.

Hầu phủ luôn sĩ diện, Liễu thị cả ngày khóc lóc om sòm, ầm ï quá khó coi, thêm vào đó Tần Vân Yên cầu xin. Hầu phủ không còn cách nào khác, cuối cùng cũng chỉ có thể tạm thời cho gia đình Liễu thị vào ở.

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-91.html.]

Gần đến hoàng hôn, trong phủ của Tần Lăng Hàm, mấy người ở hậu bếp giúp Ngọc Lộ nấu cơm.

Giang Nhạc Phong đang chặt củi trong sân.

Tần Lăng Hàm muốn giúp nhặt rau nhưng Lâm Thu Thiền đã nhanh tay đón lấy, nàng ấy nói với Tần Lăng Hàm: "Tiểu thư đi nghỉ ngơi đi, việc thô bỉ này để ta làm. Giờ trong thành loạn như thế này, may nhờ tiểu thư, chúng ta mới có thể sống yên ổn như vậy."

"Giờ chúng ta chỉ có thể làm những việc vặt này, tiểu thư đừng nhúng tay vào."

Ngọc Lộ cũng nói: "Đúng vậy tiểu thư, những việc thô bỉ này cứ giao cho chúng ta. Dạo này em học được nhiều món mới, tiểu thư cứ chờ ăn là được."

Tần Lăng Hàm không thể lay chuyển được họ, chỉ có thể ngồi sang một bên, phe phẩy quạt cho mát.

Ngọc Lộ vừa rửa sạch con gà luộc, vừa nói với Tan Lăng Hàm: "Vẫn là tiểu thư có tầm nhìn xa trông rộng, đã tích trữ đầy lương thực trong hầm, nếu không thì giờ này chúng ta cũng chỉ có thể ra ngoài mua lương thực giá cao."

"Mặc dù nha môn đã lập chống phát cháo nhưng chống phát cháo đó chỉ phát cháo một lần vào mỗi buổi sáng, tạm thời no bụng thì được nhưng muốn no bụng mãi thì không thể."

May

Giang Nhạc Phong đặt đống củi đã chặt sang một bên, phụ họa theo Ngọc Lộ: "Đúng vậy, nếu không chuẩn bị trước, giờ chúng ta làm sao có thể sống yên ổn như vậy."

Đợi Ngọc Lộ nấu xong bữa tối, Giang Lâm cũng giúp bưng những món ăn này lên bàn.

Tần Lăng Hàm và mấy người đang chuẩn bị ăn tối thì bên ngoài lúc này vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp.

Tần Lăng Hàm và những người khác nhìn nhau, họ mới chuyển đến ngôi nhà này, trong thành không có người quen biết thân thiết nào. Thêm vào đó, tình hình trong thành gần đây rất hỗn loạn, hiện tại người gõ cửa phần lớn không phải là người tốt, vì vậy không ai có ý định mở cửa.

Loading...