Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:21:24
Lượt xem: 2

Quản gia ở bên cạnh cũng muốn nói gì đó nhưng Liễu thị lại ung dung nói: "Lão gia giờ đã không còn khả năng, gia sản của Tần phủ sớm muộn gì cũng phải giao cho nhi tử trưởng."

Tần Viễn Đức chỉ có hai người nhi tử do Liễu thị sinh ra, nếu Tần Viễn Đức có chuyện gì bất trắc, tất cả mọi thứ này đều thuộc về Liễu thị.

Quản gia vẫn luôn là người biết thời thế, lập tức ngậm miệng không nói.

Thấy tình hình hiện tại đều có lợi cho mình, Liễu thị tiếp tục diễn trò: "Là nương không dạy dỗ ngươi tốt, ngươi thế mà dám trộm cắp đồ trong kho, bị phụ thân ngươi bắt quả tang, mới chọc tức ông ấy thành ra bộ dạng như hiện tại! Nương tự nhận là không có bản lĩnh để tiếp tục dạy dỗ ngươi."

"Ồ?" Tần Lăng Hàm nghe xong, trên mặt cũng không có gì gợn sóng, cười như không cười nhìn Liễu thị, hỏi: "Vậy di nương muốn làm thế nào?"

"Ngươi không chịu sự quản giáo, thậm chí còn không sạch sẽ, Tần phủ này, không thể dung nạp ngươi." Tần Lăng Hàm nhướng mày: "Ý của di nương là, muốn đuổi ta ra khỏi Tân phủ?"

"Ta cũng không muốn làm như vậy, chỉ là những việc làm của ngươi, nếu tiếp tục để ngươi ở lại Tần phủ, lão gia tỉnh lại chắc chắn sẽ trách ta." Liễu thị nói: "Nếu ngươi còn chút hiếu tâm cuối cùng với phụ thân ngươi thì tự mình rời khỏi Tần phủ đi."

Tần Vũ Thần vừa được cứu về cũng phụ họa: "Tần Lăng Hàm, Tần phủ không thể dung nạp loại người độc ác như ngươi, cút khỏi Tần phủ cho ta!"

Nếu là trước đây, Tần Lăng Hàm đương nhiên sẽ vạch trần lời bịa đặt của Liễu thị.

Nhưng hiện tại, thiên tai sắp đến không còn bao nhiêu ngày nữa, những thứ cần tích trữ cũng đã tích trữ đầy đủ, ở lại Tân phủ ngược lại sẽ trói tay trói chân, hiện tại lại cho nàng một lý do hợp tình hợp lý để rời đi, nàng sao có thể không vui chứ?

Còn về danh tiếng gì đó, sau khi thiên tai xảy ra, ai còn quan tâm đến những thứ này nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-79.html.]

"Sự đã đến nước này, ta cũng không còn gì để nói, vậy thì chúc di nương tâm tưởng sự thành." Tần Lăng Hàm cười cười, liếc nhìn Tần Viễn Đức đang nằm trên giường, giả vờ nói: "Cha ta nhờ di nương chăm sóc vậy."

Liễu thị vốn muốn thấy Tần Lăng Hàm khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống cầu xin tha thứ nhưng không ngờ Tần Lăng Hàm lại bình tĩnh đến vậy.

May

"Ở trong phủ cũng không thấy ngươi hiếu kính với cha nương, giờ không cần phải ở đây giả vờ nữa!" Liễu thị cười lạnh nói.

"Không cần ngươi lo, ta sẽ chăm sóc tốt cho lão gia." Liễu thị nói.

Tần Lăng Hàm cũng không nói gì nữa, dẫn theo Ngọc Lộ rời đi.

Không hiểu sao, Liễu thị nhìn bóng lưng dứt khoát rời đi của Tần Lăng Hàm, không những không có cảm giác thắng lợi như mong muốn, ngược lại còn thấy trong nụ cười của Tần Lăng Hàm có chút chế giễu, trong lòng bỗng thấy khó chịu.

"Khoan đã." Liễu thị lại gọi Tần Lăng Hàm, nói với quản gia: "Quản gia, ngươi phái mấy người hộ tống tiểu thư ra ngoài, đừng để tiểu thư lại đến những nơi không nên đến, lấy những thứ không nên lấy." Liễu thị nhìn thẳng vào Tần Lăng Hàm nói.

Đối mặt với sự vu khống trắng trợn này, Ngọc Lộ không nhịn được nữa, xông lên muốn lý luận với Liễu thị nhưng bị Tần Lăng Ham keo |ai.

"Đi thôi, Ngọc Lộ, không cần lãng phí thời gian vào những chuyện vô nghĩa." Tân Lăng Hàm nói.

"Vâng, tiểu thư." Ngọc Lộ cúi đầu, đi theo sau Tần Lăng Hàm.

Quản gia nhìn bóng lưng rời đi của Tần Lăng Hàm, muốn nói lại thôi, nhìn Liễu thị, cuối cùng vẫn không dám lên tiếng.

Loading...